Thiên Nữ chưởng môn bị một tia chớp đánh ngã xuống đất.
Thiên Nữ chưởng môn toàn thân bốc khói: "???"
Nàng không biết vì sao lại thế.
Nhưng mà đau quá.
"Sự trừng phạt nho nhỏ." Mộ Tuyết mở miệng nói.
"Thần Nữ đại nhân, ta đã làm sai chuyện gì?" Thiên Nữ chưởng môn nhịn đau đứng dậy, quỳ ngay ngắn.
"Bởi vì đối địch với Lưu Hỏa." Mộ Tuyết đưa ra lời giải thích ngắn gọn.
"Thần Nữ đại nhân có quen biết với Lưu Hỏa ?" Thiên Nữ chưởng môn có chút tò mò.
Gần đây thân thể của nàng rất mạnh, có bị thương cũng sẽ nhanh chóng phục hồi.
Đương nhiên, lý do quan trọng nhất là Thần Nữ đại nhân đã nhẹ tay.
Nếu không thì nàng đã chết từ sớm.
Mộ Tuyết cười cười:
"Sau này ngươi sẽ biết."
Thiên Nữ chưởng môn cảm thấy mình đoán đúng, Thần Nữ đại nhân và Lưu Hỏa thật sự quen biết nhau.
Vì vậy Thần Nữ đại nhân mới tức giận khi biết bọn họ đã từng vây công Lưu Hỏa?
Thiên Nữ chưởng môn cảm thấy thật nguy hiểm, may mắn là bọn họ đã không làm ra chuyện không thể tha thứ.
"Tiếp tục kể chuyện của Lưu Hỏa đi.
Đúng rồi, hắn là thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông thật sao?" Mộ Tuyết hỏi.
"Không phải." Thiên Nữ chưởng môn lập tức lắc đầu nói:
"Nghe người của Ẩn Thiên tông nói, bọn hắn không có thiếu tông chủ, hơn nữa Lưu Hỏa còn bị đưa lên Ẩn Thiên Bí Giám.
Hiện nay đang xếp hạng thứ 11, Thần Nữ đại nhân xếp thứ 10."
Mộ Tuyết đương nhiên biết mình bị liệt vào danh sách, bây giờ lại biết mình đang xếp phía trước Lục Thủy.
Nàng không có hứng thú gì với thứ hạng này, ở phía trước hay sau Lục Thủy đều được.
Kế tiếp nhau là tốt rồi.
"Lục Thủy vẫn còn là thiếu tông chủ giả mạo. Trong khi đó, ta đã có một cái Thiên Nữ tông, mặc dù là Thần Nữ giả, nhưng ít nhất cũng được Thiên Nữ tông thừa nhận." Mộ Tuyết cảm thấy sau này có thể mang mấy chuyện này ra nói với Lục Thủy.
"Hãy nói về một vài chuyện truyền kỳ của Lưu Hỏa xem nào." Mộ Tuyết nói.
Sau đó Thiên nữ chưởng môn bèn kể sơ lược về những việc làm của Lưu Hỏa.
Giết Tà Thần, chém Hoa Tiên, chiến đấu với Thái Dương Chi Tử, chia sẻ Đạo Tàng... ở Mê Vụ Đảo gặp được Thánh, tại Kiếm Nhất Phong đối mặt với Cổ Phật, mở ra Vạn Cổ Mê Cung.
Mộ Tuyết yên lặng nghe kể, nàng phát hiện, thỉnh thoảng, những việc làm của Lục Thủy cũng không có ai biết.
Ví dụ như sự kiện lần trước ở Hải Vực.
Chắc chắn cũng là do Lục Thủy mở ra.
Khi đó nàng cũng cảm thấy tò mò, rốt cuộc là người nào lại có khả năng mở được.
Mà trừ Lục Thủy, chắc không có người khác.
"Vì việc này, còn bỏ ta ở lại, nói là đi ra ngoài câu cá."
Sau khi tóm tắt sơ lược các sự tích truyền kì của Lưu Hỏa xong, thì trong lòng của Mộ Tuyết đã nắm được tình hình.
Nhưng mà nàng vẫn cảm thấy hơi mờ mịt đối với thực lực của Lục Thủy.
"Hình như không có yếu như ta tưởng, xem ra, trùng sinh cũng có ảnh hưởng nhất định với hắn." Mộ Tuyết nghĩ thầm.
Sau đó nói với Thiên Nữ chưởng môn:
"Đúng rồi, còn nhớ được ai đã tranh đoạt An Kỳ Quả với các ngươi ở Mê Vụ Đảo hay không?"
Thiên Nữ chưởng môn lập tức trả lời:
"Nhớ kỹ, là hai người của Ẩn Thiên tông."
Thật ra thì nàng vẫn không hiểu, vì sao Ẩn Thiên tông phải tranh giành trái cây với các nàng.
"Bọn hắn là người của Lưu Hỏa." Mộ Tuyết nói ra.
Trước đó nàng cũng không hiểu được, nhưng hiện tại nàng đã nghĩ ra.
Lục Thủy cũng có suy nghĩ giống như nàng.
Hư hỏng.
Đồ xấu xa.
Đến vợ của mình cũng không buông tha.
Thiên Nữ chưởng môn giật mình, nàng có hơi ngạc nhiên, làm sao mà Thần Nữ đại nhân lại biết được.
Nhưng nàng không có hỏi.
Sau đó tiếp tục nói thêm chút nữa, Thiên Nữ chưởng môn phát hiện Thần Nữ đại nhân đã cắt đứt liên lạc.
Nàng sờ lên người mình, cảm thấy thương thế đã khỏe.
Tiếp đó nàng bèn đi ra phía bên ngoài.
Nàng muốn nói cho Tố Loan tiền bối và mọi người biết.
Thiên Nữ chưởng môn mới vừa bước ra đã thấy Tố Loan và mọi người đang chờ ở bên ngoài.
Nam Bắc trưởng lão đi tới gần Thiên Nữ chưởng môn trước nhất, nói:
"Chưởng môn, ngươi không sao chứ?"
Tố Loan cũng có chút khẩn trương nói:
"Là Thần Nữ đại nhân tức giận sao?"
Đương nhiên là các nàng đều nghe được tiếng sấm nổ vừa rồi, hơn nữa còn biết Thiên Nữ chưởng môn đang liên lạc với Thần Nữ đại nhân.
Điều này làm cho các nàng hơi hoang mang.
Bởi vì, lúc bình thường, Thần Nữ đại nhân sẽ không ra tay.
"Là vì những chuyện trước kia của Thiên Nữ tông, nhưng sẽ không sao đâu." Thiên Nữ chưởng môn mở miệng nói.
Tiếp đó, Thiên nữ chưởng môn bắt đầu kể tóm tắt những chuyện của Lưu Hỏa.
"Thần Nữ chưởng môn và Lưu Hỏa có quen biết?" Tố Loan cảm thấy thật khó tin.
Tuy nhiên, không lâu sau đó bọn họ đã bình tĩnh lại.
Lưu Hỏa thật sự xứng đáng là nhân vật huyền thoại của Tu Chân giới.
Cường đại, thần bí, hầu như không có ai sánh bằng.
Người như vậy có quen biết với Thần Nữ đại nhân, cũng là chuyện dễ hiểu.
Tố Nhiễm lại có chút để ý đến chuyện đã xảy ra với hai người của Ẩn Thiên tông.
"Ẩn Thiên tông - Lạc Phong là người làm việc cho Lưu Hỏa?" Tố Nhiễm cảm thấy thực lực của đối phương mạnh như vậy cũng là điều hợp lý.
"Bọn họ phủ định địa vị thiếu tông chủ của Lưu Hỏa đúng không? Tại sao người của Ẩn Thiên tông còn làm việc cho Lưu Hỏa?" Tố Nhiễm lại hỏi.
Đương nhiên là bọn họ đều không hiểu được vấn đề này.
"Tóm lại, đừng có xảy ra xung đột lớn gì với bọn họ, khi không thật sự cần thiết.
Cũng đừng nói gì về chuyện của Thần Nữ đại nhân và Lưu Hỏa." Tố Loan nhìn về phía Thiên Nữ chưởng môn, dò hỏi:
"Chưởng môn cảm thấy thế nào?"
"Nghe theo tiền bối." Thiên Nữ chưởng môn lập tức nói.
Tố Loan: "..."
—— ——
Lục Thủy đang thong thả bước đi ở trên Kim Sinh Lộ, con đường của hắn vẫn đang kéo dài về phía trước, và thay đổi liên tục.
"Tốc độ thay đổi cũng không nhanh lắm, mặc kệ là luyện thể hay là tu đạo, trước mắt đều không có đạt được thành tựu gì." Lục Thủy đi ở trên đường, đương nhiên là có thể cảm giác được những thành tựu đang được suy diễn.
Mà những phương diện khác cũng không có thành tựu gì.
Việc đọc sách dường như rất là thành thạo.
Hèn chi hắn có thể lĩnh ngộ được Thiên Địa Trận Văn.
Tuy nhiên, từ khả năng này mà suy diễn tiếp thì cũng không thể diễn tả ra Thiên Địa Trận Văn.
Cho nên thành tựu này cực kì hạn chế.
"Không biết nơi này có thể suy diễn được Thiên Địa Trận Văn không?" Lục Thủy bỗng nhiên muốn thử một chút.
Thiên Địa Trận Văn là công pháp tổ truyền của Lục gia.
Mặc dù không có ai biết, nhưng mà vẫn được truyền thừa đến ngày nay.
Là một quyển công pháp quan trọng nhất của Lục gia .
Cho dù quyển sách này chỉ là một mớ giấy lộn đối với Lục gia, nhưng vẫn được giữ gìn rất tốt.
Cho đến khi truyền được truyền tới tay của Lục Thủy.
Nếu như thông qua Kim Sinh Lộ có thể suy diễn ra nguồn gốc của Thiên Địa Trận Văn thì cũng đáng để mạo hiểm một lần.
Nhưng ý nghĩ này vừa nhen nhóm đã bị Lục Thủy dập tắt.
"Tuy Kim Sinh Lộ suy diễn quá khứ, tương lai nhưng sẽ không vượt ra khỏi sự tồn tại của bản thân ta.
Quá khứ của Thiên Địa Trận Văn, vượt khỏi quá khứ của ta, nên không có cách nào suy diễn ra."
Kim Sinh Lộ là nói về kiếp này, mà kiếp này của hắn không bao gồm quá khứ của Thiên Địa Trận Văn.
Cho dù là tăng thêm kiếp trước.
Lục Thủy vẫn tiếp tục đi về phía trước, ngay từ đầu ánh sáng còn hơi mờ ảo, về sau thì bắt đầu sáng sủa hơn.
Mà lúc này thành tựu đọc sách lại đột nhiên bắt đầu tỏa ra ánh sáng khác thường.
Tia sáng kì lạ này lại bắt đầu kết nối những ánh sáng của thành tựu khác.
"Thì ra ta là một vị cường giả về lý luận?"
-----
Dịch: MB