Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 663 - Chương 663: Sức Mạnh Của Đồng Tiền 3

Chương 663: Sức Mạnh Của Đồng Tiền 3 Chương 663: Sức Mạnh Của Đồng Tiền 3

Ngay lúc này, viên linh thạch cửu phẩm sắp rơi xuống đã đột nhiên biến mất.

Lục Thủy nhìn thấy vậy thì nhếch miệng cười.

Thành công rồi.

Mỗi người đều đang nhìn chằm chằm vào viên linh thạch cửu phẩm, bỗng nhiên phát hiện linh thạch mất tiêu, thì cảm thấy sửng sốt.

"Linh thạch cửu phẩm đâu mất rồi?"

"Đúng, chỉ trong chớp mắt đã không thấy tăm hơi."

Lúc này, lập tức có người hốt hoảng nói:

"Không riêng gì linh thạch cửu phẩm, số linh thạch còn lại cũng đã biến mất rồi."

Tất cả mọi người nhìn về phía Nại Hà Kiều, thật sự là không nhìn thấy một viên linh thạch nào nữa.

"Toàn bộ đều bị lấy đi rồi?"

Có người đưa nghi hoặc, hỏi.

Mà ông lão phía dưới cầu thì đang thở dài, vì cảm thấy hơi tiếc nuối.

Vừa rồi, linh thạch cửu phẩm đã suýt rơi vào tay hắn.

Ngay sau khi linh thạch biến mất, tất cả mọi người đều chú ý vào Lục Thủy và Nại Hà Kiều, bọn họ muốn biết, kế tiếp sẽ xảy ra biến hóa như thế nào.

Bọn họ không có uổng công chờ đợi, không bao lâu sau, Nại Hà Kiều xảy ra sự biến hóa khác.

Một giọng nữ không có chút cảm xúc nào vang lên từ phía Nại Hà Kiều.

"Qua."

Tất cả mọi người: "..."

"Thật sự là đi qua, ta sống lâu như vậy lần đầu thấy được."

"Sức mạnh của đồng tiền, thật sự là lợi hại."

"Chúng ta làm sao có thể học theo cách này đây?"

Bọn họ không phải là không có linh thạch, chỉ là không có nhiều linh thạch mà thôi.

Cửu phẩm?

Đánh chết bọn họ cũng không có nhiều như vậy.

Lục Thủy không có khách sáo, cũng không có để ý tới lời bàn tán của người khác, hắn cất bước đi tới, thuận tiện nói:

"Đi thôi."

Chân Võ, Chân Linh tự nhiên đi theo.

Tuy nhiên, bọn hắn vẫn duy trì cảnh giác, sợ giữa đường sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lục Thủy không có để ý, bởi vì hắn nhìn thấy có gái áo đỏ kia đã tránh sang một bên.

Không bao lâu sau, bọn hắn đã đi tới giữa cầu.

Tất cả mọi người đang chú ý vào nhóm người của Lục Thủy.

Muốn nhìn xem ba người này có thể hay thuận lợi đi qua hay không.

Lục Thủy không có thả chậm bước chân, trực tiếp đi ngang qua bên người của cô gái.

Bởi vì thân cầu rất rộng, cho dù Chân Võ và Chân Linh có đi theo thì cũng không có đụng trúng đối phương.

Người phía sau, cứ như vậy nhìn thấy Lục Thủy vượt qua đoạn giữa của Nại Hà Kiều, nhìn xem Lục Thủy đi hết Nại Hà Kiều.

Thật sự qua rồi.

"Ba người đi qua, cần một viên cửu phẩm, chúng ta bắt chước nổi sao?"

Tất cả mọi người trầm mặc.

Cái này còn phải hỏi sao?

Thực sự là không thể làm nổi.

Miêu Đồng cũng vô cùng kinh ngạc, cách này vậy mà có thể đi qua, thật là...Phục.

Một thử thách đang diễn ra êm đẹp, bỗng nhiên đổi thành bán vé vào cửa.

Đương nhiên, vé vào cửa này không ai mua nổi.

Chẳng thà tiếp tục tham gia thử thách, cùng lắm là trả một viên linh thạch ngũ phẩm cho người đưa đò.

Người đưa đò?

Nghĩ tới đây, Miêu Đồng chợt nghĩ cái gì.

Sau đó nhìn về phía Vong Xuyên Hà, vừa quơ quơ tay vừa nói với ông lão trong Vong Xuyên Hà rằng:

"Tiền bối, một viên thất phẩm có thể đi qua bên kia không?"

Một câu nói của Miêu Đồng, làm cho tất cả mọi người giật mình nhận ra, bọn họ có thể ngồi thuyền đi qua.

Lúc này ông lão mỉm cười nói:

"Một viên bát phẩm, sau một giờ có thể qua, một viên thất phẩm thì mất hai giờ.

Một viên lục phẩm, năm giờ.

Một viên ngũ phẩm, hai ngày sau, đưa qua."

