Quả nhiên không lâu sau, âm thanh phía trên Long cung biến mất.
Hai con rồng đang hướng phía Long cung tiến đến.
Long Vương đã giải quyết trận công kích trên không, và lập tức trở về cung điện, ông ta muốn nhanh chóng tìm bảo vật, sau đó thả người.
Cuối cùng chạy trốn truy đuổi.
Nếu đối phương vẫn truy đuổi không ngừng, vậy thì quay lại đại bản doanh.
Đại bản doanh rất đặc biệt, căn bản sẽ không ai phát hiện ra.
Như vậy một ngày bị truy đuổi, ông ta một chút cũng không muốn trải qua.
Cho nên có thể không ra khỏi biển bọn họ thật sự không muốn.
Rất nhanh Long Vương và Lý Ngao quay về đến đỉnh cung điện, chỉ là vừa về tới bọn họ đều sững sờ.
Bọn họ nhìn thấy có hai người đứng trong cung điện, chính là người đã khơi dậy sức mạnh của chuỗi ngọc và đoàn tùy tùng của hắn.
"Lúc nãy rõ ràng ta đã đem bọn họ nhốt vào mật thất dưới Long cung." Lý Ngao lập tức nói.
Điều này cho thấy đối phương từ dưới mật thất trở ra, hơn nữa cũng không hề tốn thời gian.
Loại người này không dễ đụng.
Nội tâm Long Vương vô cùng kinh hãi, đây chắc không phải Kỳ Lân đó chứ?
Người này nhìn thế nào cũng rất trẻ tuổi, trên người không hề có dấu vết của tuổi tác.
Tuổi tác nhất định không quá 100.
Nhưng nhìn cũng chỉ có 2 cấp tu luyện.
Giả lợn ăn thịt hổ.
Mấy từ này lóe lên trong suy nghĩ Long Vương và Lý Ngao.
Sau đó Long Vương bớt sợ hãi, quay trở về đỉnh cung điện.
Lý Ngao biến thành hình dáng nửa người, đứng cách chỗ Lục Thủy không xa.
"Con người, nói xem suy nghĩ của ngươi." Long Vương nhìn Lục Thủy, vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói uy nghiêm.
Nội tâm hoang mang, vậy cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Về phần "làm sao ngươi có thể ra ngoài" sự hạ thấp bản thân này ông ta không định nói ra.
Có vẻ như hắn không biết, khí thế yếu hẳn đi.
Kỳ thật Long Vương còn có chút hối hận, lấy được bảo vật thì tốt rồi, hiện tại bảo vật không thấy đâu nữa, bên ngoài có kẻ địch mạnh, bên trong có người không biết lai lịch thế nào.
Thật là bị giặc bao vây.
"Muốn hỏi tiền bối vài vấn đề." Lục Thủy nhìn Long Vương nhẹ giọng mở miệng.
"Cậu rất mạnh?" Nói mạnh không mạnh thì tốt, không cần biểu hiện ra ngoài.
Nửa câu sau Long Vương không nói ra.
Thân là Long Vương, vẫn còn cần giữ mặt mũi.
"Cần thể hiện cho tiền bối xem sao?" Lục Thủy nìn Long Vương hỏi.
Dựa vào thực lực hiện có của hắn, nhiều nhất đánh cấp 7, còn một khi là cấp 8 thì vượt khỏi phạm vi năng lực của hắn.
Có điều, ở dưới biển, hắn không bao giờ lo lắng về kẻ địch mạnh.
Chỉ cần Long Vương muốn hắn thể hiện tư cách nói chuyện, hắn sẽ cho Long Vương biết.
Dưới biển, rốt cuộc ai mới là vua.
"Con người, ngươi rất tự tin." Long Vương nhìn Lục Thủy, trầm giọng nói:
"Nói đi, ngươi muốn hỏi gì."
Đối với việc thể hiện hay không thể hiện, hắn nhắc cũng không nhắc.
Lục Thủy nhìn chuỗi ngọc hỏi:
"Tôi muốn biết chuỗi ngọc này các ông từ đâu có được."
"Đây là báu vật được Long tộc lưu truyền từ đời này sang đời khác." Long Vương đáp.
"Nguồn gốc thì sao? Hoặc là làm sao tổ tiên của các ông có được chuỗi ngọc, ở đâu lấy được nó? Lục Thủy hỏi.
"Nguồn gốc sao?" Long Vương nhìn Lục Thủy nói:
"Con người, người làm sao xác định đây không phải Long tộc chúng ta tự tạo ra nó?"
Nghe thấy vậy, Lục Thủy hướng Long Vương hỏi:
"Tiền bối, ông biết chuỗi ngọc này là gì không?
Đừng nói các ông, chỉ sợ cả Long tộc, thậm chí tất cả mọi người trong giới tu luyện đều không cách gì tạo ra được chuỗi ngọc này.
Đây là chuỗi ngọc có thể chứa được cả thế giới
Nếu như phải lấy một cái tên cho nó, thích hợp nhất là Sơn Hải Chúng Sinh Hình.
Nó là chuỗi ngọc, nhưng cũng là một bản đồ miêu tả thế giới."
Lục Thủy cầm chuỗi ngọc lên, vạn vật bên trong được ánh sáng phát ra, chúng mang một sức mạnh khủng khiếp mà họ không cách gì hiểu được.
"Tiền bối cảm thấy, một chuỗi ngọc như vậy, các ông có thể chế tạo được sao?" Lục Thủy nhìn phía Long Vương hỏi.
Nghe Lục Thủy nói vậy, Long Vương có chút khó tin, Lý Ngao cũng không hiểu.
Đây rõ ràng là chuỗi ngọc truy tìm kho báu của bọn họ, tại sao lại biến thành như vậy?
Long Vương nhìn Lục Thủy, nhất thời không có gì để nói.
Lục Thủy đợi một lát, cũng không mong đợi gì Long Vương đáp lời.
"Xem ra vẫn là thực lực chưa đủ." Lục Thủy trong lòng thở dài.
Lúc sau hắn búng tay một cái.
Pa!
Một âm thanh giòn giã vang lên trong cung điện.
Long Vương và Lý Ngao không hiểu Lục Thủy đang làm gì.
"Tiền bối, mời ngẩng đầu nhìn lên." Lục Thủy nhẹ giọng nói.
Long Vương có chút khó hiểu, liền ngẩng đầu nhìn.
Chỉ là lần này Long Vương trực tiếp bị chấn động.
Ông ta nhìn thấy phía hải vực bên trên long cung, một con vật khổng lồ nằm đó vui mừng nhìn cung điện.
Nhưng cảm giác áp bức bao trùm khiến Long Vương kinh hãi.
"Côn, Côn Bằng?" Long Vương có chút sửng sốt, ông cũng không hiểu tại sao Côn lại đột nhiên nằm trên Long cung.
Lúc nào xuất hiện vậy?
Tại sao lại xuất hiện?
Rất nhanh Long Vương phát hiện, ánh mắt của Côn vẫn luôn dừng lại phía con người kia.
Là hắn gọi Côn đến?
Chủ nhân của Côn?
Một kẻ có thể uy hiếp đến cả Long Tộc, chủ nhân của nó?
Đây xem ra không phải người bình thường?
Không thể nào.
Loại người nào có thể khiến Côn nhận chủ? Hơn nữa Côn còn có vẻ mặt vui mừng như vậy?
Người này là quái vật gì?
"Tiền bối, có thể nói rồi chứ?" Lúc này giọng Lục Thủy truyền đến.
Bây giờ giọng nói của hắn mang hàm ý khó cự tuyệt.
Có vẻ như chỉ cần từ chối, Côn sẽ lập tức phá vỡ lớp phòng hộ của Long cung, sau đó nói đạo lý.
Lục Thủy cứ như vậy đứng đó, nhưng lần này trong mắt Lý Ngao, Lục Thủy mang một thái độ tuyệt đối xem nhẹ Long Vương bọn họ.
Loại người này, từ lúc bắt đầu đã không phải phe yếu thế.
Anh ta cuối cùng cũng biết, tại sao lúc nãy sự ép buộc của mình với người này lại không có hiệu quả.
Một Côn có thể đè bẹp anh ta đều là sủng vật của đối phương, thì anh ta tính là gì?
Bùm!!!
Đột nhiên cả Long cung bị chấn động.
Là đuôi của Côn đập vào Long cung, lực va chạm kinh hoàng khiến Long cung bị chấn động.
Lúc này Long Vương cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, ông ta nhìn ánh ánh mắt Lục Thủy càng thêm sợ hãi.
Cuối cùng chỉ có thể mở miệng nói:
"Là đại bản doanh của bọn ta, tổ tiên của bọn ta ở đó phát hiện ra chuỗi ngọc này.
Bọn ta cũng không biết ở chỗ nào, cũng không biết chuỗi ngọc này là gì.
Nhưng nghe nuối tổ tiên đã tìm được một bảo vật cực kỳ quý hiếm ở hướng chuỗi ngọc phát sáng."
"Các người tìm thấy bảo vật gì?" Lục Thủy hỏi.
Chỉ cần cho hắn biết những thứ này, biết đâu có thể tìm được điểm chung.
"Không biết, tổ tiên vào lúc đại hại, đã đem bảo vật rời đi, cuối cùng trở thành ngủ đông." Long Vương mở miệng nói.
Họ cũng dự định làm như vậy.
"Ông thì sao? Đã tìm được chưa?" Đối với Long Vương mà nói, hắn có thể hiểu.
Mặc dù những thứ bên ngoài chết không thể mang theo nhưng Thủy Long chính là muốn mang theo.
Long Vương nhất thời không muốn đáp.
Nhưng lúc này Côn lại vẫy đuôi một cái.
Một cơn chấn động lớn lại chuyền đến.
Long Vương chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu:
"Rất nhiều năm trước tìm thấy một kiện."
"Ở trên người sao?" Lục Thủy lập tức hỏi.
"Ở đại bản doanh, nơi đó đối với bọn ta mà nói mới là nơi an toàn nhất." Long Vương mở miệng đáp.
Long tộc bọn họi đối với Đại bản doanh tuyệt đối ti tưởng, đó là một nơi an toàn.
Mặc dù bọn họ không biết chỗ đó rốt cuộc là nơi như thế nào, nhưng nhiều năm như vậy, chưa từng xảy ra vấn đề gì.