Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 774 - Chương 774: Đến Thần Vực 1

Chương 774: Đến Thần Vực 1 Chương 774: Đến Thần Vực 1

Kiều Càn thở dài một cái, dự định mua chút đồ trở về.

Cửa đá mở ra còn cần một thời gian, chuyện này nói rõ người của Kiều gia sẽ ở đây một thời gian.

Hắn có thể không ra ngoài, đương nhiên là không ra mới tốt.

Sau đó Kiều Càn đi vào siêu thị trong tiểu trấn.

Hắn muốn mua một ít đồ ăn, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Siêu thị này cũng không phải đều là đồ vật bình thường, rất nhiều thứ mang theo linh khí.

u khi hắn lấy xong đồ vật, định đi xung quanh mua một ít đồ ăn nóng rồi lại trở về.

Đồ trong siêu thị ăn không ngon bằng bên ngoài.

Kiều Càn đi vào một cửa hàng bánh bao.

Không bao lâu, liền mang theo hai cái bánh bao đi về nơi ở.

"Nghe nói địa giới ma tu xảy ra đại sự, có người cầm ma tu chí tôn truyền thừa bỏ chạy."

"Truyền thừa sao? Sao ta lại nghe nói là tín vật truyền thừa?"

"Không giống sao? Chỉ là lấy đi đồ vật quan trọng, hẳn là thật."

"Ừm, ta còn nghe nói trong ma tu có cường giả đuổi theo, không biết cuối cùng có thể đuổi kịp hay không."

"Cũng không biết là ai to gan như vậy, mà có thực lực mang đồ vật đi dưới mí mắt của những cường giả kia."

"Địa giới ma tu bị nháo rất lớn, rất khó tưởng tượng được tình huống cụ thể như thế nào."

"Xác thực, nhưng cái này đã vượt qua cấp độ chúng ta biết, cuối cùng như thế nào, cũng không ai biết được."

"Vẫn nên nghiên cứu cửa đá đi, có lẽ có thể trộn lẫn chút chỗ tốt."

Một vài âm thanh truyền vào trong tai.Kiều Càn.

Hắn đi qua bên người những người kia, không đi nhìn một chút.

Bản thân tồn tại cảm gần như vô hình.

Bị người khác chú ý không phải chuyện tốt gì.

Trước kia hắn chỉ hi vọng trưởng bối chú ý.

Bởi vì hắn sẽ cảm giác thế giới đang vây quanh hắn.

Về sau Kiều Càn không nghĩ nhiều nữa, đó cũng là chuyện quá khứ.

Ầm!!

Lúc Kiều Càn dự định bước nhanh trở về, đột nhiên cảm giác mình bị đụng vào.

Va chạm đột ngột làm hắn trong lúc nhất thời không đứng vững được, bánh bao trong tay trực tiếp bay ra ngoài.

Bánh bao bay ra ngoài ngay phía trước Kiều Càn, hắn chỉ cần vận dụng tu vi sẽ tiếp được, nhưng hắn không làm như thế, mà nhìn bánh bao bắt đầu rơi xuống đất.

Chỉ là khi hắn cho rằng bánh bao sẽ rớt xuống đất, đột nhiên nhìn thấy có thân ảnh nhào tới.

Phịch một tiếng, người kia trực tiếp té ngã trên mặt đất, chẳng qua trước khi nàng ngã xuống, tiếp được hai cái bánh bao.

Là một nữ tử có hơi mập.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi." Lâm Hoan Hoan đứng lên, nàng luôn nói xin lỗi Kiều Càn.

Vừa mới nãy nàng vội vã đi mua ăn, liền đụng vào người này.

"Đúng rồi, bánh bao của ngươi, không bị rơi xuống đất." Lâm Hoan Hoan đưa bánh bao, lên, cũng thuận thế nhìn thoáng qua Kiều Càn, nhìn thấy mặt Kiều Càn trong nháy mắt, nàng sửng sốt một chút.

Nàng nhớ rõ lần trước chính mình đụng qua đối phương, đây là một người tàn tật.

Mà đối phương mặc áo bào đen, khẳng định cũng là tự ti.

"Thật xin lỗi." Nàng áy náy càng đậm.

"Không có việc gì." Kiều Càn cúi đầu nói khẽ.

Dường như người sai hắn vậy.

Nói xong hắn định cầm lại bánh bao.

"Ùng ục!"

Kiều Càn vừa mới đưa tay, liền nghe được âm thanh bụng kêu, là cô gái nhỏ mập kia.

Mà đối phương nhìn bánh bao, đôi mắt đang phát sáng.

Sau đó hắn thu tay về nói:

"Tặng ngươi đi."

Lâm Hoan Hoan có chút xấu hổ:

"Ta, ta đưa ngươi tiền, ta mua lại."

Sau đó Lâm Hoan Hoan trả tiền, Kiều Càn thu.

Sau đó Kiều Càn liền cất bước rời đi.

Hắn cảm thấy lần sau đi đường phải chú ý một chút, thế mà bị cùng một người đụng vào hai lần.

Lâm Hoan Hoan vỗ vỗ mặt mình:

"Mua bánh bao còn đụng người hai lần, khẳng định bị mắng chết.

Cô nàng béo chết tiệt, hắn trong lòng khẳng định mắng như thế.

Lần sau không thể lại đụng người nữa."

...

Sâu dưới đáy biển đen nhánh.

Một con hải quái to lớn đẩy một chỗ cung điện to lớn, đang không ngừng đi phía trước.

Tốc độ nhanh chóng làm người tặc lưỡi.

"Côn có loại ý nghĩ nuốt vào Long cung sau đó tăng tốc." Lục Thủy nhìn phía ngoài hải vực nói.

Ở bên cạnh hắn đương nhiên là Thâm Hải Long vương.

Thâm Hải Long vương không muốn nói chuyện, côn này xem ra còn chưa trưởng thành, nhưng cảm giác cùng thành niên không kém.

Lục Thủy cũng không để ý quá nhiều, mà hiếu kỳ nói:

"Ngươi vừa mới nói đại bản doanh thật ra là một di tích, hạt châu chính là đồ vật đặt ở di tích?"

Vừa mới nãy, Thâm Hải Long vương nói cho hắn lai lịch hạt châu, cộng thêm lai lịch đại bản doanh bọn họ.

Đại bản doanh không phải do bọn họ chế tạo, mà là một di tích.

Khi bọn họ trốn vào biển sâu, ngoài ý muốn phát hiện di tích kia.

Sau khi đi vào, bọn họ mới phát hiện có thể phát hiện di tích là một sự kiện không dễ dàng sẽ cỡ nào.

Bởi vì lại đi ra, cũng tìm không được di tích nữa.

Tổ tiên bọn họ nghiên cứu hồi lâu, mới nghiên cứu ra biện pháp trở lại di tích.

Điều này nói rõ, những người khác muốn tìm được di tích gần như là không thể nào.

Cho nên nơi đó liền thành đại bản doanh của bọn họ.

Lúc không có chuyện gì làm bọn họ trốn ở trong đại bản doanh.

"Đúng vậy lúc bình thường, hạt châu đều bị ta đặt ở trong di tích." Thâm Hải Long vương nói.

Lục Thủy không nói gì, trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra đồ vật tương quan, chỉ có thể đến lại nói tiếp.

Không bao lâu Lục Thủy liền thấy Lý Ngao đi đến.

"Long vương, sắp tới rồi, lần này người ngoài tương đối nhiều, khả năng cần nghiệm chứng."

Lý Ngao cung kính nói với Thâm Hải Long vương.

"Nghiệm chứng?" Lục Thủy nghe được từ này ngược lại có chút ngoài ý muốn.

"Vâng, trước kia chỉ cần định vị đại bản doanh là có thể ra vào.

Gần đây không biết xảy ra chuyện gì, đại bản doanh đột nhiên xuất hiện một hệ thống nghiệm chứng.

Mặc dù không nghiệm chứng cũng có thể thông qua bình thường, nhưng thông qua nghiệm chứng, đi vào dễ hơn dĩ vãng, cũng càng nhanh." Lý Ngao giải thích.

"Cái hệ thống kia là di tích? Vậy các ngươi thông qua nghiệm chứng thế nào?" Lục Thủy trong lúc nhất thời nghĩ đến cái gì, cho nên suy nghĩ hỏi hai câu.

"Bởi vì nguyên nhân ở tương đối lâu, giống như cư dân được di tích thừa nhận làm.

Cho nên có thể thông qua nghiệm chứng." Lý Ngao giải thích.

Bọn họ cũng không biết tình huống cụ thể.

"Để ta xem các ngươi nghiệm chứng thế nào." Lục Thủy mở miệng nói.

Thâm Hải Long vương và Lý Ngao đương nhiên không có bất kỳ ý kiến gì.

Rất nhanh Lục Thủy bọn hắn liền đến đoạn trước nhất Long cung, lúc này Long cung đã dừng lại, côn cũng không còn tăng tốc nữa mà nằm sấp phía trên Long cung.

Mà phía trước Long cung, Lục Thủy nhìn thấy một màn sáng.

Đằng sau màn sáng là một kiến trúc cự thạch, trung tâm kiến trúc nhất có một cung điện.

Bốn phía cung điện đều là nhà ở.

Xem ra nơi này trước kia hẳn có người ở lại, cũng không biết người nào sẽ ở trong biển sâu.

Trong lòng Lục Thủy có chút nghi vấn.

Chỉ là hệ thống nghiệm chứng có thể cho hắn một chút nhắc nhở.

Phía trước màn sáng chính là hệ thống nghiệm chứng.

"Hiện tại đã đến bên ngoài đại bản doanh, người bình thường không có định vị đặc biệt thì vô pháp tới đây, chớ nói chi là nhìn thấy đại bản doanh." Lý Ngao bên cạnh Lục Thủy giải thích.

"Kiểm trắc ra đại lượng sinh mệnh ngoại lai, mở ra nghiệm chứng, thông qua nghiệm chứng bản hệ thống mở ra thuận tiện cửa lớn.

Kiểm trắc thất bại, mời cư dân tự cố gắng đi vào." Phụ đề hệ thống nghiệm chứng xuất hiện trên màn sáng.

"Không nói lời nào sao?" Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.

Cùng hắn nghĩ không giống nhau lắm.

Chân Võ ở phía sau cũng cảm thấy bất ngờ.

Dù sao hệ thống nghiệm chứng này hắn đã gặp một lần, hắn cũng cho rằng đối phương hẳn sẽ nói chuyện mới đúng.

Bình Luận (0)
Comment