"Hải yêu không tham chiến?" Mộ Tuyết tò mò hỏi.
Nếu như Hải yêu gia nhập Đạo tông, trên lý luận sẽ là một trợ lực to lớn.
"Tham gia một bộ phận, nhưng Nữ vương không thể tham dự.
Ta cảm giác chỉ cần Nữ vương tham dự, tuyệt đối không giống chiến cuộc.
Khi đó ta hỏi Nữ vương, Nữ vương đáp là, theo quy định nếu chúng ta thua, thì không thể tiếp tục tham dự bất cứ chuyện gì của Tu Chân giới.
Đây là nguyên thoại của Nữ vương.
Cho nên khi đó ta thống ngự Hải yêu.
Đối mặt với tranh đấu như thế, ta cảm thấy một cảm giác bất lực."
"Ta nhớ bên trong tam đại thế lực đều có tồn tại mạnh hơn." Mộ Tuyết có chút suy nghĩ, nói:
"Nếu như ta không nhớ lầm, Đạo tông không có tồn tại mạnh hơn, như vậy thật sự có tư cách tranh phong với tam đại thế lực sao?"
Đây mới là trọng điểm.
Đạo tông mạnh hơn, hắn cũng không có cấp bậc nhân vật như Đạo Tổ này.
Như vậy làm sao có thể tranh với tam đại thế lực Đế Tôn, Phật Đà và Chân Thần?
Nghe được vấn đề này, Hải yêu sửng sốt một chút.
Sau đó trong mắt xuất hiện một tia mê mang.
"Sao vậy?" Mộ Tuyết nhìn Hải Yêu Nữ Vương mê mang tò mò hỏi.
Hải Yêu Nữ Vương biểu hiện không quá bình thường.
Có vẻ như nàng không biết đáp án của vấn đề này.
"Cảm giác có chút kỳ quái." Hải Yêu Nữ Vương cẩn thận suy nghĩ nói:
"Ta cảm giác phía sau Đạo tông hẳn đứng một người, thế nhưng cẩn thận suy nghĩ, thế mà không có ký ức này."
Mộ Tuyết cũng có chút ngoài ý muốn, ký ức của Hải Yêu Nữ Vương có vẻ như xuất hiện một vài vấn đề.
Nhưng nếu Đạo tông thật sự có thể tranh phong với tam đại thế lực, như vậy tất nhiên có chỗ đặc biệt gì.
Sau đó Mộ Tuyết không tiếp tục hỏi những vấn đề này nữa.
"Nữ vương vừa mới nói lần tranh chấp này làm thời kỳ viễn cổ bởi vậy mà kết thúc, như vậy trận tranh đấu này kết thúc thế nào?" Mộ Tuyết hỏi.
Toàn bộ Tu Chân giới đều trong dư âm tranh đấu, dù sao cũng nên có bên thắng chứ?
"Chuyện này..." Nữ vương có chút khó khăn nói:
"Ta không biết kết thúc ra sao, bởi vì lúc sắp kết thúc, thiên địa đột nhiên truyền đến sức mạnh đáng sợ, Nữ vương trực tiếp phong ấn tất cả Hải yêu chúng ta xuống dưới biển sâu.
Chờ khi ta tỉnh lại một lần nữa, Tu Chân giới đã trở lại hòa bình.
Tam đại thế lực đã không còn, duy nhất tồn tại là Đạo tông, cũng từ đây xuống dốc.
Chỉ là Nữ vương cũng không thấy tăm hơi."
"Nữ vương các ngươi tên gì?" Mộ Tuyết hỏi.
Chuyện thời kỳ viễn cổ nàng không hiểu rõ, cũng xác thực không có hứng thú lắm.
"Triều Tịch, tỷ tỷ của ta." Hải Yêu Nữ Vương nói.
Mộ Tuyết không nói gì thêm, chưa từng nghe qua cái tên này.
"Bởi vì thời kỳ viễn cổ tranh đấu, dẫn đến các ngươi muốn gia nhập một thế lực, thế nhưng hiện tại tam đại thế lực cũng không có động tĩnh lớn gì.
