Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 781 - Chương 781: Xem Chính Tác Giả 2

Chương 781: Xem Chính Tác Giả 2 Chương 781: Xem Chính Tác Giả 2

Lục Thuỷ vẫy tay, hòn đá màu huyết hồng bay đến trên tay hắn.

Ngay khi chạm vào tảng đá, trong nhắy mắt, hắn liền nhận thấy sức hút nhàn nhạt từ bên trong truyền đến, nhưng bị hào quang của hạt châu áp chế, không dám ra mà thôi.

“Đồ vật của Ma Tu.” Ngay khi chạm vào, Lục Thuỷ đã biết tảng đá kia bắt nguồn từ huyết khí của người tu luyện ma pháp.

Và nó vô cùng bất phàm, cổ xưa đến mức không hợp lẽ thường.

Có lẽ là đồ vật thời kỳ Viễn Cổ.

Sau đó, Lục Thuỷ đem tảng đá lớn kia tới gần hạt châu, phát hiện ra có chút liên quan đến nhau.

Mà ngay lúc ấy, trên cột sáng bỗng biến đổi, xuất hiện phù văn mới.

“Chẳng lẽ đây là đồ vật kích hoạt?”

Nghĩ ra điều này, Lục Thủy ngồi xuống, bắt đầu kết nối lại.

Nhìn thấy Lục Thủy ngồi, Lý Ngao rất cung kính lui xuống.

Nói đùa, có thể rời đi sớm, ai muốn ở lại thêm một khắc nào chứ?

Lý Ngao liền lui về Long cung, tới bên cạnh Long Vương, Chân Võ cũng ở đây.

“Thế nào rồi?” Thâm Hải Long Vương lập tức hỏi.

Hắn không dám đi, nhưng không có nghĩa là hắn không hiếu kỳ phản ứng của vị kia khi nhìn thấy tảng đá.

Lý Ngao thở phào nhẹ nhõm nói:

“Người kia không tức giận, xem ra ta đã trợ giúp họ một ít.”

Đây đúng là trong cái rủi có cái may.

Chân Võ đứng cạnh không nói gì, hắn không đủ thực lực, không thể cùng hai vị tiền bối nói chuyện.

Nhưng hắn cảm thấy thiếu gia không quá đáng sợ.

Chỉ là thiếu gia làm việc không hợp thói thường, hắn và Chân Linh thường xuyên lo lắng hãi hùng.

Lỡ như xảy ra chuyện, bọn hắn trở về sẽ chịu không nổi.

Ngay từ đầu bọn hắn còn nghĩ sẽ bẩm báo Tam trưởng lão sự tình của thiếu gia, nếu thất bại cũng vẫn thử một chút.

Nhưng càng biết nhiều, bọn hắn càng chẳng muốn báo cáo.

Nếu Tam trưởng lão biết chuyện, bọn hắn chết chắc.

Nếu thiếu gia không sao, mọi chuyện còn dễ thương lượng. Một khi xảy ra chuyện, bọn hắn khó tránh khỏi chịu trách nhiệm.

Cũng may gần đây thực lực của thiếu gia càng ngày càng mạnh, tỉ lệ nguy hiểm cũng giảm bớt không ít.

Thâm Hải Long Vương nhẹ nhàng thở phào.

Không chọc giận đối phương là tốt rồi.

Nhưng hơi thở còn chưa dứt, bất chợt một cỗ khí cường đại truyền đến.

Là khí tức bên ngoài Thần Vực.

Thâm Hải Long Vương sững sờ, Lý Ngao cũng cả kinh.

“Tới rồi, nhanh thật!” Thâm Hải Long Vương sắc mặt có chút khó coi.

Hắn có thể cảm nhận được khí tức vừa rồi ít nhất ngang giai với hắn.

Mà đối mặt với kẻ cùng giai, hắn tuyệt đối không phải đối thủ.

Đây là chuyện đương nhiên.

“Vị bên kia đang làm gì vậy?” Thâm Hải Long Vương hỏi.

Hắn cảm thấy nơi này là Thần Vực, đối phương thân là kích hoạt Thần Vực thần, hẳn là sẽ xuất thủ tương trợ chứ?

“Lúc ta rời đi, vị kia đã lâm vào tĩnh tư.” Lý Ngao nhỏ giọng nói.

Thâm Hải Long Vương tuyệt vọng.

Đối phương đang bận, mà hắn là cư dân của Thần Vực, phải mang theo trách nhiệm của cư dân, không thể để cho người khác quấy rối đến vị kia.

“Trước mắt liên lạc, hỏi họ tới vì cái gì. Nếu chỉ có một hai người đến vì long cung, cứ để họ đến đi.” Thâm Hải Long Vương nhìn ra phía ngoài nói.

Đối phương hẳn là có toạ độ, nếu không thì không thể tìm tới nơi này.

Mà đối phương tìm tới đây nhất định là vì người hoặc vật.

Người thì dễ nói, nhưng nếu là vật, hắn không có cách nào xác định được là thứ gì.

Nghĩ tới đây, Long Vương đột nhiên có chút sửng sốt. Hắn nhận ra hòn đá kia không đơn giản.

Không lẽ là vì hòn đá kia?

“Không ổn rồi, ta không cảm giác được phía trên có toạ độ xuất hiện, mà bị phong ấn cũng vô cùng chặt chẽ.” Thâm Hải Long Vương trong lòng thầm nghĩ.

Nếu như phía trên thoáng hiện có toạ độ, hắn đã ném ra ngoài từ lâu.

Sau đó, Thâm Hải Long Vương không nghĩ nhiều nữa, hiện tại chỉ có thể kiên trì lên.

Vị bên trong kia, dù sao hắn cũng không thể trêu vào.

Nhưng những người bên ngoài có thể tìm tới Thần Vực, thật là làm hắn bất ngờ.

Tổ tiên bọn họ là thế, nhưng cũng tốn không ít công sức mới có thể phát hiện ra Thần Vực.

Chỉ ngồi đánh dấu cũng có thể sao?

Thâm Hải Long Vương nhanh chóng bay thẳng đến biên giới Thần Vực, đối phương cũng đang tiến vào.

Lục Thuỷ nhắm mắt, kết nối lại vào hạt châu.

Lần này hắn có thể cảm giác được khí tức của khối đá huyết hồng kia. Theo khí tức này dẫn dắt, hắn cảm nhận được một cảnh tượng hoàn toàn mới.

Cảnh tượng này xuất hiện bằng phương thức như trước đó.

Có điều địa điểm không giống nhau.

Lục Thuỷ nhìn thấy bãi cỏ trước tiên.

Và tiến lên từng bước.

Hẳn là Cửu đang đi lại.

Ngoài cây cỏ hoa lá, gần đó còn có cây cối.

Chẳng mấy chốc Lục Thủy đã nhìn thấy kết giới, một kết giới tốt.

Nhưng Cửu vẫn không dừng lại, một bước bước vào kết giới, chẳng thèm đem kết giới để vào trong mắt.

Thực lực của Chân Thần đúng là không thể nghi ngờ.

Khi tiến vào đằng sau kết giới, Lục Thuỷ phát hiện một nam tử áo đen ở bên trong, nam tử này tóc đen lẫn màu đỏ bên trong.

Lúc này, hắn nhắm mắt lại, thần sắc thống khổ.

Lục Thuỷ nhìn thấy trên người đối phương có rất nhiều vết máu.

Hắn bị thương không nhẹ.

Lúc Cửu dừng lại đằng sau, nam tử kia bỗng mở mắt, tựa như lúc này mới phát giác có người tới gần.

Khi hắn mở mắt ra, trong nháy mắt đã đối mặt với Cửu.

Lục Thuỷ có thể thấy rõ con ngươi đối phương đột nhiên co rụt lại, nhưng không làm bất cứ hành động nào.

Thậm chí trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.

"Ngươi là ai?" Đối phương nhìn chằm chằm Cửu rồi mở lời hỏi.

Hắn thậm chí cũng không thèm phòng ngự.

Lúc này, Lục Thuỷ nghe được tiếng của Cửu:

"Ma tu thiên kiêu số một, Huyết Trần?"

“Ngươi đặc biệt tới tìm ta là để hỏi cái này?” Ma tu Huyết Trần nhìn Cửu, khẽ hỏi.

Nghe được ma tu tên Huyết Trần, Lục Thuỷ cũng hơi bất ngờ. Có thể khiến cho Cửu tìm tới cửa, hẳn cũng không phải kẻ yếu.

Chắc sẽ là một thành viên trong danh sách thí thần, cũng bình thường.

Về phần Diệp Tân…

Lục Thuỷ không hiểu được.

Đại khái cho rằng Cửu rảnh rỗi nhàm chán đi.

Diệp Tân mặc dù không yếu, nhưng không thể so sánh với người này.

Mà DIệp Tâm ngay từ đầu cũng chỉ là một con hồ ly bình thường, không phải do Cửu cảm giác được khí tức của cường giả.

Còn về cụ thể, Lục Thuỷ tạm thời không biết.

Có lẽ vĩnh viễn cũng không biết. Dù sao ngay cả Diệp Tân cũng không biết.

“Nghe nói ngươi khiêu chiến với Lục, sau đó thảm bại?” Cửu nhìn tên ma tu Huyết Trần tò mò hỏi.

Ngữ khí của nàng mang theo cảm giác nhẹ nhàng, phảng phất chút tâm tình vui vẻ.

“Thua dưới tay Lục, không phải rất bình thường sao?” Ma tu Huyết Trần nhìn Cửu với ánh mắt lạnh lẽo.

“Đúng là bình thường. Ta tới là nói cho ngươi biết rằng phương pháp tu luyện của ngươi không đúng.” Cửu nhìn ma tu Huyết Trần nói:

“Bản chất của người tu luyện là máu. Mặc dù dung hợp chút máu của cường giả Viễn Cổ có thể làm ngươi mạnh lên, nhưng dù sao đây cũng là ngọai vật, dù thực tế vẫn có thể hoàn toàn dung hợp, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến bản thân ngươi.

Nếu cứ nhất quyết dung hợp xuống, thân thể ngươi sẽ nảy sinh dị biến.

Mặc dù vấn đề đó không quá lớn, nhưng ngươi là người có tố chất, không nên dung nạp những thứ này.

Cuối cùng những vật này sẽ chỉ trở thành những chướng ngại cản đường ngươi tiến bước.

Bản thân ngươi không thể so với bất cứ cường giả nào, so với Thánh Thú, Hung Thú, Thần Thú đều kém hơn.”

Bình Luận (0)
Comment