Lúc này, Lục Thủy phát hiện quá trình suy diễn đã kết thúc, sắp có kết quả.
"Kết quả có thể sẽ hiện ra ở dưới chân của ta, không biết sẽ như thế nào đây." Lục Thủy có chút tò mò.
Nếu như chỉ dựa vào thiên phú và tu vi, thì không thể đoán ra những việc mà hắn đã làm.
Trừ khi Kim Sinh Lộ có thể phát giác được Thiên Địa Chi Lực của hắn.
Sau đó, Lục Thủy nhìn thấy ở dưới chân xuất hiện ánh sáng, con đường cũng từ từ hiện ra.
Là một con đường lát gỗ nhỏ hẹp, chỉ rộng khoảng một mét.
Sau đó, con đường bắt đầu hướng về phía trước kéo dài.
Lục Thủy nhìn xem con đường đang ngày một dài hơn, tốc độ cũng chỉ ở mức vừa phải.
Không bao lâu, con đường đã kéo dài được hơn 5 mét, và vẫn còn tiếp tục.
Nhưng tốc độ đã chậm hơn một chút.
Sau đó không lâu thì Lục Thủy nhìn thấy con đường ngừng lại.
Đại khái là được 7, 8 mét.
"Tạm được." Lục Thủy gật gật đầu.
Cá nhân hắn tương đối hài lòng.
Nhưng mà không có so sánh, hắn cũng không biết trình độ của mình là gì.
Nhị trưởng lão ở phía sau, trong phút chốc nói không nên lời.
Lục Thủy có thể nói dối, Kim Sinh Lộ sẽ không nói dối, đúng không?
Băng Hải Nữ Thần cảm thấy hơi khó chịu.
Nàng nghĩ là thiên phú có tệ đến đâu đi chăng nữa, cũng sẽ vượt qua 10 mét, phải không?
"Không, có thể là lúc đầu chỉ nhận xét những điều bình thường, sau đó mới biểu hiện ra những thứ quan trọng hơn." Băng Hải Nữ Thần âm thầm nói.
Hiện giờ, Nhị trưởng lão đang quan sát chứ không có nghĩ ngợi gì hết, nàng chỉ muốn xem Lục Thủy sẽ có thể đi được bao xa ở trên Kim Sinh Lộ.
Nàng đã hoàn toàn bị bối rối.
Đành phải quan sát thêm rồi mới tính toán.
Đương nhiên là Chân Võ và Chân Linh cũng nhìn thấy, bọn họ không hiểu chuyện gì đã xảy ra ở trên Kim Sinh Lộ.
Nhưng mà bọn họ hiểu rõ thành tựu của thiếu gia hơn bất cứ ai.
Ở thời đại này, xét theo thành tựu.
Trong thế hệ trẻ tuổi, thiếu gia của bọn họ nhận thứ hai, thì không có ai dám nhận thứ ba huống hồ là thứ nhất.
Quá gần.
Trừ khi, da mặt của người kia đủ dày.
—— ——
Mộ Tuyết ngồi trong tiểu viện của mình, nàng đã hoàn toàn khống chế được bản thân.
Cũng có thể là, chuyện rắc rối mà Trà Trà gây ra vào buổi sáng, đã làm nàng bị phân tâm.
Trà Trà khóc nửa ngày, bây giờ đã chạy đi thắp nhang cho khí linh.
Phải mất kha khá thời gian.
Cùng lúc đó thì Mộ Tuyết liên hệ với Thiên Nữ chưởng môn, để Thiên Nữ chưởng môn thăm dò xem những người nào đã xuất hiện trong thời gian gần đây.
Chủ yếu là những người đặc biệt nổi tiếng.
Nàng cảm thấy, nếu như Lục Thủy đã từng ra tay khi ở bên ngoài, thì chắc chắn là sẽ tạo nên tiếng tăm nhất định.
Và hắn tuyệt đối không sử dụng cái tên "Lục Thủy".
Mà sẽ có một cái tên khác.
Sau đó, Mộ Tuyết đã nghe được một cái tên mà mình từng nghe qua.
"Lưu Hỏa? Thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông?" Mộ Tuyết hơi bất ngờ.
"Đúng vậy, Lưu Hỏa là người nổi tiếng nhất trong khoảng thời gian này, hắn cường đại, thần bí, hắn đi đến đâu thì tạo ra truyền thuyết đến đó.
Từ truyền thuyết bình thường đến truyền thuyết mang tính sử thi, hiện tại đã đến cấp độ thần thoại rồi.
Trước đó ta đã có nói qua với Thần Nữ đại nhân." Tiếng nói của Thiên Nữ chưởng môn truyền vào trong tai của Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết nghe xong cười cười, mặc dù nàng không biết ở kiếp trước có người này hay không, nhưng mà hiện tại nghe được đã cảm thấy không đúng.
Bởi vì nàng có đối tượng để nghi ngờ.
"Nói cho ta biết, hắn xuất hiện từ lúc nào." Mộ Tuyết nói.
Thiên Nữ chưởng môn nghe được vấn đề này thì bắt đầu ấp úng.
"Có vấn đề gì?" Mộ Tuyết hỏi.
Dường như, dáng vẻ của Thiên Nữ chưởng môn có chút thẹn thùng.
Thiên Nữ chưởng môn quỳ trên mặt đất, cúi đầu nói:
"Thật ra thì, chúng ta rất có thể là người đầu tiên nhìn thấy Lưu Hỏa."
"Ồ?" Mộ Tuyết cảm thấy hứng thú:
"Hãy nói rõ ràng hơn."
Nếu là chuyện kể về Lục Thủy thì nàng có 200 hứng thú, nếu như không phải thì không có chút xíu hứng thú nào.
Nàng chỉ cần nghe thoáng qua thì sẽ biết được người đó có phải là Lục Thủy hay không.
Thiên Nữ chưởng môn bắt đầu suy tư, nàng cần phải sắp xếp lại ý nghĩ của mình.
Mộ Tuyết cũng không có hối thúc, kể càng rõ ràng càng tốt.
"Chuyện xảy ra khoảng ba tháng trước, khi đó Thiên Nữ tông vẫn còn gọi là Vô Diện môn.
Mặc dù ta là chưởng môn, nhưng quyền hành thực sự lại nằm ở trong tay của Tả Hữu hộ pháp và Đông Tây trưởng lão.
Có một lần, Nam Bắc trưởng lão đang sắp xếp lại tài liệu thì đột nhiên phát hiện được một bản ghi chép liên quan tới kỳ thư.
Mà trùng hợp là bọn họ cũng có tin tức của kỳ thư, hơn nữa còn muốn cướp đoạt, chúng ta không thể không đi.
Sau đó thì xuất phát đi Phù Không Đảo.
Kỳ thư là ở chỗ này.
Bọn hắn ở nơi đó bày ra đại trận, là vì muốn cướp đoạt kỳ thư.
Kế tiếp, bọn hắn lại cho rằng kỳ thư bị một vị thiếu gia có mang theo 2 người tùy tùng đoạt được, bèn bắt đầu vây công đối phương.
Ta dẫn theo Nam Bắc trưởng lão không dám mạo hiểm, nên ở bên ngoài đánh nhau với nhóm người vốn đã chiếm được kỳ thư là Lương gia.
Để có thể tùy cơ ứng biến.
Sau đó đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Nhắc đến chuyện này, trong lòng của Thiên Nữ chưởng môn vẫn còn cảm thấy sợ hãi, nàng tự mình trấn tĩnh, sau đó nói tiếp:
"Khi đó ta cảm thấy hơi bất an, nên lập tức quỳ xuống, Nam Bắc trưởng lão và người của Thiên Nữ tông cũng quỳ theo ta, nhờ quỳ xuống mà tất cả đều tránh thoát một kiếp, không có quỳ đều bị giết.
Tả Hữu hộ pháp và Đông Tây trưởng lão hợp lực vây công người kia, kết cục là trực tiếp tan thành mây khói.
Sau đó đối phương dùng khí thế mà chúng ta không thể chịu nổi để xuất hiện.
May mắn là chúng ta biết thức thời, nên hắn cũng không có làm khó dễ gì.
Người kia đoạt lấy kỳ thư từ trong tay của Lương gia, hủy đi khí hải của một số người trong Lương gia.
Cuối cùng bỏ đi.
Khi đối phương rời đi, chúng ta có hỏi tên tuổi của hắn.
Hắn nói, hắn là thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông, tên Lưu Hỏa."
Mộ Tuyết nghe xong thì trầm mặc:
"Thời gian là khoảng ba tháng, Phù Không đảo.
Trên đường đi từ hôn, lại thêm kỳ thư, khi đó Lục Thủy cũng nói đó là kỳ thư!?" Mộ Tuyết đương nhiên nhớ rõ Cửu Chuyển Bất Tử Chân Kinh trong tay của nàng.
Thiên Nữ chưởng môn là người của Bất Tử tộc, có được ghi chép về quyển sách này rất bình thường.
"Như vậy thì Lưu Hỏa chính là Lục Thủy rồi?
Một chiêu giết chết tứ giai, sau đó không ra tay nữa? Thiên Địa Chi Lực không đủ để sử dụng?
Hơn nữa, thực lực của hắn, chắc chắn không đến tam giai."
Mộ Tuyết mỉm cười.
"Nói cách khác, trước lúc từ hôn không bao lâu Lục Thủy mới phục hồi kí ức, sau đó thì vô cùng hăng hái đi từ hôn?
Cho nên, hiện giờ tu vi của hắn là khoảng tứ giai, ngũ giai không có khả năng cho lắm, vậy thì không thành vấn đề.
Không phải thất giai là được."
Mộ Tuyết ngẫm nghĩ xong, duỗi tay ra chỉ về phía Thiên Nữ chưởng môn.
Một tiếng "ầm" vang lên.
-----
Dịch: MB