Bọn họ khôi phục, hẳn cần thời gian rất lâu.
Tại sao phải nóng lòng gia nhập?" Mộ Tuyết mở miệng hỏi.
Hiện tại Tu Chân giới cũng không có dấu hiệu Tiên đình chờ hoạt động.
Cũng là nói, chờ bọn họ khôi phục thực lực, cũng không biết cần bao nhiêu năm.
Chớ nói chi là nhắc tới thời gian.
Mà nàng sống qua một đời người, một đoạn thời gian rất dài ở kiếp trước, Tu Chân giới rất hòa bình.
Đoạn thời gian này người bình thường lớn lên mấy chục đời cũng không qua hết.
Hải Yêu Nữ Vương lắc đầu, thở dài nói:
"Không có thời gian, nếu như dưới tình huống bình thường, chúng ta xác thực không thèm quan tâm.
Nhưng ngoài ý muốn xảy ra."
"Chuyện ngoài ý muốn gì?" Mộ Tuyết đi dưới đáy biển, bên cạnh nàng có một khối cự thạch biển sâu, trên tảng đá vừa vặn có một con ốc hương.
Sau khi nhặt ốc hương lấy xuống, Mộ Tuyết liền ném sang cho Trà Trà bên kia.
"Ai nha, dọa ta." Đông Phương Trà Trà thì thầm một tiếng.
Mộ Tuyết không để ý, mà nhìn Hải Yêu Nữ Vương, chờ đợi câu trả lời của nàng.
"Thần nữ có biết dưới Không Minh hải vực có một vị tồn tại?" Hải yêu nhìn Mộ Tuyết hỏi.
"Có một chút ấn tượng, nhưng cụ thể mạnh bao nhiêu thì không biết." Mộ Tuyết xác thực có một chút ấn tượng, nhưng chưa từng gặp vị cường giả kia.
Dù sao từng nghe nói qua, là khi ở kiếp trước.
Khi đó thường xuyên đến Hải yêu mua đặc sản.
Nếu như đụng phải, khả năng vị kia còn chưa đi.
Dù sao mỗi lần Lục Thủy đều cùng đi với nàng.
Có Lục Thủy ở bên người, nàng xưa nay không cần ra tay.
Kiếp trước Lục Thủy còn đặc biệt xung động, có người ức hiếp nàng, sẽ dễ dàng bạo tạc.
Chẳng hạn như phụ thân nàng.
Lúc ấy Lục Thủy bùng nổ, Mộ gia liền bị san bằng.
"Vị tồn tại kia thực lực gì ta cũng không rõ lắm, nhưng ta biết, một khi hắn thức tỉnh, thế giới sẽ lâm vào hỗn loạn, đến lúc đó đại chiến sẽ lại một lần bộc phát.
Nữ vương tưnf nói, một khi vị tồn tại kia thức tỉnh, thì phải chuẩn bị tốt ứng đối phó." Hải Yêu Nữ Vương nói.
"Nói cách khác, chân chính làm các ngươi lựa chọn gia nhập, là cường giả dưới Không Minh hải vực?
Hắn sắp thức tỉnh rồi?" Mộ Tuyết hỏi.
"Đúng thế." Hải Yêu Nữ Vương dừng đi lại, nước biển xung quanh cũng dừng tách ra, nàng nhìn về hướng vị tồn tại kia nói:
"Ta vừa mới quan sát qua, đối phương không đến nửa năm liền sẽ sơ bộ thức tỉnh.
Đến lúc đó sẽ như thế nào, ai cũng không biết."
"Có thể để ta đi qua nhìn một chút không?" Mộ Tuyết nói.
Để nàng đi xem xem, vị tồn tại kia rốt cuộc khó giải quyết hay không khó giải quyết.
Mà ở kiếp trước thời kỳ này khẳng định không có náo động gì.
Cho nên nàng cũng muốn đi xem, có phải Lục Thủy khiên động cái gì không, dẫn đến thế giới xuất hiện biến hóa.
Chuyện này làm nàng cảm thấy khẳng định là Lục Thủy, Lục Thủy quá sinh động.
