Sau khi mang một cái đuôi ném vào phàm trần, nó về tới rừng cây.
Nó than phiền với Chân Thần rằng: cứ tiếp tục lặp lại như vậy thì bao lâu mới xong?
Thiên Địa Chân Thần cười không đáp.
Về sau, hồ ly lại cảm thấy cái đuôi của mình bị đốt cháy.
Nó trước tiên chạy tới.
Nhưng mà đối tượng của điều ước lần này nằm ngoài dự liệu của nó.
Nó thấy được một con chim nhỏ, một con chim nhỏ rất phổ thông và rất bình thường.
Trên người nó có ngọn lửa, là ngọn lửa này đã đốt cháy cái đuôi của hồ ly.
Cho nên con chim này chính đối tượng mà hồ ly phải thực hiện nguyện vọng.
Nhưng đối phương không thể nói chuyện, cũng không đủ linh trí, không cách nào cầu nguyện.
Chúng nó có thể đơn giản giao lưu với nhau. Nhưng muốn đối phương có thể nói ra nguyện vọng, nhất định phải làm cho đối phương có được linh trí.
Hồ ly gặp khó khăn, bởi vì, con chim không ước nguyện được thì con đường của nó sẽ bị chặt đứt."
Diệp Tân trầm mặc một lát, tiếp tục nói:
"Rơi vào đường cùng, hồ ly đưa ra một quyết định, nó sẽ dẫn dắt con chim kia tu luyện, để nó có được linh trí, sau đó hướng chính mình cầu nguyện.
Đây không phải là biện pháp tốt, nhưng là biện pháp duy nhất mà hồ ly nghĩ được.
Để cho con chim kia có thể khỏe mạnh trưởng thành và tu luyện cho tốt, hồ ly hao phí rất nhiều tâm sức.
Gần như mỗi ngày nó đều đang quan sát chim nhỏ, mỗi ngày đều đang lo lắng cho sự an toàn của nó.
Cũng may hết thảy đều thuận lợi, qua 50 năm, chim nhỏ rốt cục có linh trí, một khi có linh trí, thì có thể dễ dàng tu luyện hơn.
Một ngày nọ, hồ ly hỏi tới nguyện vọng của chim nhỏ, chim nhỏ tỏ vẻ không hiểu.
Nó vừa mới có linh trí, không hiểu được những sự vật quá phức tạp.
Hồ ly cũng cảm thấy một đứa nhỏ không hiểu chuyện, nói ra nguyện vọng sẽ vô cùng đơn giản, đây là gian lận.
Cho nên hồ ly quyết định tiếp tục dạy chim nhỏ tu luyện.
Lại qua 100 năm.
Một ngày này, chim nhỏ huyễn hóa thành hình người, là một bé gái thật xinh xắn.
Hồ ly lại hỏi bé gái có nguyện vọng gì.
Đương nhiên, hồ ly cũng giải thích sự tồn tại của chính mình cũng như mục đích của những chuyện nó đã làm.
Nó muốn bé gái công bằng đưa ra nguyện vọng của mình.
Trong lòng thầm nghĩ.
Nó sẽ cố gắng hết sức để thực hiện.
Khi đó bé gái đã có thể tự mình suy nghĩ, nàng hỏi hồ ly: Nếu như ta cầu nguyện xong, thì ngươi sẽ lập tức rời đi?
Hồ ly trả lời: Đúng vậy, nguyện vọng kết thúc, ta phải chuẩn bị cho nguyện vọng tiếp theo.
Bé gái lập tức nói: Vậy ta cần suy nghĩ một chút.
Một lần suy nghĩ mất hết 50 năm, trong thời gian này, bé gái lớn lên thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều.
Nàng tự đặt cho mình một cái tên gọi là Tư Dao.
Năm đó, nàng cũng làm cho dung nhan của chính mình dừng lại ở thời kỳ thiếu nữ.
Nàng là Yêu, có thể làm cho dung mạo của mình dừng lại ở một thời gian cố định.
Nhưng thiên phú của nàng không tốt, muốn tiến thêm một bước là chuyện gần như không thể, nhất là không có công pháp tốt hơn.
Hồ ly có công pháp của Thiên Địa Chân Thần nên nó mới có thể càng ngày càng mạnh.
Nhưng Tư Dao không có.
Hồ ly từng năm, từng năm ở bên cạnh Tư Dao, nó cũng không có mở miệng hỏi lại điều ước của Tư Dao là gì.
Nó đang đợi, chờ đợi Tư Dao chủ động mở miệng cầu nguyện.
Nó lại đợi 50 năm, một năm kia, Tư Dao chủ động mở miệng cầu nguyện.
