"Tên kia, ta không biết ngươi đang nói cái gì, nhưng mà ngươi phải biết, sự có mặt của chúng ta chỉ làm cho thiên kiếp của người càng thêm đáng sợ.
Chúng ta sẽ chết, nhưng ngươi có thể sống sót sao?" Minh Thổ Nhật Húc nhìn xem Lục Thủy trầm giọng nói.
Thiên kiếp của đối phương thật là đáng sợ.
Không ở tại bên trong có lẽ khó mà cảm nhận được.
Cảm giác trực tiếp nhất là trời muốn sập.
Ầm ầm! !
Kiếp vân khổng lồ trên bầu trời
xuất hiện vô số vết rách.
Sau đó Cửu Thiên Lôi Đình bắt đầu giáng xuống.
Không phải chỉ ở ngay phía trên Lục Thủy giáng xuống, mà là giáng xuống trên toàn bộ hải vực.
Chỉ cần có người ở kiếp vân phía dưới, gần như là sẽ có sấm sét đánh xuống.
Trừ một chỗ.
Đó chính là trước mặt Lục Thủy, hoặc là nói vị trí của nhóm người Minh Thổ và xung quanh của bọn hắn là không có sấm sét đánh tới.
Không ai hiểu đây là chuyện gì xảy ra.
Giống như là thiên kiếp cố ý tránh ra những người này vậy.
Hiện tượng kỳ quái này làm cho tất cả mọi người đều phải sững sờ, điều này không bình thường.
Cho dù là không bình thường, cũng nói lên một việc.
Nhóm người Minh Thổ an toàn rất nhiều so với người độ kiếp kia.
Người của Minh Thổ tự nhiên cũng hiểu được điều này.
Như vậy cũng tốt hơn là trời sập, mà chỉ có một khoảng ở trên đầu của bọn hắn không có sập.
"A." Minh Thổ Nhật Húc nhìn xem sấm sét khủng bố đánh xuống xung quanh, miễn cưỡng cười nói:
"Tên kia, cho dù cuối cùng chúng ta phải chết, cũng sẽ chết sau ngươi.
Nơi này không phải lĩnh vực của ngươi, ngươi càng không thể khống chế sinh tử của chúng ta.
Ngươi chỉ có thể để chúng ta nhìn xem ngươi chết đi."
Ầm!
Tiếng nổ rền vang khắp thiên địa, trong lúc bất chợt, những tia sấm sét khủng bố kia lóe ra những màu sắc khác nhau, mỗi một loại ẩn chứa lực lượng khác nhau.
Tử vong, hủy diệt, sụp đổ.
Đó chính là thuộc tính của những tia sấm sét kia.
Mặc kệ bọn chúng là dạng lực lượng gì, bản chất của bọn chúng là hủy diệt tất cả.
Thiên địa vạn vật, đều sẽ tan thành mây khói dưới những tia sấm sét này.
Cửu Thiên Vô Lượng, hủy diệt mới bắt đầu, tận cùng vạn vật.
Ầm!
Những sấm sét ngoài rìa rơi xuống mặt biển và không ngừng lấp đầy đáy biển, không có giới hạn, không ngừng nghỉ.
Nhị trưởng lão chứng kiến tất cả, cảm thấy thật khó tin.
Thiên kiếp vào biển, hơn nữa đang dần dần thay thế vùng biển này.
"Chuyện gì xảy ra? Vì sao thiên kiếp không trực tiếp công kích người độ kiếp?"
Sấm sét đang rơi xuống nhanh hơn, dùng mắt thường cũng có thể thấy rõ biển cả mênh mông đang dần bị thay thế.
Thiên kiếp rất mạnh, rất kì lạ, nhưng mà không có đi công kích người độ kiếp.
Đây là điều khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu.
Lịch Thiên Xích và Hòa Vũ Diệp cũng không thể nào hiểu được.
Thiên kiếp này đang chuẩn bị điều gì sao?
Ngay cả thiên kiếp đều cảm thấy người kia khó giải quyết?
Chân Võ và Chân Linh không nhìn thấy được toàn bộ, nhưng chỉ có bọn họ biết, vì sao thiên kiếp không có đi công kích thiếu gia của bọn họ.
Bởi vì thiên kiếp căn bản không phải đến để công kích thiếu gia bọn họ.
Điều thật sự khiến người ta không thể tin nổi, ở phía sau.
. . . . .
"Các ngươi rất ngạc nhiên, vì sao thiên kiếp vẫn chưa công kích ta?" Lục Thủy nhìn xem những người kia bình tĩnh mở miệng.
Nhóm người của Minh Thổ chỉ im lặng nhìn xem Lục Thủy.
Thiên kiếp giáng xuống, bọn họ phải chịu áp lực cực lớn.
Hiện tại, bọn họ đang bị trận thiên kiếp đáng sợ này áp chế, căn bản khó mà nói chuyện được.
Vì sao cái người ở trước mặt này, lại có thể dễ dàng nói chuyện được, bọn hắn không biết.
Nhưng mà bọn hắn biết chuyện khác, đó chính là thiên kiếp sắp công kích đến người này.
Vô tận sấm sét, không cách nào chống cự, mang theo khí tức hủy diệt, mang theo sức mạnh đánh đổ vạn vật, công kích đến.
Từ bên ngoài một đường hướng vào bên trong, lúc này, cuối cùng đánh tới chỗ của người kia.
Ầm ầm!
Một tia chớp đánh xuống bên cạnh Lục Thủy, sau đó biến mất.
Tiếp đó người của Minh Thổ thấy được, phía trên đỉnh đầu của Lục Thủy có sấm sét đánh xuống, mạnh mẽ đến nổi bọn họ không thể nhìn trực tiếp.
Những tia sấm sét kia đánh xuống, mặc dù không có công kích đến người độ kiếp.
Nhưng mà sấm sét trên toàn bộ hải vực đều bị dẫn dắt, tất cả đều tập trung về hướng bên này.
Giống như muốn ập về phía người độ kiếp kia.
"Ngươi, phải chết." Có một người trong Minh Thổ nhìn xem Lục Thủy, gian nan mở miệng.
Lục Thủy ra vẻ lịch sự, mỉm cười.
Hắn không có mở miệng, bởi vì không cần thiết.
Thiên kiếp tới.
Bây giờ chờ đợi thiên kiếp là được.
Còn mỉm cười, người kia cũng không nhìn thấy.
Hắn mặc áo choàng đen.
Chỉ trong vòng mấy nhịp hô hấp, sấm sét mang theo khí tức hủy diệt, cuối cùng giáng xuống ngay phía trên Lục Thủy.
Cách chỉ có một bước.
Tất cả mọi người đang nhìn xem.
Nhị trưởng lão nhìn vào Lục Thủy, nàng cảm thấy thật không thích hợp, nhưng lại không biết nơi nào không thích hợp.
Nhưng không lâu sau đó, nàng đã có thể biết đáp án.
Lịch Thiên Xích và Hòa Vũ Diệp cũng đang nhìn xem.
Bọn hắn muốn nhìn một chút, đến cuối cùng, người này sẽ chết dưới thiên kiếp, hay sẽ giãy giụa tìm đường sống ở ngay dưới thiên kiếp.
Chân Võ và Chân Linh cũng có chút khẩn trương, dù rằng bọn họ biết thiên kiếp sẽ không công kích thiếu gia của mình, nhưng mà thiên kiếp này quá kinh khủng, nhìn thôi cũng làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ.
Tuy bọn hắn tự tin nhưng cũng sẽ khẩn trương, sẽ lo lắng.
Nhưng mà chỉ trong chốc lát thì bọn hắn biết chính mình không cần lo lắng.
Bởi vì thiên kiếp đã đánh lên người của Lục Thủy.
"Điều này, làm sao có thể?" Khi Nhị trưởng lão nhìn thấy thiên kiếp đánh lên trên người của Lục Thủy, thì sững sờ ngay tại chỗ.
Nàng mở to hai mắt, không thể khống chế tâm trạng của mình.
"Không thể nào."
Nhị trưởng lão không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Chuyện này vượt ra khỏi sự hiểu biết của nàng về thiên kiếp, nằm ngoài những thường thức vốn có của tu chân giới.
"Không, không thể nào? Không thể nào? Đang đùa sao?
Hắn là yêu nghiệt sao?" Lịch Thiên Xích thật sự không thể giải thích được những gì mình đã nhìn thấy.
"Đây, đây chính là sự tự tin của hắn sao?
Sao hắn có thể làm được?
Toàn bộ tu chân giới đều không có người có thể làm được như vậy mà?" Hòa Vũ Diệp cũng có chút thất thần.
Nàng cảm thấy đây là sự kiện hoang đường nhất mà nàng chứng kiến được kể từ khi chào đời đến nay.
Mà cảm thấy khó hiểu nhất, là nhóm người của Minh Thổ.
Bọn họ nhìn xem Lục Thủy, nhìn tất cả chuyện xảy ra trước mắt, không thể tin.
"Không có khả năng, điều này tuyệt đối không thể."
"Không đâu, không đâu, tại sao có thể như vậy? Không thể nào."
"Đây chính là thiên kiếp, là thiên kiếp."
"Tại sao có thể như vậy được?"
Mỗi một người trong nhóm người Minh Thổ kia, đều không dám tin vào những gì mình đã thấy.
Đây không phải là thiên kiếp bọn họ biết đến, bọn họ cảm thấy bản thân có lẽ đã rơi vào ảo cảnh vô tận.
Dịch: MB