Trong khoảnh khắc đó, hắn cảm giác chính mình bắt được thứ gì đó tràn ngập gai nhọn.
Hơn nữa,lực lượng đánh vào bên trên lập tức bị bắn ngược trở về.
Quang Minh Điện Pháp Thần không chút do dự lựa chọn lui về không trung.
Mà cái người trước đó phóng tới A Mãn cũng lập tức bị tia sáng kia bắn ngược trở về.
Ngay sau đó, rơi vào công kích của Thái Dương Thần Điện Pháp Thần.
"Ui da, đau chết mất."
An Dật, lần sau ngươi lại xem ta như là đồ vật ném ra bên ngoài.
Ta sẽ xin chuyển đi." Một đứa bé trai còn nhỏ hơn lòng bàn tay, đang trốn ở phía dưới chùm ánh sáng kia, oan oan kêu đau.
Trên người nó cõng một cái mai rùa mọc đầy gai nhọn.
Đại Địa Thứ Quy Thuẫn khí linh.
An Dật tóm lấy Hỏa Đô đẩy vào trong phạm vi của ánh sáng, sau đó tự mình ôm lấy Kiến Nguyệt đi vào bên trong.
Lúc này, Khô Thụ Lão Nhân cũng dùng tốc độ cực nhanh về tới bên cạnh A Mãn.
Trên người hắn dính chút máu tươi.
Có của hắn, cũng có người khác.
Hắn phát hiện tình huống bên này, muốn nhanh chóng trở về, đáng tiếc là không kịp.
Cũng may An Dật đã đến.
Rầm!!
Có ba luồng công kích từ không trung trực tiếp đánh xuống, nện ở phía trên Đại Địa Thứ Quy Thuẫn.
"Oa, đau đau.
Mau bổ sung năng lượng cho ta, tu vi của ba người này đều ở Nhập Đạo.
Không bổ sung năng lượng ta sẽ chịu không nổi." Khí linh nói.
Khô Thụ Lão Nhân không nói hai lời, trực tiếp tăng thêm năng lượng cho Đại Địa Thứ Quy Thuẫn.
Trong nháy mắt, phòng ngự trở nên kiên cố hơn rất nhiều.
Đại Địa Thứ Quy Thuẫn, người nắm giữ nó càng mạnh mẽ thì lực phòng ngự của nó càng mạnh.
Giới hạn cao nhất là bát giai.
"Hỏa Đô tiền bối vẫn tỉnh táo nhưng đã trọng thương.
Kiến Nguyệt thì hôn mê rồi.
Thụ lão, bây giờ phải làm sao?
Tình huống hiện tại, hộ thuẫn mà tộc trưởng ban cho, cũng không cầm cự được bao lâu." An Dật nhìn xem Khô Thụ Lão Nhân nói.
Đồng thời, hắn cũng đang tiến hành trị thương cho Kiến Nguyệt tiên tử.
Lần này may mắn là hắn đến kịp.
Cũng không phải là mỗi lần đến phút cuối, thì sẽ có cường giả đột nhiên ra tay giúp đỡ.
"Người của Thái Dương Thần Điện?" Khô Thụ Lão Nhân nhìn lên bầu trời.
Ba người này đang toàn lực công kích.
Những người khác đã bắt đầu tránh né mũi nhọn.
Sau đó Khô Thụ lão nhân nhìn về phía A Mãn nói:
"Đã hoàn toàn cấy - ghép xong?"
A Mãn gật đầu:
"Đúng, đúng, nhưng, nhưng mà, cần ổn, ổn định một chút.
Nhanh, nhanh thôi."
Lúc này A Mãn đang xử lý mầm cây trong chậu hoa.
Phía dưới chậu hoa này có Không Gian trận pháp.
Rễ cây sẽ không bị bất cứ ảnh hưởng gì.
Khô Thụ lão nhân gật gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua hai người đang trọng thương là Hỏa Đô và Kiến Nguyệt.
Cuối cùng, hắn quyết định đánh cược một lần.
"An Dật, ngươi ở lại đây chăm sóc nhóm người Hỏa Đô, có cái hộ thuẫn này, sẽ không thành vấn đề." Khô Thụ Lão Nhân nói ra.
"Thụ lão dự định làm gì?" An Dật nhíu mày.
Thụ lão không hề từ bỏ, vậy thì đồng nghĩa là muốn mạo hiểm.
"Ta dẫn theo A Mãn chạy trốn trước." Khô Thụ Lão Nhân mở miệng nói ra.
An Dật cau mày, sau đó nói khẽ:
"Nếu không cẩn thận ngươi có thể chết đó."
"Đã cố gắng lâu như vậy rồi, hơn nữa, cho dù hiện tại chúng ta muốn từ bỏ, cũng chưa chắc người của Thái Dương Thần Điện chịu bỏ qua cho chúng ta." Khô Thụ lão nhân mở miệng nói.
An Dật biết, hắn để bọn họ ở lại tương đương với cứu mạng của bọn họ.
Bởi vì hiện tại Chuyển Sinh Thụ đang ở trên tay của A Mãn.
Khô Thụ Lão Nhân muốn mạo hiểm dẫn theo A Mãn.
Nhưng mà trong mắt An Dật, hành động này không khác gì đâm đầu vào chỗ chết.
"Ngươi có biện pháp gì?" An Dật hỏi.
"Trên đường đến đây, ta thấy được một nơi, có thể mạo hiểm một lần." Khô Thụ Lão Nhân nói.
Việc đã đến nước này, An Dật cũng không thể nói thêm cái gì.
Khô Thụ Lão Nhân nhìn về phía A Mãn, nói:
"Sợ sao?"
A Mãn lắc đầu, không nói gì.
Bởi vì cà lăm.
"Chuyện sau này, giao cho ngươi." Khô Thụ lão nhân nói với An Dật.
Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, thì dẫn theo A Mãn bắt đầu hướng về nơi xa bỏ chạy.
Hắn cảm thấy mình sẽ không cược sai.
...
Khô Thụ Lão Nhân mang theo Chuyển Sinh Thụ chạy trốn.
Làm cho tất cả mọi người đều choáng váng.
Nhóm người của Thần Chúng đang ở trên không trung là những người bị sốc nhất.
Quang Minh Thần Quan lộ ra ánh mắt khinh thường:
"Hừ, trốn?
Có thể nhanh hơn ta sao?"
Sau đó, hắn hóa thành một vệt ánh sáng trực tiếp đuổi theo Khô Thụ Lão Nhân.
Hai người khác cũng nhanh chóng đuổi theo.
Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn hắn đã liên lạc với những người khác, kể cả vị cường giả đã vượt qua thất giai kia.
Những người khác có thể không đến kịp, nhưng mà vị kia chắc chắn tới kịp.
Những người còn lại dĩ nhiên là tự mình đuổi theo.
Bọn hắn cố gắng đuổi theo để không bị mất dấu.
Mặc dù không biết cuối cùng ai sẽ đoạt được, nhưng không có nghĩa là bọn hắn không còn hi vọng.
Khô Thụ Lão Nhân dẫn A Mãn chạy trốn, không còn ai chú ý tới Hỏa Đô và những người ở lại.
An Dật thở phào một hơi, hắn không biết Khô Thụ Lão Nhân và cái người tên A Mãn cuối cùng sẽ ra sao.
Có thể thấy rõ nhất đó là lành ít dữ nhiều.
Tịnh Thổ Tiêu Lâm không cam lòng khi nhìn thấy mọi người rời đi.
Nàng bị thương nặng, bởi vì người đàn ông kia quá mạnh mẽ.
Cùng lúc đó, ở một phía khác, ma tu Cát An đang tránh né công kích của Minh Thổ Bách Luyện Hoàng Hôn.
Hắn nhận thấy vị trí của mầm cây đã thay đổi.
"Có vẻ như nó đã được cấy - ghép xong.
Bây giờ có thể đi thu tiền được rồi, không biết người kia sống hay chết." Ma tu Cát An lẩm bẩm một mình.
Lúc này, lại có đao ý đánh tới.
Ma tu Cát An đành phải né tránh thêm lần nữa.
Sau đó, nhìn xem Minh Thổ Hoàng Hôn nói:
"Bọn họ đã thành công, chúng ta đừng đánh nhau nữa, có được không?"
Minh Thổ Hoàng Hôn lạnh lùng cười:
"Ngươi không biết là, bây giờ mình đã trở thành kẻ địch của ta sao?
Nếu chuyến đi này đã không có thu hoạch, vậy thì đem ngươi trở thành một thu hoạch."
Ngay sau đó, đao ý tung hoành ngang dọc.
Trực tiếp nhắm vào ma tu Cát An.
"..." Ma tu Cát An hết chỗ nói rồi.
Giờ thì tốt ghê, muốn trốn cũng không thể trốn được.
Rơi vào đường cùng, ma tu Cát An chỉ có thể quần nhau với tên thất giai Nhập Đạo này.
Đối phương công kích rất ác liệt, rất khó giải quyết.
Ma tu Cát An không có ý định sống mái với đối phương, cho nên hắn vẫn luôn tránh né công kích của đối phương.
Hắn tin là với thực lực của bản thân, hắn sẽ tìm được sơ hở rồi né tránh công kích của đối phương.
Một lát sau, ma tu Cát An nhíu mày, người của Minh Thổ thật sự là hung mãnh.
Hơi thở của "Đạo" càng ngày càng dày đặc, đao pháp của Minh Thổ Hoàng Hôn cũng càng ngày càng khủng bố.
Hắn nhìn ma tu Cát An, giọng nói lạnh như băng:
"Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể tránh né được đao pháp của ta sao?
Ngây thơ."
Giờ khắc này đao ý dâng cao ngút trời, dường như muốn ép buộc ma tu Cát An phải ngay chính diện đối đầu .
-----
Dịch: MB