Lúc này, Nhị trưởng lão đang đứng ở đằng xa, từ đầu tới cuối nàng đều không có để mắt tới công kích của Băng Hải Nữ Thần.
Nàng phủi phủi quần áo xong thì lập tức xoay người bỏ đi.
Chuyện ở đây xem như đã kết thúc.
Dù rằng bản thể của Băng Hải Nữ Thần không đến, có giết bao nhiêu cái phân thân cũng là vô dụng.
Nhưng mà đã gặp được thì nàng vẫn sẽ chú ý tới.
Có thể giết thì sẽ không để cho đối phương tự do nhảy nhót.
Tuy nàng không giỏi về chiến đấu, nhưng cũng phải xem đối thủ là ai.
Nhị trưởng lão rời đi, nhưng trước khi đi, nàng muốn tới chỗ Nghịch Tinh xem thử, bởi vì hiện giờ nàng lại có sự nghi ngờ khác đối với Lục Thủy.
Đồng thời, nàng cũng muốn biết mầm Chuyển Sinh Thụ cuối cùng rơi vào tay ai.
Nếu được, nàng sẽ cướp lấy mầm Chuyển Sinh Thụ mang về.
Cô gái áo đỏ và ông lão nhìn thấy Nhị trưởng lão bỏ đi thì đều thở phào nhẹ nhõm, người này không phải là kẻ dễ bị trêu ghẹo.
Bọn họ vẫn còn cảm thấy sợ hãi khi mà đối phương nhìn chăm chú về phía bên này hồi lâu.
—— ——
Trên Hải Vực bao la, bên trong Băng Xuyên Hồ.
Bóng dáng của Băng Hải Nữ Thần chậm rãi hiện ra.
Nàng nhìn về phía Bỉ Chi Hải Ngạn, vẻ mặt không cảm xúc.
"Có lẽ đòn đánh sau cùng không thể làm tổn thương Lục Hữu Đình, nhưng mà không quan trọng."
Nàng không có đặc mục tiêu gì vào đòn tấn công đó.
Đặc biệt là, không thể giết chết đối phương, thì chút tổn thương ngoài da cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Làm vậy chỉ vì không muốn khoanh tay chờ chết mà thôi.
"Chuyện của Lục Thủy có thể tạm thời gác lại, nhưng mà không thể xem nhẹ.
Vẫn phải thu thập tin tức liên quan tới hắn, để đề phòng bất trắc."
Phải càng ngày càng cẩn thận hơn.
Đây là điều tất yếu.
"Cũng cần phải chú ý tới vị tôn giả có thể khống chế Chuyển Sinh Thụ kia.
Người này cực kỳ đặc biệt."
"Không biết người đó có đoạt được mầm Chuyển Sinh Thụ hay không."
Nàng cảm thấy rất có thể, và Nghịch Tinh có lẽ cũng có liên quan với hắn.
"Nhưng, tóm lại không phải là kẻ thù lớn, chỉ cần không có xung đột về lợi ích, không cần phải gây thù."
Băng Hải Nữ Thần không nghĩ nhiều nữa.
Chờ đợi kết quả sau đó là được.
Tuy nhiên, khi sắp chìm vào dưới hồ, thì nàng chợt cảm giác được một luồng khí tức hắc ám.
"Cuối cùng thì Hắc Ám Nữ Thần cũng bắt đầu thức tỉnh sao?"
"Có vẻ như, hành động của Quan Minh Thần khá là thuận lợi, vậy thì không cần để ý tới sự xuất hiện của U La Cổ Phật nữa."
. . .
Khổ Hải Phật Môn, Tâm Hỏa Cổ Phật mở mắt ra.
Hắn nhìn về phía bên ngoài phật điện.
Lúc này, có một vệt sáng rơi xuống phía dưới phật điện.
Ánh sáng hóa thành một vầng phật ảnh, phật ảnh này vừa xuất hiện đã niệm lên câu phật hiệu.
"U La Cổ Phật?" Sự xuất hiện đột ngột của U La Cổ Phật làm cho Tâm Hỏa Cổ Phật có chút bất ngờ.
Hắn cũng không biết là kiếp sau của U La Cổ Phật đã xuất hiện.
Hơn nữa, thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ.
Không thua kém gì Lâu La Cổ Phật.
"Tâm Hỏa Cổ Phật, đã lâu không gặp." Giọng nói của U La Cổ Phật vang lên.
Tuy là hắn dùng phật ảnh đi đến đây, nhưng cũng không ảnh hưởng việc giao lưu.
"Không thể tự mình trở về sao?" Tâm Hỏa Cổ Phật mở miệng hỏi.
Nếu như có thể trở về, U La Cổ Phật không cần phải làm như vậy.
"Thân thể ở Minh Thổ, đảm nhiệm vị trí trong Thập Điện, không thể thoát khỏi nhân quả thế tục." U La Cổ Phật mở miệng nói.
Tâm Hỏa Cổ Phật nghe vậy, nhìn chằm chằm U La Cổ Phật một chút, rồi gật đầu nói:
"Nhân quả kiếp sau cũng không thể xem thường được."
"Lần này trở về là muốn thông báo một chuyện." U La Cổ Phật không nói nhân quả kiếp sau, chỉ nói rõ ý đồ đến.
"Chuyện liên quan tới Vị Lai Kinh?" Tâm Hỏa Cổ Phật hỏi thử.
Nếu không phải chuyện quan trọng như vậy, thì U La Cổ Phật đương nhiên không cần tới.
Cũng chưa đến lúc Phật Môn cần sự giúp sức của U La Cổ Phật.
"Có người trong Minh Thổ Thập Điện, biết được nội dung của Sách Khải Huyền, muốn giết Lục Thủy." U La Cổ Phật nói.
Sách Khải Huyền?
Thần Chúng?
Ý tứ của U La Cổ Phật rất rõ ràng: Có người tiết lộ nội dụng của Sách Khải Huyền.
Từ đó biết được tầm quan trọng của Lục gia.
Nếu Lục Thủy chết, Lục gia nhất định phải sinh đứa con thứ hai.
Một khi đứa con thứ hai này chào đời, thì hậu quả khó lường.
Đây có thể là kỳ ngộ đối với tất cả mọi người.
"Minh Thổ sẽ không làm kẻ ngoài cuộc." Tâm Hỏa Cổ Phật thở dài.
U La Cổ Phật không có ý kiến về vấn đề này, mà là chắp tay trước ngực, niệm câu phật hiệu.
Lập tức biến mất ở phía trên phật điện.
Tâm Hỏa Cổ Phật cũng niệm câu phật hiệu, nhìn U La Cổ Phật rời đi.
"Cần phải hành động nhanh hơn."
Tâm Hỏa Cổ Phật thở dài.
Chuyện này không có cách nào khác, không ai đợi ai, phục hồi càng chậm thì càng nguy hiểm.
—— ——
Lục Thủy về tới Kim Sinh Lộ, cũng thu hồi Thiên Địa Chi Lực vào trong cơ thể.
Lúc hắn rời khỏi Mê Vụ Chi Đô đã đặc biệt kiểm tra, chắc chắn là không bị đối phương truy tung ngược lại, mới thả lỏng cảnh giác.
Mặc dù Chân Thần kết giới không tầm thường, và Thiên Địa Chi Lực của hắn cũng không tầm thường.
Nhưng cẩn thận là điều cần thiết.
Nếu như bị tìm tới nơi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Ánh mắt đã biến mất?" Sau khi Lục Thủy chuyển lực chú ý trở về, điều đầu tiên hắn nhận thấy được là, hai ánh mắt theo dõi chính mình đã hoàn toàn biến mất.
"Có lẽ là đến xem biển hiện của ta trên Kim Sinh Lộ mà thôi." Lục Thủy nhìn thấy con đường của mình trên Kim Sinh Lộ đã dừng lại, trong lúc nhất thời cũng có chút bất đắc dĩ.
Quá bình thường.
Kim Sinh Lộ suy diễn quá ngắn, vì vậy không thể biểu hiện ra tương lai của hắn.
Đặc biệt là kiếp này, hắn sẽ trở nên mạnh mẽ với tốc độ rất nhanh.
Ví dụ như hiện giờ, nếu mà không độ kiếp, thì ba bốn ngày nữa hắn sẽ có thể tiến vào ngũ giai.
Đến lúc đó, sẽ có thể biết được thực lực của hắn bị cắt giảm bao nhiêu, cũng có thể biết tốc độ tiến giai ra sao.
"Hay là ngồi xuống và thử trải nghiệm những thành tựu mà Kim Sinh Lộ suy diễn ra."
Lục Thủy cúi đầu nhìn vào điểm cuối của Kim Sinh Lộ, tự mình lẩm bẩm.
Hắn ngồi xuống và nhắm mắt lại, sau đó bắt đầu trải nghiệm thành tựu trên Kim Sinh Lộ, nhưng thực tế là phác họa Thiên Địa Trận Văn.
Thật ra hắn muốn nhìn xem mình có bị ai khác theo dõi hay không.
Chờ đến buổi tối, hắn sẽ tìm cách rời khỏi nơi này.
Tuy hắn không biết khi nào thì Kim Sinh Lộ mới kết thúc, nhưng lúc đi ra có thể hỏi thử.
. . .
Nhị trưởng lão vẫn đang đi về phía trước.
Mỗi bước đi, nàng sẽ ngay tại chỗ biến mất và sau đó xuất hiện tại ở một vị trí xa hơn.
Con đường dưới chân nàng ngày càng rút ngắn lại.
Mỗi bước đi điều là ngẫu nhiên.
Nhị trưởng lão đi được vài bước, nhìn thấy phía trước có hai người đang đánh nhau.
Đao ý cũng từ chỗ đó bay tới.
-----
Dịch: MB