Có phải là thật hay không? Nguyện vọng gì đều có thể? Tư Dao ôm hồ ly ngồi dưới tàng cây, đại nạn của nàng sắp tới.
Đêm nay là ngày cuối cùng.
Hồ ly nhẹ nhàng gật đầu nói cho Tư Dao đáp án: Đúng vậy, bất kể là nguyện vọng gì, chỉ cần ta có thể làm được.
Tư Dao tựa ở dưới đại thụ, con mắt khép hờ, thanh âm có chút suy yếu: Vậy ta, cầu nguyện.
Hồ ly vẫn nghe, nó sớm biết Tư Dao đã nghĩ ra điều ước, nhưng mà nó không biết điều ước của Tư Dao là cái gì."
Nói đến đây Diệp Tân lại lần dừng lại.
Lục Thủy không có mở miệng, hắn đang đợi điều ước cuối cùng.
Nếu như hắn không có đoán sai, điều ước của Điểu Yêu, là điều ước cuối cùng mà hồ ly cần thực hiện.
Từ nay về sau, hồ ly không cần đi thực hiện điều ước của người khác nữa.
Hắn cũng muốn biết nguyện vọng của thiếu nữ kia là gì.
Diệp Tân thở ra một hơi nói:
"Hồ ly hỏi Tư Dao: Nguyện vọng của ngươi là cái gì?
Tay của Tư Dao vuốt ve hồ ly, sau đó giọng nói yếu ớt của nàng vang lên, nàng nói: Nguyện vọng của ta là, ngươi có thể có được cái đuôi thứ 9.
Nghe được câu này trong nháy mắt, hồ ly ngây ngẩn cả người, trong lòng rung động.
Nó là một cái Yêu, nó chưa bao giờ nghĩ tới có người sẽ đưa ra điều ước như thế này.
Từ trước tới giờ, nó không nghĩ rằng đây là một điều ước.
Nhưng mà nó đã nghe được.
Nghe được một người khác vì nó mà cầu nguyện.
Trong nháy mắt đó, trên người của hồ ly bộc phát ra ánh sáng, nó thuận lợi mọc cái đuôi thứ 9.
Sau khi có đủ 9 cái đuôi, hồ ly bị 9 cái đuôi bao bọc, sau đó hóa thành hình người.
Nó trở thành hắn, trở thành con người thật sự.
Một người có được thiên phú đặc biệt, vô số người không thể với tới.
Hắn hiểu được, trở thành một con người, cần được thiên địa công nhận, cần Chân Thần đồng ý, mà quan trọng nhất chính là cần những sinh linh khác ủng hộ.
Giây phút này, hắn cứ như vậy mà đứng ở tại chỗ, nhìn xem Tư Dao đang mở to mắt ngắm nhìn hắn.
Cứ như vậy trong nháy mắt, hồ ly cảm thấy trở thành một con người cũng không có gì thú vị.
Hắn ôm Tư Dao tìm được Thiên Địa Chân Thần.
Thiên Địa Chân Thần nhìn thấy hồ ly đã trở thành con người, chúc mừng một câu. Nàng nói: Ngươi đã trở thành người, thật là hiếm có.
Hồ ly quỳ ở trước mặt Thiên Địa Chân Thần, cầu xin: Cầu xin ngài mau cứu nàng, ta chấp nhận từ bỏ trưởng thành.
Đối mặt hồ ly cầu xin, Chân Thần không có mở miệng đồng ý, nàng nói: Người hoặc là Yêu đều là sinh linh trong thế gian, đều bình đẳng như nhau, Yêu đang theo đuổi trưởng thành, chắc gì con người không theo đuổi mơ ước hóa thành Yêu? Cho nên cái này không thể trở thành điều kiện trao đổi, để ngươi giao dịch với ta.
Hồ ly hỏi: Vậy phải dùng cái gì để làm điều kiện trao đổi?
Câu trả lời của Thiên Địa Chân Thần làm cho hồ ly bất ngờ, nàng nói: Niềm tin.
Hồ ly không hiểu.
Lúc này Chân Thần vẫy tay, Tư Dao đang hấp hối bỗng hóa thành một con chim nhỏ, bay đến trong tay của Chân Thần.
Sau đó, ở trong tay của Chân Thần dần dần thu nhỏ, cuối cùng trở thành một cái hạt giống.
Chân Thần đưa hạt giống cho hồ ly, nói: Giữa thiên địa có hai nơi bị trục xuất khỏi đất liền, ở giữa hai nơi này có một không gian hoàn toàn mới, tên là Bỉ Chi Hải Ngạn.
-----
Dịch: MB