"Vì sao lại thế?" Miêu Đồng lập tức hỏi.

Còn vì sao không có báo giá một viên cửu phẩm? Vì một viên cửu phẩm đương nhiên là trực tiếp đi qua cầu rồi.

Ông lão ngồi ở đuôi thuyền, nói nhỏ:

"Bởi vì càng sớm bước vào Kim Sinh Lộ, càng được nhiều thứ tốt."

Bây giờ thì tất cả mọi người mới biết được.

Tuy nhiên, rất ít người trong số họ trả nổi một viên thất phẩm, nhiều lắm là một viên lục phẩm.

Nhưng cần tới 5 giờ.

Trừ khi chính mình đi qua.

Miêu Đồng không chút do dự ném một viên linh thạch thất phẩm đi qua:

"Tiền bối, ta lựa chọn hai giờ đi qua."

Hắn không thể đi qua Nại Hà Kiều, hắn nhớ rất rõ những gì bản thân đã nhìn thấy.

Chắc chắn là không thể vượt qua được.

Lúc này, những người khác cũng bắt đầu phân vân.

"Ta chọn sau 5 giờ vậy."

"Ta cũng sau 5 giờ, nhưng mà ta vẫn muốn thử đi qua Nại Hà Kiều."

"Mua vé thuyền giá lục phẩm, có thể miễn phí vớt 3 lần.

Vé thất phẩm, miễn phí 7 lần.

Bát phẩm miễn phí 20 lần."

Lần này, mỗi người đều nhao nhao muốn thử.

. . .

"Thật biết làm ăn." Nhị trưởng lão nhìn người lái đò kia, lẩm bẩm nói.

Nhưng nàng cũng không có để ý, chỉ là tùy tiện bún tay một cái.

Một tiếng “vù” thoáng qua.

Một nguồn lực lượng vô hình ập tới bao phủ tất cả chỉ trong nháy mắt.

Lực lượng như gió, thoắt cái thổi qua xung quanh Nại Hà Kiều.

Lúc này, ông lão trên thuyền và cô gái trên Nại Hà Kiều đều giật mình.

Nhưng mà sau đó không có phát hiện được gì nên cũng không tiếp tục để ý.

Còn những người khác, hầu như không biết trên người mình đã xảy ra thay đổi gì.

Công dụng mà pháp thuật của Nhị trưởng lão tạo ra rất đơn giản: Từ bây giờ, trí nhớ của bọn họ về hình dạng của Lục Thủy, đều trở nên mơ hồ.

Làm xong việc này, Nhị trưởng lão không có tiếp tục quan tâm đến nhóm người kia.

Mà là đưa mắt nhìn về phía đối diện Nại Hà Kiều, cũng chính là vị trí của Kim Sinh Lộ.

Với tu vi của các nàng, thật ra có thể trực tiếp nhìn thấy Kim Sinh Lộ, đặc biệt là bây giờ Kim Sinh Lộ đã hiện ra.

Nhị trưởng lão nhìn về phía Kim Sinh Lộ, trái lại là có chút hiếu kỳ.

"Đoạn cuối của Kim Sinh Lộ là một vùng tăm tối, căn bản là không có cách quan sát.

Cũng không biết rốt cuộc sẽ gặp được cái gì khi đi đến đó."

Ở một bên, Băng Hải Nữ Thần cũng không biết gì về đoạn cuối của Kim Sinh Lộ, hơn nữa, nàng còn muốn tự mình đi thử một lần.

Không có mong muốn đạt được thành tựu gì.

Bởi vì thành tựu của nàng đã đạt đến đỉnh phong.

Nàng chỉ cảm thấy tò mò về nơi này.

Ví dụ như Bỉ Ngạn, về nguồn gốc của Bỉ Ngạn, hoặc là vùng rìa xa nhất của Bỉ Ngạn.

Nhưng mà Lục Hữu Đình đang ở đây, nàng không thể đi đâu được.

Chỉ có thể ở nơi này chờ chết, hoặc là tự bạo để công kích Lục Hữu Đình.

Tuy nhiên, những chuyện này đều phải chờ cho Lục Thủy đi đến Kim Sinh Lộ.

Lúc này, Băng Hải Nữ Thần đã đặt hết sự chú ý lên người của Lục Thủy, nàng làm nhiều chuyện như vậy, chính là muốn nhìn Lục Thủy đi Kim Sinh Lộ.

Bây giờ đương nhiên là không thể bỏ qua.

Ánh mắt của Nhị trưởng lão cũng đang nhìn vào Lục Thủy, nàng sợ rằng Lục Thủy sẽ tỏa sáng ở Kim Sinh Lộ.

Nhưng cũng chỉ là sự lo lắng bình thường mà thôi.

Chỉ vì rất lâu rồi không có cảm giác rầu rĩ như vậy.

Khi nàng mới bắt bắt đầu quản lý Lục gia cũng có chút lo lắng.

Hiện giờ người đang phải rầu rĩ là Tam trưởng lão.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment