Diệp Tân nghĩ như vậy, ngẩng đầu nhìn về Song Nguyệt ở trên trời cao.
Nhưng những gì mà hắn nhìn thấy cũng làm cho hắn ngây ngẩn cả người, tâm tình đang kích động nhanh chóng nguội lạnh.
Hồng Nguyệt, biến mất.
Đã trở thành một mặt trăng màu trắng.
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Diệp Tân ngước mắt nhìn trời, quan sát Song Nguyệt, tự mình lẩm bẩm.
Hắn không thể nào giải thích được những hiện tượng này.
Trước giờ chưa từng có.
" Chấp niệm trong lòng như Hồng Trần Nghiệp Hỏa, địa ngục ác ma, vì sao không chịu buông xuống?" Có một giọng nói đột ngột truyền đến chỗ Diệp Tân.
Hắn quay đầu nhìn đi qua.
Trong tầm mắt không có người.
Nhưng hắn biết rằng, có một một vị hòa thượng đang từ một nơi sâu thẳm nào đó đi về phía bên này.
"U La Cổ Phật?" Diệp Tân hơi kinh ngạc:
"Không ngờ, kiếp sau của ngươi đã khôi phục đến mức độ này, nhưng vì sao ta chưa bao giờ thấy được bóng dáng của ngươi ở Tu Chân giới?"
Đối phương không có truyền âm đến nữa, nhìn chung là do khoảng cách quá xa, những lời nói vừa rồi của đối phương là dùng thần lực truyền tới.
Muốn nói cho hắn biết, cố nhân sắp đến nhà.
...
Nhị trưởng lão và Băng Hải Nữ Thần vẫn đang giằng co như trước.
Các nàng đều không có ý muốn động thủ.
Nhưng mà các nàng đều rất tò mò, Lục Thủy đi đâu?
Đã hơn một ngày, sao vẫn chưa lên tới?
"Lại muốn gây ra chuyện gì hay sao?" Nhị trưởng vẻ mặt không cảm xúc nhìn xem Vong Xuyên Hà Đạo.
Chuyện dĩ vãng coi như xong, nhưng mà bị Băng Hải Nữ Thần nhìn chằm chằm sẽ rất nguy hiểm.
"Bị người khác phát hiện cũng đồng nghĩa với bị loại bỏ." Nhị trưởng lão sẽ không can thiệp chuyện của Lục Thủy.
Nếu như cách làm của hắn để cho bản thân vào tình trạng nguy hiểm lâu dài, thì sai lầm của hắn, sẽ dẫn tới kết cục là bị đào thải khỏi Tu Chân giới.
Đến lúc đó đừng hòng ra khỏi cửa.
Băng Hải Nữ Thần cũng nghi hoặc, đến bây giờ mà Lục Thủy còn chưa đi lên.
Nàng muốn tận mắt nhìn thấy biểu hiện Kim Sinh Lộ của Lục Thủy, nếu như đối phương không có đi.
Vậy thì vấn đề đã được làm rõ.
Nếu không có Lục Hữu Đình ở chỗ này, thì nàng sẽ đi xem thử, rốt cuộc Lục Thủy đang làm gì.
Ầm ầm!
Ầm ầm!!
Ầm ầm!!!
Bầu trời nổi sấm.
Lần này, tiếng vang lớn hơn rất nhiều so với lần trước.
Nhị trưởng lão và Băng Hải Nữ Thần lập tức nhìn về vị trí của Song Nguyệt.
Nhưng vừa nhìn thấy tình cảnh này thì các nàng cũng có chút giật mình.
"Hồng Nguyệt?"
Các nàng không biết sự xuất hiện của Hồng Nguyệt đại biểu cho cái gì, nhưng mà các nàng biết, chắc chắn là các vùng đất trong Bỉ Ngạn đang xảy ra chuyện gì đó bất thường.
Chuyện bất thường liên tục xảy ra, làm cho các nàng không thể thờ ơ.
Đặc biệt là Nhị trưởng lão.
"Lần thứ hai, Lục Thủy vẫn không có xuất hiện." Nhị trưởng lão cảm thấy tám chín phần là có liên quan tới Lục Thủy.
Mà đúng lúc này, nơi xa đột nhiên xuất hiện ánh trăng ,bên trong ánh trăng rõ ràng có một mầm cây.
Nhị trưởng lão và Băng Hải Nữ Thần chỉ cần nhìn mầm cây này một chút, thì trực tiếp nhận ra được.
"Mầm Chuyển Sinh Thụ?"
Trong khoảnh khắc này, Nhị trưởng lão muốn xông thẳng qua đó cướp đoạt.
Có thể không có nhiều tác dụng nhưng mà trồng ở phía sau núi cũng không thành vấn đề.
Nhưng khi sắp hành động thì nàng do dự.
Không có lý do, đơn giản là nàng cũng nghi ngờ chuyện này có liên quan với Lục Thủy.
Nhị trưởng lão không nhúc nhích, nhưng mà Băng Hải Nữ Thần muốn hành động. Chỉ cần đoạt được mầm Chuyển Sinh Thụ, trong một thời gian ngắn, nàng sẽ có thể hồi phục tới đỉnh phong, thậm chí có thể tỉnh lại Thần Chúng Chân Thần.
Chuyện này cực kỳ quan trọng đối với bọn họ.
Một khi thần của bọn họ thức tỉnh, Tiên Đình, Phật Môn, sẽ trực tiếp bị thua.
Cho nên chuyện của Lục Thủy hoàn toàn có thể chậm lại một chút.
Đây là thu hoạch ngoài ý muốn.
Chắc chắn là Tiên Đình, Phật Môn chưa phát hiện được.
Cho dù có, người tới cũng không phải là đối thủ của nàng.
Khi mà Băng Hải Nữ Thần muốn đi qua đó, thì có một lực lượng cường đại thình lình xuất hiện ở phía trước nàng.
Băng Hải Nữ Thần không chần chờ, trực tiếp ra tay, nàng muốn nghiền nát lực lượng đột ngột xuất hiện.
Oanh!
Hai luồng lực lượng va chạm với nhau.
Để cho Băng Hải Nữ Thần ngạc nhiên là nàng không cách nào nghiền nát luồng lực lượng này được.
"Thật mạnh." Băng Hải Nữ Thần trong lòng hơi kinh ngạc.
Lúc này, Nhị trưởng lão đứng ở trước mặt của Băng Hải Nữ Thần, ra vẻ hiếu kỳ nói:
"Nữ thần muốn đi đâu vậy?"
"Ngươi muốn ngăn cản ta?" Băng Hải Nữ Thần lạnh lùng nhìn Nhị trưởng lão.
Toàn thân nàng bắt đầu tản ra hàn khí.
"Nhìn những tiểu tử kia qua cầu, không thú vị hơn sao?" Nhị trưởng lão không thèm quan tâm đến hàn khí xung quanh.
"Nàng không đi cướp Chuyển Sinh Thụ? Hay là có người đi rồi?
Vừa rồi,trong nháy mắt, nàng có vẻ chần chờ.
Vì sao như thế?" Trong lúc nhất thời, Băng Hải Nữ Thần cảm thấy nàng không thể hiểu nổi suy nghĩ của Lục Hữu Đình.
Là lo lắng tình hình của Lục Thủy, hay là thứ khác?
Nàng không thể nào biết được.
Nhưng mà những chuyện này đều có thể để sang một bên, hiện tại, nàng nhất định phải đi.
Lỡ như bị người khác đoạt mất, sẽ khó tìm hơn bây giờ rất nhiều.
Tuy nhiên, chuyện này cũng không quan trọng. Chuyện quan trọng nhất và cũng tồi tệ nhất đó là:Có người của Tiên Đình hoặc Phật Môn ở gần chỗ Chuyển Sinh Thụ.
"Ngươi không ngăn được ta." Băng Hải Nữ Thần trực tiếp vận dụng quyền năng từ lực lượng của mình.
Nàng không có xem thường Lục Hữu Đình, nàng sử dụng chính là thực lực mạnh nhất của phân thân.
Giờ phút này, lực lượng giống như đại dương mênh mông trực tiếp ập tới Nhị trưởng lão.
Lực lượng đáng sợ mang theo ý niệm đáng sợ, đó là ý niệm của một vị Chủ Thần.
Đứng trước ý niệm này, nhân loại như là một chiếc thuyền gỗ, đang đối mặt với biển cả bao la.
Ý nghĩ duy nhất của nhân loại là nhỏ bé.
E ngại, tuyệt vọng, là cảm xúc vốn có của nhân loại.
"Lực lượng công kích, đồng thời công tâm?" Nhị trưởng lão nhìn xem Băng Hải Nữ Thần, bình tĩnh mở miệng.
Đương nhiên là nàng có thể cảm giác được công kích của Băng Hải Nữ Thần, cũng có thể biết được đối phương mạnh mẽ tới mức độ nào.
Trình độ khôi phục của Băng Hải Nữ Thần tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của nàng.
Đối mặt với lực lượng công kích vô cùng cường đại của Băng Hải Nữ Thần, Nhị trưởng lão sắc mặt không thay đổi, duỗi ra một bàn tay.
Sau đó đè xuống.
Rầm!
Xoẹt!!!
Một luồng lực lượng mạnh mẽ hơn so với lực lượng của Băng Hải Nữ Thần, trực tiếp hóa thành một bàn tay, tóm lấy lực lượng của Băng Hải Nữ Thần ấn vào mặt đất cằn cỗi.
Ầm ầm!!!
Tiếng nổ mạnh bộc phát khắp nơi trên mặt đất.
Lực lượng đáng sợ tạo nên những cơn gió lốc, càn quét lung tung.
Vù, vù !!!
Toàn bộ mặt đất chấn động, đất đá sụt lún tạo thành một cái hố to.
Cát bụi bay khắp nơi, gió thổi ào ạt.
Mà Nhị trưởng lão thì đứng ở bên cạnh hố to, nhìn vào trong hố.
Nàng không có thừa thắng xông lên, cũng không có lộ ra biểu cảm dư thừa.
Không có khinh thường càng không có chăm chú vào.
Chỉ yên lặng thu tay về, bỏ vào trong túi áo.
Gió lớn từ bên người nàng thổi qua, lay động góc áo của nàng, nhẹ nhàng vỗ về mái tóc của nàng.
-----
Dịch: MB