Linh lực cường đại ở bên ngoài Thần Vực bộc phát, Thâm Hải Long Vương có thể cảm giác được rõ ràng đối phương sắp tiến vào Thần Vực.
Dựa theo thói quen của Thâm Hải Thủy Long, lúc này tuyệt đối không thể lấy cứng chọi cứng.
Nhất định phải nghĩ biện pháp trốn thoát, hoặc là tìm cách hóa giải nguy nan.
Thế nhưng. . .
Thâm Hải Long Vương nhìn lại vị trí Thần Vực một chút, lại nhìn thần dân của mình một chút.
Hắn có thể trốn sao?
Nếu như trốn thì có khi phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Thần Vực, còn nếu không trốn thì sẽ phải đối mặt với vòng vây công của hai tu sĩ cấp chín.
Thân là Thâm Hải Thủy Long, Thâm Hải Long Vương cảm thấy mình dường như đã bị bức đến đường cùng.
Thâm Hải Long cung trừ hắn ra, tuyệt đối không có người thứ hai có thể cùng hai người bên ngoài đối đầu trực tiếp.
Đồng nghĩa với việc không chọn ra được người thứ hai để chủ trì đại cục.
Giờ khắc này bản thân hắn là Thâm Hải Long Vương, chỉ có hắn mới có thể đưa ra quyết định.
Hoặc là đối địch với hai người kia, hoặc là chọc giận thần linh của Thần Vực này.
Đối với hai lựa chọn này, Thâm Hải Long Vương lựa chọn người trước mặt.
Hắn nhìn chằm chằm hai người kia, truyền ra tiếng rồng ngâm trầm thấp, sau đó giật giật thân mình liền xông ra ngoài.
Nếu đối phương còn không tiến tới, thì liền ngăn cản đối phương tiến tới.
Một khi để bọn hắn tiến vào, long cung không hề có chút phần thắng.
Cách này cũng có thể kéo dài thời gian, để cho vị bên trong kia có đủ thời gian xử lý xong chuyện.
Hi vọng, hắn không chọn sai.
"Con người, tự tiện xông vào Thần Vực, tội không thể tha." Thâm Hải Long Vương truyền ra thanh âm trầm thấp, sau đó phun ra hơi thở tràn đầy linh lực đang tùy thời bộc phát.
Nghênh đón hai ma tu.
Thâm Hải Long Vương đột nhiên xuất hiện trước mặt, ma tu Vô Dạ và ma tu Hồng Nhan hơi kinh ngạc.
Cái này cùng với Thâm Hải Long Vương mà bọn hắn biết có chút không giống.
Thực lực của đối phương không phải đối thủ của bọn hắn, vậy mà lại chọn đối đầu trực tiếp với bọn hắn.
Tức là đối phương có thể đang liều mạng vì bảo vật.
Hoặc là, nơi này thật sự có thần.
Hai người nhìn về phía Thần Vực, bên trong thật sự có nước biển tách rời ra, ánh sáng có chút đặc thù, nhưng mà bên trong cũng không có bất kỳ bóng người nào.
"Có khả năng chỉ là kế của Thâm Hải Thủy Long, đi vào trước rồi tính." Ma tu Vô Dạ phỏng đoán rồi nói.
Ma tu Hồng Nhan cũng nghĩ như thế.
Nói ra một vị thần chẳng hề tồn tại để bọn hắn sinh ra lòng kiêng kỵ.
Lại đánh tan sự nhận thức của bọn họ, tiến hành mê hoặc, để bọn họ ngờ vực càng thêm ngờ vực.
Thế nhưng thần thì cũng chỉ là người tu chân thôi, không phải sao?
Tây phương thần chúng, nhiều vị thần như vậy.
Bọn hắn sợ sao?
Trừ khi nơi này thật sự có một vị Chủ Thần, vậy nếu như bọn họ quay đầu rời đi, một vị Chủ Thần sẽ cho phép bọn họ làm loạn nơi cửa vào sao?
Còn nữa Chủ Thần biển sâu bọn hắn chỉ nhận một vị, Băng Hải Nữ Thần.
Nhưng mà trong truyền thuyết Băng Hải Nữ Thần chỉ ở trong hồ băng, chứ không phải tại đáy biển.
Sau đó hai người không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp đi vào bên trong.
Tín vật chí tôn liên quan đến con đường tương lai của bọn hắn, bọn hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha.
Không bao lâu, ba vị tu sĩ cấp chín đã đụng độ nhau trong kết giới của Thần Vực.
Oanh! ! !
Linh lực cường đại trực tiếp tản ra bốn phía.
Linh lực này có xu hướng nghiêng về một bên đánh về phía Thâm Hải Long Vương.
“Hô” một tiếng, Thâm Hải Long Vương bị đánh lui trở về.
Nhưng lớp vảy rồng trên người hắn đỡ cho hắn đòn tấn công này đã bị tổn thương rất nhiều.
Hắn còn có thể chống đỡ tiếp một lúc.
Sau đó Thâm Hải Long Vương bắt đầu theo hai người giao đấu với nhau, hắn chỉ có thể xuất chiêu ở khu vực Thần Vực khó tiến vào.
Một khi tiến vào Thần Vực, vậy thì chỉ có thua.
Giờ khắc này, Thâm Hải Long Vương cảm thấy, nếu như nghiệm chứng hệ thống nghiệm chứng có thể đóng đường thông lại thì tốt..
Nhưng mà làm sao hệ thống nghiệm chứng có thể mặc kệ những thứ này.
. . . .
"Tiền bối, Long Vương tiền bối chịu đựng nổi không?" Chân Võ đi đến bên cạnh Lý Ngao thử hỏi.
Lý Ngao nhìn xem Chân Võ, lắc đầu:
"Không có khả năng."
Long Vương làm sao có thể đánh thắng được tu sĩ cấp chín?
Đề cao Thâm Hải Thủy Long chúng ta như vậy sao?
Chân Võ cũng không nói thêm gì, đẳng cấp này của hắn, nếu như không phải là bởi vì duyên cớ nơi Thần Vực, ngay cả tư cách giao đấu trực quan bọn hắn cũng không có.
Vốn cũng không cách xa lắm, nếu không phải có long cung chống đỡ, hắn chắc chắn không thể đứng an ổn ở đây.
Sau đó Chân Võ nhìn lại vào bên trong Thần Vực, hắn không biết thiếu gia nhà hắn bây giờ đang làm gì.
Chăng qua nếu có người đánh đến tận cửa, luôn cảm thấy ít nhiều đều có liên quan đến thiếu gia nhà hắn.
Rời nhà đi ra ngoài có việc, đều cùng thiếu gia nhà hắn có liên quan.
—— ——
Phía dưới vùng biển Không Minh hải vực, Mộ Tuyết cùng Hải Yêu Nữ Vương đi tới nơi linh lực tràn ra.
Thật ra Mộ Tuyết muốn đến xem.
Hải Yêu Nữ Vương cũng sẽ không từ chối, dẫn đầu đội quân cũng cần có dũng khí cường giả một chút.
Nếu như chỉ nhìn thoáng qua đã rút lui, đội quân này cũng trụ chẳng được mấy ngày.
Dù sao dẫn quân cũng cần một chút xíu chất lượng, dù là chỉ là tạm thời.
"Nhìn bên kia." Lúc này Hải Yêu Nữ Vương chỉ về khu vực hỗn loạn đằng trước nói.
Nơi đó có khí tức tràn ra, trật tự bình thường đang dần bị linh lực chậm chạp ăn mòn, phảng phất tại nơi hỗn loạn chuyển biến vô định.
Mộ Tuyết nhìn sang, thật sự thấy được linh lực đặc thù, cũng thật sự cảm nhận được không gian phía dưới biển sâu có một vị tồn tại.
Vị này, không hề yếu.
"Nói cách khác, một khi hắn thức tỉnh, liền sẽ mang đến hỗn loạn cho tu chân giới?" Mộ Tuyết hỏi.
Với linh lực đang hiện hữu lúc này, thật sự không cách nào lơ đi sự tồn tại ấy.
"Đúng vậy, bất quá lần đầu thức tỉnh hẳn là sẽ không mang đến ảnh hưởng quá lớn, thế nhưng là ảnh hưởng quy mô nhỏ vẫn có, nhưng là cụ thể là dạng gì, ta cũng không cách nào biết được.." Hải Yêu Nữ Vương nhẹ nhàng nói.
Nàng một mực quan sát Tử Y Thần Nữ.
Muốn nhìn một chút xem thử khi đối phương sau khi biết được điều này sẽ có biểu cảm gì.
Nhưng mà khiến nàng hơi bất đã dĩ, Tử Y Thần Nữ không có biến chuyển gì trong cảm xúc.