"? ? ?"
Trong nháy mắt, Lục Thủy ngây ngẩn cả người.
Hắn gặp được ai vậy?
Tông chủ trong truyền thuyết của Ẩn Thiên Tông?
"Chẳng phải Chân Võ đã nói, có lẽ là, Ẩn Thiên tông không có tông chủ hay sao?"
"Hiện tại, đối phương mạnh như vậy, chắc không thèm giả mạo người khác đâu?!"
Lục Thủy trong lòng hoang mang.
Nếu như gặp được đệ tử bình thường của Ẩn Thiên tông thì không sao, còn gặp được tông chủ thì không tốt chút nào.
Người này là tông chủ, đương nhiên biết là tông môn của mình không có thiếu tông chủ.
Bây giờ thì Lục Thủy đã hiểu được, vì sao trước đó vị tông chủ của Ẩn Thiên Tông này lại "Ồ" lên như thế.
Bản thân hắn là hàng giả lại gặp phải hàng thật.
Sau khi đối phương nói ra thân phận, Lục Thủy sẽ không tiếp tục nói dối nữa.
Lục Thủy chủ động nói trước, vẫn rất bình tĩnh truyền tin đi, mà không hề cảm thấy xấu hổ khi bị lộ tẩy:
"Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài.
Cáo từ."
Dứt lời, Lục Thủy nhanh như chớp thu hồi ánh mắt của mình.
Để tất cả biến mất ở trong Chân Thần kết giới.
Vì sao?
Bởi vì, chỉ cần chậm trễ thêm, đối phương có thể dựa vào thực lực lần theo nguồn gốc của Đạo mà tìm được hắn.
Đến lúc đó, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Mặc dù giao lưu với đối phương, có thể biết được một số tin tức liên quan tới Mê Vụ Chi Đô, nhưng không có thực lực bằng nhau, thì không thể thành lập mối liên hệ bình đẳng.
Hắn dừng lại càng lâu thì sẽ càng nguy hiểm hơn.
Ít ra thì, với tình cảnh hiện tại.
Chạy trốn là lựa chọn tốt nhất.
Ai bảo chính mình giả mạo thiếu tông chủ của đối phương làm gì?
"Lần sau, sẽ không thể dùng thân phận thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông tại Mê Vụ Chi Đô." Lục Thủy thu hồi ánh mắt xong thì âm thầm quyết định.
Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Mê Vụ Chi Đô, đi về Kim Sinh Lộ.
Bên trong Mê Vụ Chi Đô, ánh mắt kia nhìn thấy Lục Thủy rời đi, hắn không có ngăn cản cũng không định truy tìm vị trí của Lục Thủy.
Mà chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua vị trí Lục Thủy vừa biến mất.
"Không có một chút dấu hiệu nào, có vẻ như, khu vực bên kia cũng không đơn giản."
Hắn đã xem thử, vị trí mà Lưu Hỏa biến mất không hề tồn tại, chắc chắn nơi này có một bí mật mà hiện tại hắn không thể nhìn thấu.
Hắn cũng không có ý định đi tìm hiểu cặn kẽ chuyện này.
Trái lại, sự xuất hiện của Lưu Hỏa làm hắn cảm thấy bất ngờ.
"Lưu Hỏa vào đây bằng cách nào?"
"Mà vẫn bình an vô sự."
"Hiện tại, với thực lực của hắn thì không thể làm được."
Một giọng nói ôn hòa vang lên ở trong Mê Vụ Chi Đô.
Sau cùng, một trận gió thổi qua, xóa sạch tất cả dấu vết.
Một lúc sau, nơi này trở lại bình thường, kể cả những ngôi sao đột nhiên xuất hiện cũng đã biến mất.
"Trong tương lai, hắn chắc chắn sẽ đến đây, nhưng sẽ không dùng thân phận thiếu tông chủ nữa."
Giọng nói từ từ biến mất, tất cả quay về với yên lặng.
Nhị trưởng lão nhìn xem bóng dáng của Lục Thủy, cuối cùng thu hồi ánh mắt.
Không cần quan sát tiếp.
Lúc này, Lục Thủy đã dừng chân đứng lại.
Đúng hơn là quá trình suy diễn của Kim Sinh Lộ đã kết thúc.
Thành tựu của Lục Thủy cũng ngừng lại ở đó.
Mặc dù không quá kém cỏi, nhưng chỉ đạt mức bình thường.
Đương nhiên là không tệ hại như những gì đã thể hiện trong mấy năm qua.
Nếu mà sau này không có gặp được kỳ ngộ đặc biệt nào, thì vẫn sẽ như vậy mà thôi.
Với tính chất đặc biệt của Kim Sinh Lộ, bình thường là sẽ không xuất hiện sai lầm.
Con đường tối tăm và cũng không được bao xa, xung quanh lại không có bất cứ cảnh vật trang trí nào.
Đây chính là con đường của Lục Thủy.
Thiên phú và tài năng của hắn hiện giờ, không có khả năng phát triển nhiều hơn.
Sau khi chứng kiến tất cả, Băng Hải Nữ Thần cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng thở ra.
Vậy là bọn họ có thể tập trung phát triển lực lượng của Thần Chúng rồi. Chỉ cần Lục Thủy còn sống, thì Lục gia sẽ không có dự định sinh thêm đứa nữa.
Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ tiếp tục chú ý tới chuyện này.
Băng Hải Nữ Thần suy nghĩ xong thì nhìn về phía Lục Hữu Đình.
Khi Băng Hải Nữ Thần quay đầu nhìn về phía Lục Hữu Đình, Lục Hữu Đình cũng nhìn lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Nàng muốn động thủ."
Điều đầu tiên Băng Hải Nữ Thần nhận thấy, đó là Lục Hữu Đình muốn ra tay với nàng.
"Tiên hạ thủ vi cường."
Giờ phút này, khí tức lạnh lẽo bắt đầu trỗi dậy một cách điên cuồng, tất cả mọi thứ đang mạnh mẽ ập tới vây quanh Nhị trưởng lão.
Sẵn sàng chấp nhận kết cục "cá chết lưới rách".
Nhị trưởng lão chỉ quan sát, không có ra tay trước.
Trong nháy mắt, khí tức lạnh lẽo đã bao trùm Nhị trưởng lão, lực lượng mạnh mẽ bộc phát và nổ tung.
Kể cả phân thân của Băng Hải Nữ Thần cũng bị nứt ra.
Đây là tự hại 1000 để tổn thương địch 800.
Và không nói một câu dư thừa nào.
Nhị trưởng lão nhìn Băng Hải Nữ Thần, chậm rãi giơ tay lên, sau đó năm ngón tay hướng về phía Băng Hải Nữ Thần bắt đầu nắm lại.
"Nổ."
Nhị trưởng lão nói xong thì nhanh chóng nắm chặt tay lại.
Ngay lúc đó, có một bàn tay to hiện ra gần chỗ Băng Hải Nữ Thần.
Bàn tay này cũng đang nhanh chóng nắm lại.
Băng Hải Nữ Thần cảm thấy bị uy hiếp, nhưng nàng không có phòng thủ, mà dồn tất cả lực lượng vào một đòn đánh để tấn công Lục Hữu Đình.
Một tiếng "ầm" vang lên.
Ngay khi bàn tay lớn khép chặt lại, thì Băng Hải Nữ Thần cũng bị bắt giữ.
Rồi bị nghiền nát.
Ầm!
Băng Hải Nữ Thần trực tiếp vỡ vụn, cuối cùng hóa thành một vũng nước, rơi xuống mặt đất.
Trong khoảnh khắc nàng bị Nhị trưởng lão tiêu diệt.
Lực lượng của nàng hoàn thành công kích.
Công kích này vọt thẳng về phía Nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão công kích Băng Hải Nữ Thần, không có chú ý tới công kích đang tới gần mình.
Ầm ầm!
Cùng một thời gian, đòn tấn công mạnh mẽ kia đánh lên thân thể của Nhị trưởng lão.
Nhưng Nhị trưởng không hề phản ứng, dù chỉ là một cái liếc mắt.
Khí lạnh tàn phá bừa bãi, che mất Nhị trưởng lão.
Cô gái trên Nại Hà Kiều và ông lão dưới cầu đều chú ý tới trận đánh của Băng Hải Nữ Thần và Nhị trưởng lão.
Tuy nhiên, lực lượng lại nhanh chóng ổn định lại, làm cho bọn họ hơi bất ngờ.
"Một chiêu quyết định thắng thua?" Ông lão kinh ngạc.
Hắn còn cho rằng, trong thời gian ngắn, hai người kia sẽ không thể phân thắng bại.
"Cô bé kia trốn không thoát? Cho dù là cửu giai Chứng Đạo đỉnh phong, đối mặt với đòn tấn công này cũng sẽ bị thương không nhẹ đâu?" Ông lão nhìn chằm chằm vị trí mà lực lượng lạnh lẽo vừa đánh vào.
Cô gái áo đỏ cũng đang nhìn xem.
Nhưng mà lực lượng lạnh lẽo lại nhanh chóng tan biến, bóng dáng của cô bé kia cũng xuất hiện.
"Sao lại như vậy?" Cô gái áo đỏ cảm thấy thật bất ngờ.
Ông lão ở trên Vong Xuyên Hà cũng khiếp sợ:
"Không có chút xíu thương tổn nào? Tu vi của người này thật sự là cửu giai Chứng Đạo sao?"
-----
Dịch: MB