Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 722 - Chương 722: Cửu Thiên Vô Lượng Kiếp. 2

Chương 722: Cửu Thiên Vô Lượng Kiếp. 2 Chương 722: Cửu Thiên Vô Lượng Kiếp. 2

Cửu Thiên Vô Lượng Kiếp. 2

Sau đó, Nhị trưởng lão không nghĩ nhiều nữa, nàng muốn từ nơi này tiến vào Minh Thổ, làm một vài chuyện cần thiết.

"Ừm?"

Nhị trưởng lão phóng thích cảm quan của mình, vốn định nhìn xem vị trí cửa vào Minh Thổ ở nơi nào.

Chỉ cần là khu vực có không gian không ổn định, chắc chắn đó là lối vào của con đường đi tới Minh Thổ.

Mà điều khiến nàng bất ngờ chính là, nàng cảm giác được một nhóm người của Minh Thổ.

Tu vi không có gì đáng xem, nhưng mà chỗ bọn họ đang đứng, nàng lại không thể tìm ra sơ hở nào.

"Xem ra, không phải là một người tới." Nhị trưởng lão nhìn xem vị trí của những người kia, sắc mặt không thay đổi, nói.

"Vậy thì cùng một lúc giải quyết hết."

Nhị trưởng lão hạ quyết định xong, phóng ra một bước, dự định đi về phía bên kia.

Chỉ là một bước này còn chưa rơi xuống, trực giác của nàng đã mách bảo nàng nên lui lại.

Nhị trưởng lão kinh hãi, trong nháy mắt, lùi về phía sau một chút khoảng cách.

"Chuyện gì xảy ra?" Nhị trưởng lão ngẩng đầu nhìn lên trời, nàng cảm giác như có vật gì đáng sợ sắp xuất hiện trên bầu trời.

"Là thiên kiếp, có người dự định ở chỗ này độ kiếp? Hơn nữa, đây cũng không phải là thiên kiếp bình thường." Nhị trưởng lão cảm thấy có chút khó tin.

Bởi vì nàng cũng không có phát giác được, gần nơi này có người muốn độ kiếp.

Sau đó nàng hướng mắt nhìn về phía nhóm người của Minh Thổ.

Mặc dù khả năng thuộc về những người kia là không cao lắm, nhưng mà nàng vẫn muốn kiểm tra thử.

Tuy nhiên, khi nàng nhìn qua, một bóng người mặc áo choàng đen lọt vào trong tầm mắt của nàng.

"Là hắn."

Nhị trưởng lão nhìn thấy người này trong nháy mắt, thì xác định được đây mới thật sự là người sắp độ kiếp.

Nhưng nàng không cách nào nhìn thấu người này rốt cuộc là ai.

"Khả năng ẩn nấp thật là lợi hại."

Nhị trưởng lão hơi kinh ngạc nhìn xem hắn, nàng đứng tại chỗ, muốn nhìn một chút, người này muốn làm gì.

Mà nàng cũng đúng lúc nhìn thấy người kia cũng đang nhìn về phía nàng.

Giây phút này, Nhị trưởng lão cảm giác mình và người mặc áo choàng đen đang đối mặt nhau.

"Hắn đã phát hiện ra ta?"

Nhị trưởng lão nhíu mày, nhưng rất nhanh, nàng lại phát hiện người kia không còn quan tâm phía nàng, mà là trực tiếp đi về phía nhóm người của Minh Thổ.

"Từ khi nào, trong tu chân giới lại có người kì lạ như vậy?" Nhị trưởng lão phát hiện, nàng không cách nào xem thấu tu vi của đối phương.

Dù vậy, có thể phát hiện nàng, nói rõ đối phương không hề yếu.

Mà nàng cũng chưa từng nghe nói qua.

Trừ khi là người của Minh Thổ.

Nhị trưởng lão không có dự định bỏ đi, chỉ là nhìn xem, nàng muốn nhìn một chút đối phương muốn làm gì.

. . .

Lục Thủy đi ở trên mặt biển, ngay sau khi lừa cái tên Đại Đạo Thiên Thành kia đi khỏi, thì hắn bắt đầu đi về phía những người Minh Thổ kia.

Những người này nếu đã tới tìm hắn, là chủ nhà, đương nhiên là hắn phải tận tình tiếp đón.

Cũng sắp đến giờ rồi, thiên kiếp đã bị hắn dẫn động, chỉ là chưa có giáng xuống sớm mà thôi, hắn còn đang ở cửa vào thiên kiếp, chưa hoàn toàn bước vào.

Chẳng qua là khi hắn đi đến nửa đường, thì bất chợt cảm giác có người đang chú ý tới hắn.

"Thì ra còn có người khác?"

Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, hắn quay đầu nhìn đi qua.

Với thực lực hiện giờ của hắn là không nhìn thấy đối phương.

Nhưng mà hắn cũng không có để ý, chỉ nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt.

Đối phương không dám tới gần hắn.

Đợi đến lúc rời đi, chuẩn bị tốt tất cả là được.

Lục Thủy không có tiếp tục để ý đến ánh mắt đột ngột xuất hiện kia, hắn bước từng bước một đi đến vị trí của Minh Thổ.

Mỗi một bước đi, hắn sẽ biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở phía xa.

Chỉ là một pháp thuật rất là đơn giản.

. . .

Những người Minh Thổ kia đứng ở trên mặt biển, ở phía bên trong của bọn họ, có một chỗ được ngưng kết thành băng để làm tế đàn.

Ở phía trên tế đàn, có ba người đang quơ tay múa chân, nhìn như là tùy ý múa may, nhưng thật ra là một điệu nhảy có quy luật rõ ràng.

Mà ở xung quanh bọn họ, có một ít lực lượng đặc biệt, những lực lượng này không ngừng ngưng tụ, giống như kết nối với thiên địa.

Lúc này, ba người kia đột nhiên thả chậm động tác, bọn họ làm ra vẻ như đang lắng nghe.

Dường như là đang lắng nghe tiếng gió, lại giống như đang nghe thiên địa thì thầm.

Nhìn thấy ba người này rốt cuộc có kết quả, những người khác vui mừng.

Nhất là ba người cường giả bát giai kia.

Bọn họ đứng ở ba phía, chuẩn bị xong cổng không gian, chỉ chờ ba người này đưa ra đáp án.

Đến lúc đó sẽ liên hệ với Sát Ngấn Điện Chủ, cùng một lúc giết đi qua.

Lục Thủy vừa chết, bước đi quan trọng nhất để phục hưng Minh Thổ cũng hoàn thành.

Còn lại chờ đợi là được, chờ đợi thiên địa có biến đổi lớn, chờ đợi tu chân giới tẩy bài.

Khi đó chính là lúc Minh Thổ bắt đầu phục hưng.

Tất cả mọi người tin chắc chuyện này.

Bọn họ tụ tập cùng một chỗ, chính là vì phục hưng Minh Thổ.

Vì muốn Minh Thổ không còn bị người khác kìm kẹp, ít nhất là có năng lực chống đỡ.

Mà không phải mặc người chém giết.

Người của chín điện khác không dám, nhưng mà bọn họ dám.

Đường, cuối cùng là phải có người đi.

Người khác không đi, vậy thì để bọn họ đi

Nhưng điều đầu tiên là phải biết vị trí của Lục Thủy.

Minh Thổ Bách Luyện Nhật Húc, tu vi bát giai Vấn Đạo, hắn nhìn xem ba người trong tế đàn, đang chờ câu trả lời của bọn họ.

Lúc này một trong ba người kia ra hiệu im lặng.

Thấy như vậy, toàn quân từ trên xuống dưới, trong nháy mắt im thin thít, cho dù là tiếng hít thở đều không thể nghe được.

Ba người trên tế đàn rất hài lòng, bọn họ liếc nhìn nhau.

Sau đó ăn ý nhắm mắt lại, bọn họ nghe được tiếng gió, nghe được tiếng sóng biển, nghe được thế giới đang hô hấp, nghe được thiên địa đang thì thầm.

Kế tiếp, có tiếng bước chân truyền vào trong tai của bọn họ.

Giống như là có người đang đi ở bên tai họ.

Rất nhanh, bọn họ nghe được âm thanh từ nơi xa xăm truyền đến, hư vô mà mờ mịt:

"Nhìn về phía trước."

Nghe thấy câu nói này trong nháy mắt, ba người ngay lập tức mở mắt, đồng thanh nói:

"Nhìn về phía trước."

Tiếng nói của ba người vang lên, tất cả người của Minh Thổ đều giật mình, sau đó nhìn về phía trước.

Vừa liếc nhìn, bọn họ cũng đều bị giật mình.

Không biết từ khi nào, ở phía trước, có một bóng người đang từ từ tiếp cận bọn họ.

Là một người mặc áo choàng đen đang từng bước đi về phía này.

Minh Thổ Bách Luyện Nhật Húc bước ra một bước, nhìn vào bóng dáng của Lục Thủy, lập tức nói:

"Dừng lại."

Trên người hắn tỏa ra khí thế thuộc về bát giai Vấn Đạo .

Không cần phải dùng hết sức, một câu nói này cũng đủ khiến cho người tới sụp đổ.

Nhưng mà khí thế này lại không các tác dụng gì với Lục Thủy.

Hắn ngừng lại, nhìn nhóm người trước mặt, giọng nói trống rỗng vang lên:

"Là người của Minh Thổ - Sát Ngấn Điện Chủ phải không?"

"Ngươi là ai?" Minh Thổ Nhật Húc dùng ánh mắt cảnh giác nhìn xem Lục Thủy.

Đối phương phớt lờ khí tức của hắn, một câu đã chỉ rõ thân phận của bọn hắn.

Tuyệt đối không phải là người bình thường.

Lục Thủy đứng ở trên mặt nước, hắn nhìn xem những người Minh Thổ đang nhìn chằm chằm vào mình, đối với áp lực mà bọn họ phát ra xem như không tồn tại.

Giọng nói của hắn vô cùng bình tĩnh:

"Nhìn vào người mà các ngươi đang trông đợi."

Nghe được những lời này trong nháy mắt, tất cả mọi người đều lấy làm kinh ngạc.

Có ý tứ gì?

Sau đó, bọn họ nhìn về phía ba người vẫn đang nhìn trời trên tế đàn.

Bọn họ không dám tin vào mắt mình, khi nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy kinh hãi của ba người kia.

"Không tin sao?" Giọng nói của Lục Thủy vang lên.

Sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, búng tay một cái.

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment