Lục Thủy đi một ngày một đêm, Chân Võ Chân Linh cũng đi một ngày một đêm.
Bây giờ, mỗi một bước chân, bọn họ đều phải dốc hết sức lực.
Hình như lực lượng toàn thân vẫn luôn bị chèn ép.
Bọn họ không biết phải đi bao xa.
Nhưng bọn họ sẽ không mở miệng than mệt, xem như đây là một cách rèn luyện để họ trở nên mạnh mẽ hơn, bởi vì, không phải chỗ nào cũng sẽ chèn ép bọn họ như thế này.
"Ừm?" Lúc này, Lục Thủy đột nhiên ngừng lại.
Ba hạt đậu nành mà hắn phân đi ra ngoài, dường như có một hạt gặp được thứ không tầm thường.
Tốc độ của đậu nành nhanh hơn hắn rất nhiều, không thì, ngày tháng năm nào mới có thể đi ra Vong Xuyên Hà Đạo.
Lục Thủy quyết định đi qua xem xét một chút.
Lục Thủy nói xong thì tự mình lấy ra cái ghế, sau đó ngồi xuống.
Sau khi Lục Thủy ngồi xuống thì liếc mắt nhìn Chân Võ và Chân Linh một chút, hai người kia đang chống kiếm, hít thở, có vẻ rất mệt mỏi.
Trong lòng Lục Thủy toát ra một cái nghi vấn:
"Hai người kia rốt cuộc là huynh muội, hay là thanh mai trúc mã? Hoặc là...
Tỷ đệ?"
Được rồi, Lục Thủy không quan tâm.
Hai người kia thật sự là vô cùng ăn ý với nhau, quan hệ cũng rất tốt, nhưng mà dáng dấp không giống, rất có thể họ không phải là huynh muội - tỷ đệ.
"Nếu như là thanh mai trúc mã, vậy bọn họ sẽ trở thành đạo lữ sao?
Nếu như sẽ, vậy thì ta bị mất tùy tùng rồi?" Lục Thủy nghĩ tới đây thì bỗng nhiên hiểu ra:
"A, ta sẽ thành hôn trước, bọn họ sẽ trực tiếp thất nghiệp.
Đáng thương."
Sau đó, Lục Thủy an tĩnh ngồi trên ghế.
Chân Võ cảm thấy mình thất trách, không có trước tiên lấy ghế ra cho thiếu gia ngồi xuống.
Lúc này, Chân Võ cảnh giác bốn phía, Chân Linh bắt đầu nghỉ ngơi.
Bọn họ phải thay phiên nghỉ ngơi, thay phiên quan sát cảnh vật xung quanh.
Bây giờ, bọn họ đều không ở trong trạng thái, nghỉ ngơi là rất cần thiết.
Lục Thủy nhắm mắt lại, tâm trí bắt đầu lan tràn ra.
Không phải là hắn không thể trực tiếp đi qua, mà là bây giờ, không có ai nhìn chằm chằm, vậy thì ngồi xuống rồi đi qua.
Hiệu suất sẽ cao một chút.
Sau đó, Lục Thủy kết nối với hạt đậu nành có manh mối và dịch chuyển lực lượng đi qua.
Có một bóng người từ từ xuất hiện bên bờ sông ở Vong Xuyên Hà. Dáng dấp không cao lớn, ngược lại có chút thấp bé, giống như là đứa trẻ tám chín tuổi.
Cách thức xuất hiện của bóng người kia vô cùng đặc biệt, giống như được ngưng tụ ra từ trong không khí, người bình thường khó có thể nhận thấy được.
"Vẫn là một vùng đất hoang vu." Lục Thủy nhìn quanh một vòng, không nhịn được nói ra.
Đúng vậy, bóng người này là do Lục Thủy dùng Thiên Địa Chi Lực ngưng tụ ra.
Bởi vì lực lượng có hạn, cho nên chiều cao của cái bóng chỉ bằng phân nửa chiều cao của hắn.
Tầm nhìn bị hạn chế khá nhiều, quan trọng nhất là, không khí ở độ cao 1m không trong lành bằng độ cao 1.8m.
Nhị trưởng lão thật khổ, không được hít thở không khí ở trên cao.
Lần sau trở về có thể hỏi một chút.
Lục Thủy không tiếp tục suy nghĩ linh tinh nữa, mà bắt đầu quan sát kỹ xung quanh.
Nơi này là một vùng đất bằng phẳng, không có phong cảnh gì đặc biệt.
Sau đó, Lục Thủy ngẩng đầu nhìn về phía Song Nguyệt.
Hắn phát hiện Song Nguyệt có vẻ lớn hơn rất nhiều so với trước đó.
"Là do độ cao của nơi này hay sao?" Lục Thủy nhìn về phía hạ du, cảm thấy độ cao của nơi này cũng không rõ ràng.
"Xem ra, không phải vấn đề từ độ cao, mà do nơi này có một lực lượng khác." Lục Thủy tự lẩm bẩm một mình.
Sau đó, hắn lùi về phía sau một bước, ngồi xuống xem xét.
Nơi đậu nành phát hiện, ở ngay dưới chân hắn.
Khi Lục Thủy ngồi xổm xuống xem xét, thì hắn phát hiện trên mặt đất có một chiếc lá.
Một chiếc lá màu xanh biếc.
Chiếc lá không lớn lắm, chừng một nửa bàn tay.
Nhưng có một chút khí tức đặc biệt.
"Cảm giác như kết nối với một nơi nào đó, cũng tương tự như hạt châu của Nại Hà Kiều, nhưng là một nơi hoàn toàn khác."
"Để xem kết nối tới chỗ nào."
Lục Thủy đương nhiên muốn biết nơi này rốt cuộc kết nối tới chỗ nào."
Bởi vì toàn bộ Bỉ Chi Hải Ngạn hầu như không có thực vật tồn tại.
Mà trong truyền thuyết, chỉ có một thứ duy nhất phù hợp với lá cây.
Lục Thủy không biết lá cây này có kết nối với thứ kia hay không, nhưng cứ đi đến đó xem thử sẽ rõ.
Lá cây đang nằm trong lòng bàn tay của Lục Thủy, lúc này Thiên Địa Chi Lực bắt đầu tác động lên nó.
Chỉ trong chốc lát, Lục Thủy đã nhìn thấy phương hướng được liên kết với lá cây.
Một lối đi rất nhỏ bắt đầu xuất hiện.
Lục Thủy theo kết nối nhìn về phía trước.
Hắn thấy được một lớp bình chướng.
"Có khí tức của Chân Thần, đây là kết giới do Chân Thần bày ra?" Lục Thủy hơi bất ngờ một chút.
Kết giới của nơi này hoàn toàn khác biệt với Nại Hà Kiều và Vong Xuyên Hà Đạo.
Rất nhanh, Lục Thủy thấy được rõ ràng toàn bộ kết giới, hắn còn có thể thấy rõ tình huống ở bên trong kết giới.
Ở bên trong kết giới, cũng là một vùng đất hoang vu, nhưng ở trên mặt đất cằn cỗi này lại có một ít lá rụng.
Nhìn sâu vào bên trong, Lục Thủy thấy được một cây đại thụ.
Một gốc cây đại thụ đang nở đầy hoa.
Cây này tràn đầy sức sống, hoàn toàn không thích hợp với đất đai cằn cỗi của Bỉ Ngạn.
Trên lý thuyết, nó không thể nào phát triển mạnh mẽ như vậy được, nhưng sự thật thì ngược lại.
Đất đai cằn cỗi không có bất cứ ảnh hưởng nào với nó.
Ở dưới tàng cây, Lục Thủy thấy được một bóng người, là một cái bóng người đang cầm hộp kiếm trên tay.
Hắn cứ như vậy mà đứng, không hề động đậy, giống như cử động là một chuyện dư thừa.
"Là Diệp Tân phải không?" Trong lòng Lục Thủy đã có câu trả lời.
"Như vậy, cây này chính là Chuyển Sinh Thụ?
Theo lời hắn kể, cây này chỉ nở hoa, không có kết trái."
Lục Thủy thử dùng Thiên Địa Chi Lực xem xét cái cây, muốn tìm hiểu xem cái cây này và con chim kia có quan hệ với nhau hay không, nhưng hắn vừa mới vận dụng Thiên Địa Chi Lực thì đã bị kết giới của Chân Thần ngăn cản.
Hắn vẫn có thể nhìn thấu cây này, nhưng mà rất lãng phí Thiên Địa Chi Lực.
Vì vậy tốt nhất là đi vào bên trong xem thử.
Lục Thủy nghĩ như vậy thì dự định tiến vào kết giới để tìm câu trả lời.
Hắn có cảm giác, chỉ cần biết được tình huống của Chuyển Sinh Thụ, thì hắn có thể biết tình huống của toàn bộ Bỉ Chi Hải Ngạn.
Lục Thủy suy nghĩ xong thì chuyển động bước chân.
Kết giới này không ngăn được hắn.
Khi Lục Thủy sắp bước tới gần kết giới của Chân Thần, thì đột ngột dừng lại.
Sau đó quay đầu nhìn về phía sau.
Thân thể của hắn đang ở hướng bên đó.
"Cảm giác có khí tức cường đại đang đến gần cơ thể của ta, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.
Có vẻ như hắn sắp gặp nguy hiểm.
Bên này chỉ là một hạt đậu nành, mất rồi cũng không sao.
Bên kia chính là thân thể của hắn.
-----
Dịch: MB