Nhảy nhót khắp nơi.
Nàng rất nhu thuận, mỗi ngày ở nhà chờ Lục Thủy trở về.
Hải Yêu Nữ Vương đưowngnnhiên không có ý kiến, nàng đi phía trước dẫn đường.
Đông Phương Trà Trà và Hải yêu tiểu Đào đi theo sau lưng Mộ Tuyết và Hải Yêu Nữ Vương.
Các nàng nghe không hiểu những sự tình kia, cho nên đều không nghe nữa
"Ngươi có tu vi tam giai?" Hải yêu tiểu Đào nhìn Đông Phương Trà Trà hỏi.
Lúc này Đông Phương Trà Trà đang bắt một con cá, tát lên người cá, cá chính là cá, vừa nãy mới dám đánh lén nàng.
Nghe tiểu Đào đặt câu hỏi, Đông Phương Trà Trà buông cá xuống, định nghiêm túc trả lời.
Đi ra bên ngoài, lễ phép cơ bản rất quan trọng.
Mỗi lần đi ra ngoài mẫu thân đều nói như vậy.
Hương Dụ nói mẫu thân nói đúng.
"Trước đó không lâu mới lên tam giai." Đông Phương Trà Trà nói.
"Ta cũng kém không nhiều, đúng rồi, ngươi bật hack sao?" Hải yêu tiểu Đào hỏi.
"Không mở." Đông Phương Trà Trà lập tức trả lời.
Nàng quyết định, trở về phải hỏi chị dâu bật hack là cái gì.
Nghe xong tiểu Đào rất cao hứng:
"Ta cũng không mở, đúng rồi, ngươi năm nay bao lớn?"
Nàng cảm thấy nhân loại không bật hack này, hẳn không hơn kém nàng bao nhiêu.
"4 tháng trước vừa mới đủ 18 tuổi. " Đông Phương Trà Trà đếm ngón tay đáp.
Nàng đang đếm mấy tháng trước.
"Mười, 18 tuổi?" Hải yêu tiểu Đào sửng sốt một chút, phản ứng này không thích hợp.
18 tuổi tam giai?
Nàng 18 tuổi mới vừa nhị giai không bao lâu.
"Ngươi không phải nói, ngươi không bật hack sao?" Hải yêu tiểu Đào khóc.
Nàng muốn tìm nữ vương bật hack.
...
Thu Vân tiểu trấn.
Kiều Càn đi trên đường phố.
Lúc này hắn mặc áo bào đen, nhưng không che đỉnh đầu, chỉ che khuất cánh tay.
Mà áo choàng của hắn là Lục Thủy cải tạo cho hắn, cho nên không cần che khuất mặt cũng có thể che giấu khí tức của hắn.
Hắn không dám đi lại trên đường cái vào ban ngày, cho nên chỉ có thể nhân lúc tối xuống đi ra mua chút đồ vật.
Không dám ra ngoài, chủ yếu vẫn là lo lắng gặp được người trong gia tộc hắn.
Đối với cánh cửa đá kia, Kiều gia khẳng định sẽ đưa đến một số người, cụ thể là người nào hắn đã có một chút suy đoán.
Lần trước hắn đi theo tổ gia gia đến, biết tổ gia gia và Lục gia Tam trưởng lão có quen biết.
Cho nên lần này xác suất lớn vẫn là tổ gia gia, mà muội muội của hắn hẳn sẽ cũng đến.
Người khác hắn không đi đoán, cũng không có tất yếu gì.
Hắn không có lòng ganh đua so sánh, càng sẽ không không có việc gì đi đắc tội người không cần thiết phải đắc tội.
Chuyện ném quả táo này, hắn mãi mãi sẽ không làm nữa.
Sau đó, Kiều Càn dừng ở trên đường mà lúc trước nổi tranh chấp với Lục Thủy.
"Nơi này chính là nơi thay đổi cả đời ta."
Kiều Càn nhỏ giọng thở dài, hiện tại hắn sẽ không làm chuyện ngây thơ nữa, bởi vì muốn tiếp tục sống.