Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 648 - Chương 648: Cầu Phật Không Bằng Bái Ta 2

Chương 648: Cầu Phật Không Bằng Bái Ta 2 Chương 648: Cầu Phật Không Bằng Bái Ta 2

"Sẽ mất rất nhiều thời gian."

Lục Thủy muốn mở miệng hỏi Diệp Tân thêm một lần nữa, là có muốn lấy tiền công hay là không.

Điều này liên quan tới chuyện đối phương có đồng ý nói về thời kỳ Viễn Cổ cho hắn nghe hay không.

Chủ yếu là hắn đã hoàn toàn hiểu rõ Chuyển Sinh Thụ.

Có đủ khả năng để trả phần tiền công mà hắn đã hứa hẹn trước đó.

Ầm!

Ngay khi Lục Thủy dự định chuyển sang hạt đậu nành khác, đi kích hoạt Hồng Nguyệt.

Bầu trời lại đột nhiên truyền đến tiếng nổ.

Sấm sét liên tục nổi lên giữa không trung, và ánh sáng màu đỏ thẫm cũng từ từ chiếu rọi khắp bầu trời.

Lục Thủy hơi bất ngờ một chút, sau đó nhìn về phía chân trời.

"Nghịch Tinh? A Mãn mở mắt?"

Lục Thủy nhíu mày, sau đó đoán được tình hình chung.

"Chắc là đi chung với Linh Dược Viên, có vẻ như mầm Chuyển Sinh Thụ bị A Mãn và mọi người lấy được, nhưng mà quá trình có hơi khúc chiết." Lục Thủy nghĩ thầm.

Lúc này, Diệp Tân và U La Cổ Phật cũng nhìn sang.

Bọn họ đều sững sờ trong giây lát.

"Đây là Nghịch Tinh trong truyền thuyết?" Diệp Tân kinh ngạc nói.

"Không phải trong truyền thuyết, thật sự là Nghịch Tinh." U La Cổ Phật nhìn lên ngôi sao màu đỏ thẫm trên trời, thắc mắc:

"Nhưng mà Nghịch Tinh này có vẻ khác thường."

Diệp Tân thì nhớ ra cái gì đó.

Hắn nhớ tới một tin đồn không đáng tin, theo như lời đồn ấy, có người đã đưa Nghịch Tinh vào vị trí.

"Không ngờ là có thật." Diệp Tân cảm thấy không tin tưởng lắm.

Lúc trước hắn có đi tìm hiểu thử, nhưng mà không tìm được tin tức gì.

Lời đồn rất chân thật, tuy nhiên, không có bất cứ thông tin gì về người kia.

Hắn ta giống như không hề tồn tại, cho nên Diệp Tân không có đi tìm hiểu cặn kẽ.

Nhưng mà hôm nay hắn đã thấy được.

Vậy thì, hắn có thể gặp được nhân vật kia không?

. . .

Ở ven bờ Vong Xuyên Hà Đạo, Lục Thủy cũng theo phản xạ nhìn về phía chân trời.

Một cảnh tượng đáng sợ như thế này, cho dù hắn chỉ mới nhị giai cũng sẽ phát giác được.

Hơn nữa cả cõi Bỉ Ngạn này đều đang chấn động.

Không có lý do gì mà không đi quan sát.

Hành động đầu tiên của Chân Võ và Chân Linh là đứng chắn trước mặt của Lục Thủy, bọn hắn nhận ra Nghịch Tinh.

Đây là A Mãn.

"Không cần để ý, không ảnh hưởng tới chúng ta." Lục Thủy mở miệng nói trước.

Chân Võ và Chân Linh gật đầu, nhưng không có nới lỏng cảnh giác.

Bọn họ biết rất rõ là lực lượng của A Mãn không ổn định.

Điều này thật dễ dàng ảnh hưởng đến thiếu gia của bọn họ.

Lục Thủy không có quan tâm tới ánh sáng màu đỏ thẫm đang chiếu xuống.

Lực lượng của A Mãn bị mất kiểm soát là chuyện rất bình thường, bởi vì hắn nhắm mắt bao lâu thì lực lượng cũng bị dồn nén bấy lâu.

Còn hắn thì không biết cách để hấp thụ lực lượng kia cho thật tốt.

Tuy lực lượng có bị mất kiểm soát nhưng vẫn còn giữ được lý trí, cơ bản thì vẫn có khả năng khống chế được.

Giết địch chắc chắn là không thành vấn đề, và phe ta cũng không bị ảnh hưởng đến.

Đương nhiên đây cũng là giới hạn cao nhất rồi.

Để cho hắn ra tay đánh nhau chắc chắn là không được, chỉ có thể nổ chết đối thủ.

"Không có nhìn về phía này, nhưng vẫn duy trì sự chú ý, Nghịch Tinh giáng thế đều không thể làm cho bọn họ bị phân tâm sao?" Lục Thủy thật không hiểu nổi.

Nếu như không có người nhìn chằm chằm, hắn đã muốn đi qua xem thử.

Bây giờ coi như xong, một tên nhị giai đi qua đó chẳng khác nào đi chịu chết.

Hắn lại không phải kẻ ngốc.

Lúc này Nghịch Tinh bỗng nhiên đối mặt với Song Nguyệt, cả hai giống như tính tình không hợp nhau, gặp mặt thì hết sức chướng mắt.

Trực tiếp bắt đầu tranh giành vị trí bá chủ trên bầu trời.

"Kích thích Song Nguyệt từ đó kích hoạt Bỉ Ngạn Hồng Nguyệt.

Thật là đúng lúc."

Lục Thủy có hơi bất ngờ một chút.

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.

Nhưng lại đồng thời giúp hắn hoàn thành bước đầu tiên.

Sau đó, Lục Thủy tập trung sự chú ý vào phía bên trong Chân Thần kết giới.

Hắn bắt đầu cảm nhận Chuyển Sinh Thụ.

Hắn nhanh chóng phát hiện rằng, kích hoạt Hồng Nguyệt đúng là có tác dụng.

Ổ khóa đã xuất hiện.

"Có thể ra tay."

Bây giờ đến phiên hắn làm cho ổ khóa này chiếu rọi toàn bộ Bỉ Ngạn.

"Để xem lần này ngươi sẽ lựa chọn như thế nào.

Nếu như không cần khoản tiền công này, bản thiếu gia sẽ xoay người rời đi."

Lục Thủy nhìn xem Diệp Tân.

Hắn đã cho cơ hội, phải xem đối phương có tận dụng hay không.

Giờ khắc này, Thiên Địa Chi Lực của Lục Thủy bắt đầu xâm nhập vào rễ cây của Chuyển Sinh Thụ.

Rễ cây hầu như là trải rộng toàn bộ đất đai trong Bỉ Ngạn, nhưng chỉ trong chớp mắt Thiên Địa Chi Lực đã vươn tới nơi xa nhất.

Từ đầu đến giờ, Minh Thổ Thiên Vũ - Danh Dữ Trọng vẫn đang chạy đi, lúc này hắn đột nhiên dừng lại và tò mò ngẩng đầu lên nhìn trời.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hay là quay lại đi chung với vị đại lão kia!?"

Minh Thổ Danh Dữ Trọng cảm thấy lúc này ở bên cạnh có người thì càng an tâm hơn.

Mà ở một phía khác, Tịnh Thổ công chúa Mộc Nhiễm cũng đang sững sờ nhìn về phía bầu trời, vừa rồi nàng phát giác có thứ gì đó xuất hiện, nhưng vừa nhìn thấy thì nàng lại không biết phải làm sao.

"Lại nữa rồi, ta chưa từng nghe nói rằng Bỉ Chi Hải Ngạn sẽ có nhiều chuyện bất thường như vậy nha."

. . .

Ma tu Cát An và Minh Thổ Hoàng Hôn đang giao chiến với nhau thì bất chợt cảm thấy có thứ gì đó xuất hiện ở gần đó.

"Chờ chút, lại có gì đó xuất hiện." Ma tu Cát An lập tức nói.

Minh Thổ Hoàng Hôn tự nhiên không dám khinh thường, vừa rồi, đã có hai lần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, suýt chút nữa chết người, lần này chắc cũng không đơn giản.

Bọn họ nhanh chóng thấy được.

"Chuyện này là sao?" Minh Thổ Hoàng Hôn cảm thấy khó hiểu.

Ma tu Cát An cũng không hiểu được.

"Cây? Mà còn là một gốc cây thật là lớn."

Đúng vậy, bọn hắn nhìn thấy nơi xa xôi xuất hiện một cây đại thụ, cũng không biết là trùng hợp hay không, nhưng vị trí của cây này vừa vặn là ở trung gian của Song Nguyệt và ngôi sao màu đỏ thẫm kia.

"Một lần lại một lần xảy ra chuyện khác thường, rốt cuộc là muốn làm gì vậy?" Ma tu Cát An hơi sợ hãi.

Sự xuất hiện của cái cây này làm hắn có cảm giác bản thân thật nhỏ bé.

Bởi vì hắn cảm thấy hình như mình đang ở dưới tán cây.

Muốn chạy trốn cũng không thể được, trừ khi rời khỏi Bỉ Chi Hải Ngạn.

Minh Thổ Hoàng Hôn cũng cảm thấy kinh hãi, cây này là âm thầm xuất hiện, hoàn toàn khác với những tình huống trước đó.

Nhưng lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn, mà không biết lí do.

Có thể là vì ngôi sao màu đỏ thẫm kia, không có ở phía trên của bọn hắn, còn cây này làm cho người ta có cảm giác bản thân bị bao phủ.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment