Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 782 - Chương 782: Xem Chính Tác Giả 3

Chương 782: Xem Chính Tác Giả 3 Chương 782: Xem Chính Tác Giả 3

“Ngươi đang dạy ta tu luyện sao?” Ma tu Huyết Trần tỏ vẻ khinh thường.

“Đúng vậy, ta đang dạy ngươi tu luyện, có gì không đúng sao?” Gương mặt Cửu đầy ý cười, không để ý đến bộ dáng khinh thường của đối phương.

Ngươi rất mạnh sao?” Ma tu Huyết Trần âm thầm nói.

“Ừm, so với ngươi thì mạnh hơn một chút.” Cửu nhẹ nhàng nói.

Ngay khi Cửu vừa nói xong, Lục Thuỷ nhìn thấy ma tu Huyết Trần kích động, đòn tấn công của hắn đến trước mặt Cửu.

Nhưng ngay lúc công kích của đối phương đến, Cửu nhẹ nhàng xoay người làm ma tu Huyết Trần vồ hụt.

Nhưng hắn vẫn tiếp tục công kích.

Cửu lại đổi vị trí, nhưng mà tu Huyết Trần vẫn đuổi theo tấn công.

Sau đó ngay tại chỗ thân ảnh của Cửu xuất hiện một rừng cây xuất hiện.

Công kích mạnh mẽ xuất hiện tứ phía.

Đó cũng là sức mạnh của ma tu Huyết Trần.

Nhưng toàn bộ rừng cây như không bị tấn công mạnh mẽ.

Lục Thuỷ nhìn ma tu Huyết Trần, không muốn nói gì.

Đối phương không công kích nổi Cửu, bởi vì trong mắt Cửu, tốc độ của ma tu Huyết Trần chậm hơn bình thường, mà toàn thân lại đầy sơ hở.

Tổng hợp sức mạnh của đối phương, sẽ bị áp chế tuyệt đối.

Cấp độ khác biệt hơn hẳn.

Một lát sau, ma tu Huyết Trần ngừng lại, hắn nhìn rồi Cửu nói:

“Ngươi không tấn công sao?”

“Là không muốn.” Cửu nói.

“Vì sao?” Ma tu Huyết Trần mặc dù đánh không lại đối phương, nhưng hắn không biết đối phương lợi hại cỡ nào.

Cửu suy nghĩ một lúc rồi nói:

“Bởi vì ta yêu thế giới này nên không muốn làm khó sinh linh của thế giới.

Nhưng mà…”

Cửu duỗi ngón tay, nói:

“Nhưng mà đôi khi cũng nên để sinh linh biết, uy nghiêm của Chân Thần không thể mạo phạm.”

Sau đó chỉ tay vào hắn.

Thời khắc này, ma tu Huyết Trần bỗng cảm giác toàn bộ thế giới đổ vào người hắn.

Mà hắn cảm thấy một cái chỉ tay của đối phương cũng khiến hắn cảm giác đối phương đã đánh bại hắn, không cần cái chỉ tay thứ hai.

Loại cảm này không giống đến từ tu vi cường đại mà đến từ vĩ lực kinh người của đối phương.

Nhưng trong nháy mắt, Cửu thu tay.

Cảm giác căng cứng bên trong ma tu Huyết Trần cũng thoát ra ngoài.

Con mắt hắn hiện lên vẻ kinh hãi:

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

Người cường đại như vậy tồn tại mà hắn chưa từng nghe nói tới.

Từ khi nào giới Tu chân có cường giả tới mức này.

Cửu đáp xuống đất, ánh mắt của nàng dừng tại trên người ma tu Huyết Trần:

“Ta vừa mới nói, ta là thàn.”

“Thần?” Ma tu Huyết Trần có tin.

“Ừm, Thiên Địa Độc Nhất Chân Thần, ngươi cũng có thể gọi ta là Cửu.” Cửu tiếp tục cất tiếng nói.

Nàng mang theo nụ cười thản nhiên.

“Vậy giờ ta dạy ngươi tu luyện, có vấn đề gì không?" Cửu lại mở miệng nói.

Lần này ma tu Huyết Trần không lời nào để nói.

Nhưng hắn vẫn hiếu kỳ hỏi một câu:

“Vì sao lại giúp ta?”

Cửu cười nói:

“Bởi vì ta hi vọng thế giới này tốt đẹp hơn một chút."

Nàng quay người rời đi, mặt Lục Thuỷ đen lại khi nhìn thấy cảnh tượng.

Hắn có thể cảm giác được, kết nối lại gãy mất.

Trong cung điện Lục Thủy mở mắt.

Lần nào cũng không có được tin tức gì hữu dụng.

Nhưng ít nhất hắn đã nhìn thấy một Cửu sinh động như thời Viễn Cổ.

“Thân là Thiên Địa Độc Nhất Chân Thần, nàng đầy thiện ý đối với thế giới này.”

Lục Thủy không thể hiểu được nàng, dù sao hắn cũng chưa từng yêu thế giới này.

Chắc là toàn bộ tình yêu đều dành cho Mộ Tuyết.

Nhưng trong niên đại của Chân Thần, những ngày làm kiêu tử thật sự là một cực hình thống khổ.

Lục vốn là một tồn tại đặc thù trong thời đại ấy, bây giờ lại có thêm một Chân Thần.

Những người kia có thể trở thành người mạnh nhất thời đại thật sự không dễ dàng.

Khả năng cao đã trải qua sóng gió lớn.

“Còn có thứ gì có thể lại tiến vào nữa?” Lục Thuỷ nhìn cột đá, muốn thử kết nối lại một lần nữa.

Muốn kết nối lại, hắn phải cầm đồ vật tương ứng, cũng nhìn thấy những nội dung tương ứng.

Thời điểm mới bắt đầu, có lẽ là giai đoạn thử nghiệm.

“Nói như vậy, cái này chắc hẳn là đồ vật của ma tu Huyết Trần.” Lục Thuỷ nhìn huyết hồng, im ắng nói.

Sau đó hắn tiện tay cất tảng đá.

Sau đó thử từ kho trữ vật pháp bảo lấy ra một ít thứ gì đó, hắn muốn tìm xem còn chút đồ vật nào liên quan đến hạt châu không.

Lần đầu tiên Lục Thuỷ lấy ra trang kim sách Cửu lưu lại, phía trên còn mang theo thần lực.

“Không có phản ứng.”

Hắn đem trang kim sách tới gần hạt châu và cột đá, một chút phản ứng cũng không có.

Sau đó, không biết từ đâu, hắn lấy ra một miếng ngọc bội, vẫn không có tác dụng gì.

Sau đó hắn lại tuỳ tiện lấy ra mấy thứ đồ không biết của niên đại nào, nhưng thật đáng tiếc, không có chút phản ứng nào.

“Xem ra không chỉ có đồ vật thời viễn cổ, còn phải là những đồ vật có quan hệ với Cửu. Ví dụ như những di vật trên những cường giả có trong danh sách.”

Lục Thuỷ ngẫm nghĩ, hắn không nghĩ mình có những vật này. Những người kia đã chết hay chưa, hắn không thể biết chính xác, chứ nói gì đến những đồ vật liên quan.

“Chờ một chút.”

Lục Thuỷ có chút sửng sốt, hình như có vật giống như vậy.

Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện.

Lệ thuộc Kiếm Nhất, không chỉ là Kiếm Nhất trong thời đại cường giả mà còn có thể là Kiếm Nhất mạnh nhất mọi thời đại.

Quan trọng hơn, bên trong Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện vốn có hình bóng của Cửu.

Nghĩ vậy, Lục Thuỷ liền lấy ra Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện.

Vào thời điểm hắn đặt quyển sách này cạnh cột đá, ánh sáng phía trên bỗng biến đổi.

“Quả nhiên là có thể.”

Không chút do dự, Lục Thuỷ bắt đầu kết nối hạt châu.

Lần này là ánh mắt của Cửu, hắn cuối cùng cũng biết người viết sách là ai.

Thuận tiện có thể mở mang thêm kiến thức, một người đặc biệt của Viễn Cổ - Lục.

Đương nhiên cũng có khả năng người viết sách chính là Lục.

…..

Lúc này Thâm Hải Long Vương đã thấy người tới.

Là hai người, một nam, một nữ.

Bọn hắn ở bên ngoài Thần Vực, định tiến vào.

Thâm Hải Long Vương xuất hiện làm bọn họ có chút giận.

Nếu không phải Thâm Hải Thuỷ Long đột ngột nhúng tay vào chuyện của hắn, sao có thể phát sinh nhiều trắc trở như vậy?

Lửa giận trong lòng ma tu Vô Dạ ngày càng tăng, hắn nóng ruột muốn thành công nhưng lại bị Thâm Hải Thuỷ Long quấy rầy.

“Hai vị một mực tìm vị trí của Long cung ta, rốt cuộc cần làm gì?” Thâm Hải Long Vương nhìn hai vị cường giả kia hỏi.

“Cần làm chuyện gì mà ngươi không biết sao?” Ma tu Vô Dạ lạnh lùng nói.

“Trả lại tín vật Chí Tôn, nếu không thì đừng trách bọn ta không khách khí.”

Ngay lúc ma tu Vô Dạ nói chuyện, trên người hắn bộc phát khí thế.

Thâm Hải Thuỷ Long không có thực lực, chỉ cần gặp người đủ mạnh, bọn hắn liền sợ.

“Thứ hai vị nói tới là cái gì?” Thâm Hải Long Vương áp lực hỏi.

Hai người kia chỉ cần tuỳ tiện ra tay, hắn hoàn toàn không phải đối thủ, nếu cả hai bên đều động thủ, hắn hoàn toàn không thể đánh trả.

“Là vật như thế này.” Ma tu Hồng Nhan phác hoạ.

Là một khối đá màu đỏ như máu.

Nhưng bọn hắn cũng không có ý định từ bỏ việc đi vào Thâm Hải Long cung.

Hoặc có thể nói một khi từ bỏ, bọn hắn khó mà phát giác được sự tồn tại của long cung.

Nếu không phải vì lúc trước từng công kích long cung, có lưu lại ấn ký, bọn hắn đã mất dấu long cung.

Năng lực ẩn nấp của đối phương quá mạnh.

Mà khi Thâm Hải Long Vương nhìn thấy thứ hai người muốn tìm, trong lòng hắn ngập tràn hối hận.

Hắn thật sợ sẽ gặp chuyện.

Hai người kia muốn thứ gì hắn đều có thể có, chỉ cần không phải người hay vật bên trong xe lửa.

Phối hợp một chút cũng không có vấn đề gì.

Thế nhưng vật này đã đưa đến tay vị kia. Nhưng vị kia còn chưa tha cho hắn.

Đây là điều hắn muốn sao?

“Hai vị, đây chắc chắn là hiểu lầm, vật này hiện tại đang trong tay một vị thần đang ở trong Thần Vực của chúng ta. Chờ hắn ra ngoài, hắn sẽ trả lại hai vị.” Thâm Hải Long Vương nhẹ nhàng nói.

Hắn chỉ có thể nói như vậy.

“Thần ở Thần Vực?” Ma tu Vô Dạ cười lạnh nói:

“Ngươi đang dỗ con nít ba tuổi sao?”

Oanh một tiếng, bọn hắn tăng cường độ, bắt đầu tiến vào Thần Vực

Ngày cuối cùng, nếu có phiếu tháng thì hãy nhanh tay lên nhé.

Main bá đạo; hậu cung hữu dụng; NVP có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #Tới Dị Giới Làm Tiểu Bạch Kiểm.

Bình Luận (0)
Comment