"Hệ thống nghiệm chứng từ trước đến nay không biết nói chuyện." Lý Ngao mở miệng giải thích.
Lúc này Thâm Hải Long vương đi về phía trước một bước, không gian can thiệp lấp lóe tần suất càng ngày càng cao, hắn muốn sớm một chút đi vào đại bản doanh.
Hẳn sẽ không có việc gì.
Sau đó... Sau đó hắn cũng không biết làm sao bây giờ, quyền chủ động giống như nằm trên người nhân loại kia.
Hi vọng không có việc gì đi.
Đuổi đối phương đi, không có khả năng, rõ ràng đối phương có hứng thú với đại bản doanh của bọn họ.
"Bắt đầu nghiệm chứng." Thâm Hải Long vương mở miệng nói với hệ thống nghiệm chứng.
Theo âm thanh Thâm Hải Long vương rơi xuống, bên trong màn sáng bắt đầu xuất hiện một vệt ánh sáng.
Lý Ngao nhìn ánh sáng quét tới, hắn thấy tia sáng trực tiếp quét về ám đồng của Long vương.
Nhưng mà chuyện xảy ra làm hắn ngoài ý muốn.
Ánh sáng đột nhiên vượt qua Thâm Hải Long vương chờ đợi nghiệm chứng, quét về phía Lục Thủy đứng ở phía sau.
Một màn này làm Lý Ngao có chút ngoài ý muốn, làm Thâm Hải Long vương cũng có chút ngoài ý muốn.
Bọn họ trực tiếp nhìn về phía Lục Thủy, không biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Kỳ thật Lục Thủy cũng không hiểu xảy ra chuyện gì, hắn nhìn về phía Thâm Hải Long vương hỏi:
"Chuyện này bình thường sao?"
Thâm Hải Long vương suy nghĩ, cho ra đáp án tương đối đáng tin cậy:
"Hẳn là nguyên nhân hạt châu, các hạ vừa mới tiếp xúc với hạt châu tương đối dài, cho nên có quyền ưu tiên.
Chờ thất bại sẽ nghiệm chứng những người khác.
Các hạ chờ đợi một lát là đủ.
Không có bất kỳ nguy hiểm nào."
Thâm Hải Long vương cũng lo lắng Lục Thủy sẽ cảm thấy bọn họ đang mưu hại đối phương, vạn nhất côn liền nói chuyện.
Chuyện này cũng không phải tốt đẹp gì.
Lục Thủy không nói gì thêm, hắn đương nhiên cũng có thể phát giác được có gặp nguy hiểm hay không.
Chỉ là ánh sáng quét qua này, ngược lại làm hắn có chút quen thuộc.
Long vương và Lý Ngao đều nhìn Lục Thủy, chờ đợi Lục Thủy bên kia kết thúc nghiệm chứng.
Đáp án hẳn là thất bại.
Trừ Thâm Hải Thủy Long bọn họ, những người khác tới nghiệm chứng đều thất bại.
Rất nhanh bọn họ liền thấy ánh sáng nghiệm chứng thu về.
Theo bọn họ suy nghĩ, lập tức sẽ xuất hiện nghiệm chứng mới
Nhưng mà, bọn họ phát hiện chính mình sai rồi.
Hệ thống nghiệm chứng không chỉ không lần nữa phát ra ánh sáng nghiệm chứng, thậm chí trực tiếp mở miệng:
"Kết thúc nghiệm chứng, thông qua nghiệm chứng.
Hoan nghênh đến Thần vực, người viếng thăm vĩ đại.
Bản hệ thống vì ngài dốc hết toàn lực, đi theo làm tùy tùng.
Thông đạo tối cao đang mở ra, chúc ngài đi đường vui vẻ."
Thâm Hải Long vương: "???"
Lý Ngao: "???"
Không phải, xảy ra chuyện gì vậy?
Tại sao hệ thống nghiệm chứng mở miệng nói chuyện rồi?
Mà người kia không chỉ thông qua nghiệm chứng, hệ thống nghiệm chứng còn gọi hắn là người viếng thăm vĩ đại?
Phải biết bọn họ từ hệ thống nghiệm chứng đạt được, chỉ là thân phận cư dân bình thường.
Chênh lệch này quả thực một trời một vực.
Thâm Hải Long vương và Lý Ngao nhìn về phía Lục Thủy, trong lúc nhất thời vô cùng chấn động.
Người này rốt cuộc có thân phận gì?
Hạng người gì, mới có thể được xưng hô là người viếng thăm vĩ đại?
Thâm Hải Long vương không thể nào hiểu được, rốt cuộc mình đang đứng chung với dạng tồn tại gì..
Lục Thủy nghe được âm thanh của hệ thống nghiệm chứng, khóe miệng lộ ra ý cười, hắn nhìn ra.
Hệ thống nghiệm chứng này bắt nguồn từ hệ thống nghiệm chứng biển cuối.
Chân Võ ở phía sau cũng sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh hắn liền nhớ lại đến hệ thống gặp phải ở biển cuối kia.
Khả năng có liên quan.
Lục Thủy đi về phía trước hai bước, hắn đứng trước màn sáng hỏi:
"Nơi này là Thần vực?"
Cái này mới là trọng điểm.
Hai chữ Thần vực, trực tiếp cho thấy nơi này là địa phương nào.
Mà là Thần vực của ai, cũng trực tiếp có thể biết được.
Nhưng vì sao Thần vực lại ở trong nước?
"Đúng thế." m thanh của hệ thống nghiệm chứng vừa vang lên, màn sáng liền bắt đầu tách ra.
Sau đó một đầu thông hướng Thần vực đại đạo xuất hiện, ánh sáng chói lọi hiện ra trên đường.
Vô số quang ảnh đứng ở hai bên, phảng phất đang hoan nghênh người viếng thăm.
Mà trên đại đạo có tinh không chiếu rọi, vũ trụ mênh mông ấn trên đại đạo.
Làm người đến có cảm giác đạp lên trên sa trời.
Thanh thế nghênh đón này, hoàn toàn vượt qua nhận biết của Thâm Hải Thủy Long đối với đại bản doanh bọn họ.
Khi bọn họ thông qua nghiệm chứng, cái gì cũng không có.
Đây chính là đãi ngộ khác biệt.
Chỉ là đại bản doanh của bọn họ thế mà là Thần vực, bọn họ cũng là lần đầu tiên biết.
Khó trách nơi này đặc biệt như thế.
Vậy, vậy hạt châu...
Nhớ tới hạt châu, Thâm Hải Thủy Long thế mới biết giá trị của vật kia rốt cuộc cao tới bao nhiêu.
Phải biết hạt châu là đồ vật trưng bày ở trung tâm đại bản doanh.
Bọn họ tầm bảo khắp nơi, nhưng lại không biết, bảo vật trân quý nhất thế gian này, khả năng chính là hạt châu vẫn luôn nằm trong tay bọn họ.
Lục Thủy đứng ơt phía trước nhất, lúc này Long cung bắt đầu thuận theo hướng trong thông đạo mà đi.
Hắn không đi hỏi hệ thống nghiệm chứng vấn đề khác.
Hệ thống nghiệm chứng sẽ không cho ra đáp án gì.
Tự hắn vào xem là được.
Hắn cảm thấy có lẽ bên trong có thể biết một số việc.
Khi tiến vào màn sáng, Lý Ngao thử đụng hệ thống nghiệm chứng, hiếu kỳ hỏi câu:
"Ngươi biết nói chuyện?"
"Cút!" Hệ thống nghiệm chứng trực tiếp đáp lại một câu.
Lý Ngao: "..."
Thâm Hải Long vương ở một bên cũng im lặng.
Lúc đầu tuy hắn hiếu kỳ, nhưng vẫn từ bỏ ý nghĩ cùng hệ thống nghiệm chứng giao lưu.
Hắn không muốn mất mặt như thế.
Hệ thống nghiệm chứng này, tám chín phần mười là lấn yếu sợ mạnh.
Mà nói tới mềm, đại khái tất cả mọi người có thể kiên cường hơn Thâm Hải Thủy Long bọn họ.
...
Hải yêu Ly Thường nhìn trên đầu, mặc dù nơi này ở dưới mặt đất, nhưng nàng vẫn có thể cảm thấy được một vài thứ.
"Cảm giác đã đi vào hoàn cảnh đặc biệt, hẳn là đại bản doanh của Thâm Hải Thủy Long." Hải yêu Ly Thường nói.
"Vừa mới tăng tốc rõ ràng không bình thường." Đại Thủy sư Vụ Nhã cũng nói.
"Ừm, xác thực không quá bình thường, xem ra Long cung vẫn phát sinh chuyện khác, chúng ta đi ra trước xem một chút, sau đó đến hỏi Thâm Hải Thủy Long, đưa chút lễ gặp mặt." Hải yêu Ly Thường nói.
Các nàng thật sự đến đưa lễ gặp mặt.
Nhưng Thâm Hải Thủy Long tin hay không thì các nàng mặc kệ.
Dọa không đến các nàng càng tốt.
Dù sao tất cả mọi người không phải đến để động thủ, thân thiện giao lưu thôi.
"Ừm, chỉ là các nàng xác định không có vấn đề gì sao?" Đại Thủy sư Vụ Nhã nhìn đám người Nhã Nguyệt hỏi.
"Yên tâm đi, mặc kệ bên ngoài xảy ra cái gì khẳng định sẽ không ảnh hưởng đến nơi này, ta chuẩn bị rất nhiều phòng hộ." Hải yêu Ly Thường nói.
Hai người gật đầu, thuận thế đi ra màn nước.
Màn nước nơi này đương nhiên vây không được các nàng.
Các nàng thân là Hải yêu, trời sinh thân cận nguồn nước.
Nào có nước gì có thể tùy ý vây khốn các nàng?
Thật sự cho rằng Hải yêu không cần mặt mũi sao?
...
"Đã đi rất lâu, không biết tình huống như thế nào rồi." Miêu Đồng ngồi trên ghế nhìn ra bên ngoài.
Đừng nói là hắn, tất cả mọi người nơi này rất hiếu kì mấy người kia có thể hỗ trợ tìm tới bảo vật hay không.
Trước mắt xem ra ảnh hưởng gì cũng không có.
Long cung vừa mới lắc lư mấy lần, cộng thêm giống như tăng tốc.
"Cũng nhanh bắt đầu đi, Long cung đã dừng lại, có khả năng đã đến Thâm Hải Thủy Long." Minh Vũ Thanh Y nói.
"Nói như vậy sắp bắt đầu điều tra bảo vật rồi?" Miêu Đồng nhìn về phía Minh Vũ Thanh Y nói.
Lần này nếu một người, cũng không biết sẽ gặp phải điều tra như thế nào.
"Khó nói, lâu như vậy còn chưa có động tĩnh, có lẽ bọn họ không có biện pháp biết bảo vật." Minh Vũ Thanh Y cầm điểm tâm trên bàn bắt đầu ăn.
Vừa mới cắn một cái, hắn ngẩng đầu nói:
"Chỉ là không bao lâu nữa nơi này hẳn sẽ sắp xảy ra vài việc gì đó.
May mà lần này ta theo tới, gần đây Tu Chân giới không ổn định."
Miêu Đồng nhìn về phía đạo lữ nhà mình, ý tứ của những lời này là, về sau hắn không thể một mình ở bên ngoài giải sầu sao?
"Sắc mặt sao lại càng tái nhợt rồi?" Minh Vũ Thanh Y nhìn Miêu Đồng hỏi.
Sắc mặt của Miêu Đồng vốn tái nhợt, hiện tại huyết sắc cũng không có.
"Không có, chỉ là cảm thấy sau này tương đối bận rộn." Miêu Đồng nói khẽ.
"Thời gian tự do của ngươi ít đi à?" Minh Vũ Thanh Y nhìn Miêu Đồng tiếp tục hỏi:
"Ngẫm lại lần này chính mình đi ra ngoài, bao lâu không về nhà rồi?"
"Ta ở Hải Chi Bỉ Ngạn đạt được không ít cơ duyên, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn không ít." Miêu Đồng nói.
"Có song tu nhanh không?" Minh Vũ Thanh Y nói khẽ.
Miêu Đồng: "..."
Vậy thiên phú của hắn không đủ.
Bằng không thì cơ duyên Kim Sinh Lộ, tuyệt không kém mảy may.