Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 733 - Chương 733: Ba Chiêu Đánh Bại Thất Giai 2

Chương 733: Ba Chiêu Đánh Bại Thất Giai 2 Chương 733: Ba Chiêu Đánh Bại Thất Giai 2

"Người này đúng là không thể dùng lẽ thường để phán đoán, tu vi nhị giai chắc chắn không phải thật." Ma tu Cát An âm thầm cảnh giác.

Rất nhanh hắn đã gạt bỏ xấu hổ qua một bên, nói:

"Đạo hữu quyết định như thế nào?"

"Số lượng đâu?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

Hắn tự nhiên muốn.

"Phiếu bảo hiểm gia tăng lực lượng, chỉ bán một tấm.

Phiếu bảo hiểm không gian riêng biệt, có thể bán tối đa ba tấm." Ma tu Cát An nói.

Lục Thủy nhìn xem phiếu bảo hiểm gia tăng lực lượng, có chút hiếu kỳ nói:

"Vì sao phiếu bảo hiểm gia tăng lực lượng, chỉ bán một tấm?"

Phiếu này có tác dụng lớn đối với hắn, linh thạch căn bản không phải vấn đề.

Mua xong Thần Thú voi , hắn còn có thể mua Thần Thú đại cẩu, Thần Thú rùa đen, Thần Thú mèo.

Tóm lại Thần Thú nhiều như vậy, hắn đều có thể mua một lần, nhiều lắm là bị cấm túc hai ngày.

Hắn không thèm để ý.

"Bởi vì chỉ còn lại một tấm này." Ma tu Cát An có chút xấu hổ nói.

Lục Thủy: "..."

Vậy phiếu không gian cũng không cần hỏi, còn dư lại ba tấm.

Lúc này Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Chân Võ và Chân Linh.

Chân Võ lập tức hiểu ý, nói:

"Thiếu gia, tạm thời chỉ có một viên linh thạch cửu phẩm, là tiền lẻ của thiếu gia, cho nên cần buổi chiều mới có thể gom góp bảy viên linh thạch cửu phẩm."

Ma tu Cát An nghe xong hơi choáng.

Câu nói này nghe cứ sai sai.

Hiện tại chỉ có một viên linh thạch cửu phẩm, tại sao buổi chiều thì có thể trực tiếp gom góp bảy viên linh thạch cửu phẩm?

Có phải là hơi nhanh không?

Còn có, người này được xưng là thiếu gia, vậy đã nói rõ tuổi tác tuyệt đối không lớn.

Thiếu gia nhà nào, có thể mang nhiều linh thạch như vậy ở trên người?

Hai cái tứ giai không sợ bị nhắm tới sao?

Một viên cửu phẩm đối với tu sĩ ngũ giai, đó cũng là khoản tiền lớn.

Lúc trước, khi hắn ngũ giai mặc dù có linh thạch cửu phẩm, nhưng đó là linh thạch hắn dành dụm qua mấy trăm năm.

Lục Thủy gật đầu, có một viên cửu phẩm cũng không dễ dàng, lập tức vươn tay.

Chân Võ lập tức đưa ra một viên linh thạch cửu phẩm.

Lục Thủy cầm lấy viên linh thạch cửu phẩm để lên bàn, sau đó thu hồi phiếu bảo hiểm gia tăng lực lượng.

"Còn lại, đến Lục gia người của ta sẽ liên hệ ngươi, ta muốn lấy luôn ba tấm phiếu không gian,

Có vấn đề gì không?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

"Không có vấn đề, ta gần nhất cũng sẽ ở Lục gia, tiểu hữu là vì cánh cửa kia đi?" Ma tu Cát An hỏi.

"Tiền bối cũng vậy?" Lục Thủy hỏi.

"Không phải." Ma tu Cát An lắc đầu nói:

"Ta muốn đi tìm người của Lục gia đòi nợ."

Tuy Lục Thủy có hơi bất ngờ, nhưng cũng không thèm để ý, bởi vì không liên quan tới hắn.

