Vào lúc giữa trưa, xe lửa dừng sát ở một bên.
Nơi này là một trạm dừng.
Lục Thủy không có để ý cái này, chỉ cúi đầu đọc sách, thêm một chút thời gian thì sẽ đến Lục gia.
Mang nước giao cho Mộ Tuyết xong, thì xem như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.
Còn chuyện làm sao để ấp ra Ngũ Hành Vân thú, những người kia chắc là đã tìm được tài liệu.
Đối với trẻ nhỏ, đây là chuyện rất vui vẻ và rất đáng được mong đợi.
"A, Đông Phương tiểu hữu."
Chợt có một giọng nói vang lên bên tai của Lục Thủy.
Đương nhiên, chỉ là vang lên mà thôi, hắn không có ngẩng đầu lên, mà vẫn đang xem sách và nghĩ tới chuyện của mình.
"Đông Phương tiểu hữu?" Giọng nói kia lại vang lên, lần này tương đối gần.
Lúc này Lục Thủy mới chợt nhớ tới, tên họ giả của mình là Đông Phương, người này có thể là đang gọi hắn.
Lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Nhìn kỹ có chút quen mắt.
"Ma tu Cát An?" Lục Thủy không dám chắc cho lắm.
Lúc này, ma tu Cát An trông khác với trước đó, có lẽ là bị thương và không bị thương nên khác nhau.
Nhưng chỉ có mấy ngày, thương thế của đối phương đã tốt rồi.
"Chính là tại hạ, tiểu hữu cũng đi Lục gia sao?" Ma tu Cát An hỏi.
"Có việc gì?" Lục Thủy không có ý định nói chuyện phiếm.
Hắn về nhà, không muốn có người đi chung đường.
Mà còn là ma tu Cát An.
Mộ Tuyết hỏi tới, hắn nên nói như thế nào mới tốt?
Người này chính là người ma tu mà hắn đã gặp khi đi ra từ Bỉ Chi Hải Ngạn.
"Là chuyện liên quan tới ma tu đương thời, lần trước, không phải Đông Phương tiểu hữu hỏi về Không Gian sứ đồ sao?
Khi đó tiểu hữu đi quá nhanh, tại hạ chưa kịp nói rõ ràng." Ma tu Cát An nói.
Lục Thủy nhìn ma tu Cát An một chút, nói:
"Ngươi biết hắn?"
"Ma tu Thời Hạ, chính là sư phụ của ta." Ma tu Cát An nói.
"Ngồi." Lục Thủy khép sách lại, dự định từ từ tâm sự với ma tu Cát An.
Có thể biết được toàn bộ sự việc liên quan tới ma tu Thời Hạ.
Nghe Lục Thủy nói vậy, ma tu Cát An lập tức ngồi xuống trước mặt Lục Thủy.
Hắn không dám vô lễ.
Mặc dù tu vi của người trước mắt này chỉ có nhị giai, nhưng mà khí thế kinh người.
Đương nhiên, ma tu Cát An làm ăn luôn luôn dĩ hòa vi quý, cũng sẽ không để ý thái độ của khách hàng.
Chỉ cần không giẫm hắn, khách hàng chính là Thượng Đế.
"Địa giới ma tu, người bán thẻ bảo hiểm tai nạn, ma tu Thời Hạ là sư phụ ngươi?" Lục Thủy hỏi lại lần nữa.
"Đúng vậy." Ma tu Cát An gật đầu:
"Nhưng nếu tiểu hữu muốn ta đưa ra bằng chứng, ta không có.
Không Gian sứ đồ, ma tu Thời Hạ, đây là tên thường dùng của thầy ta, hắn ở tu chân giới cũng không nổi tiếng lắm, là kiểu người khiêm tốn.
Điểm này tiểu hữu chắc phải biết."
"Tiếp tục." Lục Thủy nhìn xem ma tu Cát An nói.
Hắn cảm thấy lời nói của người này, có ý tứ nhất định, không có gì khó chịu nếu hắn ta tiếp tục nói.
"Một người khiêm tốn như thế, vào một lúc nào đó, ở nơi nào đó, thu nhận một người đệ tử nhưng không muốn người khác biết, là điều rất bình thường.
Tiểu hữu đồng ý không?" Ma tu Cát An giải thích thật đơn giản.
Lục Thủy lùi ra sau rồi dựa vào ghế, nhẹ giọng mở miệng nói:
"Sau đó thì sao?"
"Đối với việc làm ăn mà nói, ta là thật hay giả đều không quan trọng.
Đây chỉ là một khái niệm.
Quan trọng là, ta có đồ vật mà tiểu hữu cần, hơn nữa còn có thể vui vẻ thực hiện giao dịch.
Chỉ cần thỏa mãn điểm này, mặt khác cũng không cần để ý.
Đông Phương tiểu hữu vẫn đồng ý chứ?" Ma tu Cát An nhìn xem Lục Thủy, mở miệng hỏi.
Đây chính là mục đích của hắn, hắn muốn làm một cuộc giao dịch với đối phương .
Lục Thủy nghe ma tu Cát An nói, không có cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Hắn đúng là vì giao dịch mà tới.
Nếu như đối phương có thứ mà hắn cần, có phải là đệ tử của ma tu Thời Hạ hay không, cũng không quan trọng.
"Ngươi biết ta muốn cái gì?" Lục Thủy bình tĩnh mở miệng.
Không cần suy nghĩ nhiều, Lục Thủy cũng biết người này tìm đến mình là vì giao dịch.
Tuy nhiên, có thể giao dịch thành công không, phải xem đối phương có cái gì.
"Tìm sư phụ của ta, không có gì ngoài phiếu bảo hiểm." Ma tu Cát An nhìn xem Lục Thủy, nói.
"Ngươi có?"
"Thực không dám giấu giếm, bán phiếu này, trước giờ đều là tại hạ, sư phụ đã mất tung tích từ lâu."
"Đi Loạn Thiên Hải, người cần tìm cũng là ngươi?"
"Đúng vậy."
"Thả ra tin đồn, nói Không Gian sứ đồ đi Lục gia, cũng là ngươi?"
"Đúng như đạo hữu nói."
Lục Thủy rất có hứng thú nhìn xem ma tu Cát An, thì ra hắn đã sớm gặp được người bán phiếu bảo hiểm.
Chỉ là trong lúc nhất thời không biết thôi.
"Ở bên ngoài đồn đãi rằng, tu vi của ma tu Thời Hạ là thất giai Nhập Đạo, tu vi của ngươi cũng là thất giai Nhập Đạo.
Dùng danh tiếng của mình bán phiếu, không phải càng thích hợp hơn?" Lục Thủy hỏi.
Đối phương không lộ mặt coi như xong, nhưng người này đã lộ mặt rồi.
Ma tu Cát An so so vai:
"Bởi vì ta không biết mở cổng không gian, cũng không có Vạn Nguyên Thể, không có thị trường."
Mặc dù hắn tỏ ra rất tự nhiên, nhưng mà đối với việc đối phương liếc mắt đã nhìn ra tu vi của mình, ma tu Cát An vẫn giữ lại chút đề phòng.
Ít nhất hắn có thể xác định, người trước mắt này, thật không phải một người tu sĩ nhị giai bình thường.
Người không thể nhìn bề ngoài, nhất là người trong tu chân giới.
Luôn có một số người có "thú vui ác", thích chơi trò "giả heo ăn thịt hổ".
May mắn thay, hắn thích hợp tác vui vẻ khi làm giao dịch, và luôn an toàn khi ít suy nghĩ tới những điều dư thừa.
Hắn vẫn kiếm được tiền, mà bên giao dịch với hắn cũng chưa bao giờ bị thua thiệt.
Lục Thủy gật đầu, hợp tình hợp lý, mua một ít phiếu bảo hiểm, thật ra là vì có thể vượt không gian tìm người và được tăng thêm.
Năng lực không gian cực kỳ quan trọng.
"Vậy, tu vi của ma tu Thời Hạ là gì?" Lục Thủy cảm thấy tu vi của ma tu Thời Hạ có lẽ không thấp như vậy.
Nếu như ma tu Cát An thật sự là đồ đệ của hắn.
"Lần gần nhất gặp mặt ông ấy là cách đây hơn 300 năm, khi đó ông đã là bát giai Vấn Đạo đỉnh phong.
Hiện tại có thăng lên cửu giai hay không, ta cũng không rõ.
Nhưng mà ông vẫn còn tại thế, điều này Đông Phương tiểu hữu không cần phải lo lắng." Ma tu Cát An giải thích.
Bát giai đỉnh phong, nếu như thêm vào ba phần thực lực cho ta, như vậy ta ít nhất có thể đạt tới thực lực của thất giai, thật sự rất hữu dụng, đến lúc đó cho dù có đối mặt với Mộ Tuyết, cũng chưa chắc không có phần thắng.
Lục Thủy cảm thấy đối phương càng mạnh, thì càng có lợi cho hắn.
Dù là cuối cùng trên thực lực không chiếm được ưu thế, cũng có thể bảo đảm tìm và cứu được hắn bất cứ lúc nào.
"Ra giá đi." Lục Thủy không có hỏi thêm gì khác.
Hắn dự định mua trước rồi nói tiếp.
"Phiếu bảo hiểm khác nhau, giá cả sẽ khác." Ma tu Cát An cũng không vội vàng ra giá.
Hắn thích nói rõ tất cả, xong rồi mới đưa ra giá cả.
Đây là sở thích của hắn.
Điều kiện trên hết là đủ thời gian.
-----------
Dịch: MB