Nhân Vật Khủng Bố Nhất Thế Giới Này. 1
Lục Thủy nhìn xem những chữ này, không nói một lời nào.
Ý nghĩa của những chữ này rất là đơn giản.
Chân Thần ngã xuống, sau đó sẽ không còn Chân Thần nữa.
Nhưng mà Lục Thủy bỗng nhiên tự hỏi, rốt cuộc thì một vị Chân Thần hoàn chỉnh sẽ có hình dạng như thế nào.
Hắn chưa gặp bao giờ, cũng không có cách nào rút ra kết luận từ một vài manh mối ở những phương diện khác.
Lần trước nhìn thấy chỉ là thủ thuật mà Cửu để lại, không phải con người thật của nàng.
Cho nên không có thu hoạch gì.
"Vì sao những người kia lại muốn thí thần?
"Có lẽ phía sau cánh cửa kia, sẽ có câu trả lời cho vấn đề này."
Nhưng Lục Thủy chưa tiến vào, không thể xác định được.
"Cha của ta có đưa ra quyết định nào liên quan tới chuyện này không?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
"Tộc trưởng cho công khai sự tồn tại của cửa đá, chỉ cần không đối địch với Lục gia đều có thể đi vào nghiên cứu, nhưng phải chờ hai ngày sau.
Hơn nữa, lực lượng đặc biệt trên cửa đá cũng gây trở ngại cho tất cả mọi người.
Trước mắt không ai có thể tiến vào." Chân Võ mở miệng nói.
Lục Thủy có biết đại khái về chuyện này, trước đó, mẹ của hắn đã nói với hắn.
Có vẻ như không có hành động gì khác.
"Có liên hệ với nhóm của Lạc Phong không?" Lục Thủy hỏi.
Thật ra, đã từng có người đi vào cánh cửa này rồi, cho nên ở bên ngoài mới có được tin tức về Mê Vụ Đảo.
"Đã liên lạc, tin tức Lạc Phong lấy được là, những người kia thật sự đã tiến vào, nhưng bọn hắn nói khi đó không có lực lượng đặc biệt.
Có lẽ là gặp công kích, lực lượng kia mới bộc phát ra.
Còn tình huống bên trong như thế nào, Lạc Phong không thăm dò được.
Có vẻ như bọn họ cũng không muốn nói ra.
Tuy nhiên, dựa vào sự hiểu biết của bọn họ về cửa đá, chắc là sẽ tìm đến Thu Vân tiểu trấn.
Thậm chí là đưa ra đề nghị hợp tác với tiền bối phụ trách việc này." Chân Võ một hơi nói hết phần lớn sự việc.
Lục Thủy gật gật đầu.
Hắn cũng không quan tâm tới những người kia.
Nếu đối phương không nói, vậy thì hắn cũng không miễn cưỡng.
Dù sao, đến lúc đó chỉ cần đi vào, thì có thể biết tin tức liên quan.
Với thực lực của hắn, nếu không có chuyện lớn phải làm, chắc chắn là có thể đạt được gần như toàn bộ tin tức.
Nếu như phải làm chuyện lớn, vậy thì cần khiêm tốn một chút.
Ví dụ làm tới mức độ tương tự như Bỉ Chi Hải Ngạn.
Vậy thì hắn thật không dám.
"Nhưng mà có thể quan sát tình hình, nếu như hiệu quả của kết giới thật tốt, thì cũng không cần phải lo lắng quá nhiều." Lục Thủy nghĩ thầm.
Không biết phải nói sao nữa, hắn vẫn là có chút...e ngại.
Một khi bị phát hiện, thì sẽ bị Mộ Tuyết xé xác.
"Hãy tiếp tục chú ý trước đã." Lục Thủy nói dứt câu thì bắt đầu đọc sách.
Dù là Hữu Vi Pháp hay là Vô Vi Pháp đều đang tiến bộ.
Qua đêm nay, có lẽ Hữu Vi Pháp có thể đưa hắn tiến vào ngũ giai.
Sau khi tăng lên ngũ giai thì có thể biết được thời gian cần để tăng lên lục giai là bao lâu.
Bây giờ là đầu tháng chín, còn thời gian thành hôn là vào khoảng giữa tháng hai năm sau.
Trừ thời gian dùng để chuẩn bị hôn lễ, hắn vẫn còn được hơn bốn tháng nữa.
Cho nên hắn nhất định phải tiến vào lục giai trong vòng bốn tháng tới.
Nếu như không thể vào lục giai, mà thực lực còn bị xói mòn, như vậy thì có lẽ hắn không còn cơ hội.
Đến lúc đó cứ xách đầu đi thôi.
Hai kiếp đều đối địch với Mộ Tuyết, mà lại không tạo được chút chiến tích hoặc là thành tựu gì, thật sự là nỗi đau nhân đôi.
—— ——
"Vậy mà cũng bị ngươi đoán được, nhưng không thể tới gần hơn, nếu có cường giả lướt qua, chúng ta chắc chắn sẽ bị phát hiện." Mộc Nhiễm nhìn xuyên qua Hải Vực xa xôi, mở miệng nói.
Bên kia cũng không phải người, mà là cường giả.
Đúng vậy, Mộc Nhiễm và Danh Dữ Trọng đã tới được lối vào để đi tới thế giới hiện tại.
Chính là hòn đảo mà trước đó Danh Dữ Trọng đã đi tới.
Nơi này đã có khe hở từ trước, cho nên từ nơi này ra ngoài là dễ dàng nhất.
Đặc biệt là cấp bậc như điện chủ Sát Ngấn Điện.
Cho nên Danh Dữ Trọng chỉ cần ngẫm nghĩ một chút.
Đã xác định được.
Hiện giờ, bọn họ đang ở tại Minh Hải, còn vị trí chính là hòn đảo nhỏ mà trước đó hắn bị bắt giữ.
"Vận mệnh thật biết trêu đùa, để cho ta chạy trốn khắp nơi, cuối cùng lại trốn về vị trí ban đầu." Danh Dữ Trọng nhìn về nơi mình từng bị bắt giữ, xúc động nói:
"Có lẽ là vận mệnh đang nhắc nhở ta, con đường vô địch bắt đầu từ nơi này, cũng sẽ từ nơi này vang danh thiên hạ."
"Diễn đủ chưa? Diễn đủ thì nói xem bây giờ phải làm sao." Mộc Nhiễm trực tiếp cắt ngang dòng cảm xúc của Danh Dữ Trọng.
Hiện tại, nàng không muốn quan tâm tới những gì Danh Dữ Trọng nói.
Nàng không thể hiểu được, cuộc đời của Danh Dữ Trọng đã trải qua điều gì mà lại trở nên như thế này.
"Ờ, chúng ta chỉ cần ở chỗ này và chờ, hòn đảo này khá là an toàn, có lẽ còn còn một số chỗ để ẩn nấp nữa.
Trước kia, có một nhóm người mạnh mẽ từng xuất hiện ở nơi này, thầy của ta - nhà thông thái của loài người - Sơ Vũ, đã từng ở chỗ này dạy bảo cho ta.
Hòn đảo này bởi vì sự hiện diện của bọn họ mới trở nên đặc biệt.
Có lẽ ngay cả điện chủ Sát Ngấn Điện đều không thể cảm giác được chúng ta." Danh Dữ Trọng nói, nói nói thì lại bắt đầu xúc động.
"A." Mộc Nhiễm có chút khinh thường:
"Nói cho ta biết một người đi, để ta cũng cảm nhận một chút uy danh của sự tồn tại vô địch."
Chờ Danh Dữ Trọng nói ra, nàng sẽ phản bác, khiến cho cái tên vô sỉ lại đáng chết này thật xấu hổ.
Mặc dù, với sự vô sỉ của đối phương thì sẽ không để trong lòng đâu, nàng chỉ muốn vui vẻ một chút.
"Vị tiền bối lần trước, chính là một trong số những người đó.
Hắn là ngọn hải đăng của tất cả mọi người, là nền tảng tạo nên sức mạnh vô địch." Danh Dữ Trọng nhìn xem Mộc Nhiễm nói.
Nói xong hắn vẫn cứ nhìn chằm chằm, giống như đang chờ đối phương phản bác.
Mộc Nhiễm: "..."
Nàng thật không dám phản bác.
"Vô sỉ." Cuối cùng Mộc Nhiễm chỉ nói được hai chữ.
"Hòn đảo này rất là đặc biệt, chỉ cần chúng ta ở chỗ này chờ khe hở được mở rộng ra, đến cuối cùng lại trà trộn đi vào là được rồi.
Có vẻ như hòn đảo này cũng có kết nối tọa độ, vị trí của chúng ta sẽ không bị trùng với những người kia." Danh Dữ Trọng nói.
"Ngươi biết thật nhiều." Mộc Nhiễm có chút khâm phục nói.
"Đương nhiên." Danh Dữ Trọng nói.
"Lúc trước, ngươi cũng là một thành viên quan trọng ở chỗ này sao?"
"Thật sự là rất quan trọng, không ai thay thế được."
"Còn nhớ rõ những gì thầy của ngươi đã dạy bảo sao?"
"Ngày đêm không dám quên."
"Lúc trước, vì sao thầy của ngươi lại dạy bảo cho ngươi?"
"Bởi vì thầy là người phụ trách tra hỏi ta."
Danh Dữ Trọng vừa nói xong, Mộc Nhiễm đã dùng vẻ mặt trêu tức nhìn Danh Dữ Trọng.
Đối diện với ánh mắt của Mộc Nhiễm, Danh Dữ Trọng không hề hoảng loạn, sắc mặt cũng không thay đổi:
"Vô địch có đôi khi chính là như vậy, cần sự sắp đặt của số phận và những mối quan hệ."
"Lúc trước, vì sao bọn họ muốn bắt giữ ngươi?" Mộc Nhiễm không chút dao động trước những lời nói nhăng cuội của Danh Dữ Trọng.
"Đừng nói chuyện, bọn hắn đã muốn bắt đầu, hơn nữa, điện chủ Sát Ngấn Điện hình như muốn xuất hiện." Danh Dữ Trọng cắt ngang lời nói của Mộc Nhiễm.
Dịch: MB