"Đúng rồi, tiền bối có nghĩ tới bán bảo hiểm hay không?" Lục Thủy đột nhiên nhớ tới vấn đề này, hắn cảm thấy cần phải hỏi một chút.

Lỡ như đối phương động lòng.

"Hả?" Ma tu Cát An hơi kinh ngạc, hắn không hiểu cho lắm.

"Giống như ta đến chỗ tiền bối mua bảo hiểm, nếu như trong lúc mua bảo hiểm mà xảy ra vấn đề, tiền bối bồi thường gấp bội, không ra vấn đề, linh thạch mà ta dùng mua bảo hiểm là của tiền bối." Lục Thủy đơn giản giải thích một câu.

"Vậy thì ta toàn bị thua thiệt rồi?" Chỉ thoáng chốc Ma tu Cát An đã nhìn ra câu nói nhiễu này có thật nhiều sơ hở.

"Không, ví dụ như ta mua là gặp rủi ro, bị chấn thương nặng.

Thời hạn là một năm, một năm này chỉ cần ta không trọng thương, linh thạch là của tiền bối." Lục Thủy nói.

Ma tu Cát An không nói lời nào, hắn không động lòng.

"Có lẽ tiền bối không hiểu rõ về ta, tiền bối cảm thấy tu vi của ta hiện tại là gì?" Lục Thủy hỏi.

"Thoạt nhìn là nhị giai, trên thực tế tam giai?" Ma tu Cát An thử trả lời, trên thực tế hắn hoàn toàn đoán không ra thực lực của đối phương.

"Ngũ giai, vừa mới độ kiếp." Lục Thủy nói.

Nghe vậy, ma tu Cát An thầm kinh ngạc, đối phương trông rất trẻ tuổi.

"Vậy tiền bối cảm thấy thực lực của ta như thế nào?" Lục Thủy lại hỏi thêm.

Ma tu Cát An không hiểu:

"Chẳng lẽ không phải ngũ giai sao?"

"Không phải." Lục Thủy bình tĩnh lắc đầu, nói:

"Lấy tiền bối làm ví dụ đi, nếu như ta không có nhìn lầm, tiền bối tu chính là Hắc Phong Pháp?"

Lần này ma tu Cát An đều phải ngồi thẳng người lên, có rất ít người nhìn ra được hắn tu Hắc Phong Pháp.

Hơn hết, ở lãnh địa ma tu hắn là không cần Hắc Phong Pháp.

"Làm sao ngươi biết?" Ma tu Cát An hỏi.

"Nhìn ra được mà thôi." Lục Thủy không có nói thêm cái này, mà là tiếp tục đề tài của mình:

"Tiền bối tu chính là Hắc Phong Pháp, tu vi thuộc về thất giai Nhập Đạo người nổi bật.

Nhưng là, tiền bối nhiều nhất chỉ đánh được với ta bảy chiêu rồi sẽ bị thua."

"Không có khả năng." Ma tu Cát An vô thức phản bác, sau đó phát hiện bản thân kích động, tiếp tục nói:

"Tiểu hữu tu vi là ngũ giai, cho dù là lợi hại, cũng không có khả năng so sánh ngang với người Nhập Đạo."

"Muốn đơn giản thử một chút sao?" Lục Thủy hỏi.

Lục Thủy không có cảm thấy có cái gì không đúng khi mà đối phương tỏ vẻ nghi ngờ.

Ma tu Cát An do dự một chút, sau đó thu hồi phiếu bảo hiểm, nói:

"Tiểu hữu muốn thử như thế nào?"

"Nhìn vào mắt ta, dụng tâm thần đọ sức." Lục Thủy nhìn về phía ma tu Cát An nói.

Lúc này ma tu Cát An cũng đang nhìn xem Lục Thủy, khi ánh mắt bọn họ giao nhau, Lục Thủy trực tiếp kích phát Thiên Địa Chi Lực.

Và chỉ trong nháy mắt, hai người đã xuất hiện ở trên mặt nước trống trải và yên tĩnh.

Nơi này không có gì ngoài nước, vô cùng vô tận.

"Nơi này là. . ." Ma tu Cát An nhìn xung quanh, có chút khó tin.

"Thế giới tinh thần, đây là năng lực ta đạt được sau khi thăng lên ngũ giai, không có tác dụng gì, tiền bối chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể ra khỏi đây." Lục Thủy giải thích một câu, lại tiếp tục nói:

"Tuy ở nơi này sử dụng là tinh thần, nhưng cũng không ngăn cản được tiền bối dùng lực lượng của Đạo, bởi vì nơi này là sân nhà của ta, cho nên tiền bối có thể thoải mái chuẩn bị, được rồi thì nói cho ta biết.

Phải rồi, bởi vì là sân nhà của ta, tiền bối chống không nổi ba chiêu."

Ma tu Cát An thử một chút, phát hiện thật có thể ngưng tụ lực lượng của Đạo.

"Bây giờ nhìn lại, đối phương đúng là ngũ giai, cho dù là so sánh về tinh thần, cũng không thể nào là đối thủ của ta." Ma tu Cát An có vô số nghi vấn trong lòng.

Hắn không thể nào hiểu được đối phương lấy đâu ra tự tin, ba chiêu thì có thể đánh bại hắn?

Sau đó ma tu Cát An bắt đầu ngưng tụ lực lượng của Đạo, và chỉ trong chốc lát, hắn đã ngưng tụ được không ít lực lượng.

Đánh chết ngũ giai, có thể nói là dễ như trở bàn tay.

"Có thể bắt đầu." Ma tu Cát An đứng ở trên mặt nước nhìn xem Lục Thủy, mở miệng nói.

Lúc này hắn cũng không thể thả lỏng cảnh giác.

Hắn quyết định trực tiếp đánh bại đối phương.

Dùng tất cả lực lượng hiện giờ.

Lục Thủy đứng ở đằng xa, nhìn xem ma tu Cát An nói:

"Vậy thì tiền bối có thể ra tay."

Lục Thủy vừa nói dứt lời, thì cảm giác xung quanh tràn đầy lực lượng của Đạo, giống như muốn chặn hết mọi con đường của hắn, rồi kết liễu bằng một chiêu.

Đối mặt loại lực lượng này, Lục Thủy chỉ nhấc chân bước về phía trước một bước, sau đó bắt đầu khuếch tán Thiên Địa Chi Lực:

"Đại Đạo Chí Giản."

Mặt nước gợn sóng, những nơi đi qua, lực lượng của Đại Đạo tan thành mây khói.

"Sao lại như vậy?" Ma tu Cát An không thể tin được, nhưng mà hắn cũng không có thời gian để mà suy nghĩ.

Hắn có thể cảm giác được không gian xung quanh đang bị đóng băng.

"Thương Minh Tù Lung."

Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói này, ma tu Cát An nhìn thấy hai bàn tay to sắp tóm lấy mình, lực lượng mạnh mẽ này khiến tim hắn đập loạn.

Không chút do dự, ma tu Cát An trực tiếp biến thành một cơn gió đen, biến mất ngay tại chỗ.

Hắn nghĩ rằng sau khi thoát ra ngoài, sẽ dư sức phản công.

Thế nhưng ngay khi hắn thoát khỏi hai bàn tay to lớn kia, có một ngón tay đã chỉ về phía hắn từ lúc nào rồi.

Giây phút hắn nhìn thấy và cảm nhận được ngón tay kia, ma tu Cát An cảm thấy không gian đều bị bóp méo, hắn muốn sử dụng Hắc Phong Pháp, lại phát hiện không thể dùng được.

Tất cả những gì hắn có thể làm bây giờ là nhìn xem ngón tay kia từ từ đến gần, và ngay lúc đó, hắn cảm giác không gian xung quanh đang vỡ vụn, thân thể của mình đang tiêu tán.

Ngón tay này có thể lấy đi mọi thứ của hắn.

"Kinh Hồng Nhất Chỉ."

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment