Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 802 - Chương 802: Ở Đây Không Ai Sánh Được Với Ta, Chỉ Có Ta 1

Chương 802: Ở Đây Không Ai Sánh Được Với Ta, Chỉ Có Ta 1 Chương 802: Ở Đây Không Ai Sánh Được Với Ta, Chỉ Có Ta 1

Ở đây không ai sánh được với ta, chỉ có ta 1

Mộ Trạch nhìn tổ địa bị phong bế, không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra, lần này chắc sẽ không có vấn đề gì.

Tay của Lục Thủy từ từ hạ xuống, sau đó ngay lập tức truyền ra âm thanh linh hoạt kỳ ảo:

"Tiền bối nghĩ lấy một cái cớ đi, bên ta cần thời gian tương đối dài. Nơi này tạm thời không ai vào được. Cũng không ai ra được."

"Chuyện còn lại giao cho tại hạ, Lục thiếu gia không cần để ý." Mộ Trạch lập tức nói.

Nói thật, Lục Thủy ra tay giải quyết vấn đề, là chuyện hắn không hề nghĩ tới.

Như vậy đã cực kỳ ảnh hưởng đối phương ròi.

Về phần lấy cớ gì, hắn chắc chắn sẽ nghĩ kỹ, sẽ không gây ảnh hưởng đến Lục Thủy.

Mộ Trạch vừa dứt lời, ngay lập tức liền thấy được trên người Lục Thủy đã chẳng còn chút linh lực nào, lại biến thành bình thường như trước đó.

Dường như vừa rồi chỉ là ảo giác của hắn.

Dù sao hắn nhìn không ra bất kỳ dấu hiệu nào.

Nhưng mà uy năng của Lục Thủy thật sự khó đoán được, có khi chẳng cần mấy tháng nữa đã có thể đi khiêu chiến mấy vị trưởng lão của Lục gia rồi.

Thật sự là đáng sợ.

. . .

Bên trong Khởi Nguyên Thạch, Lục Thủy thu tay về.

"Bên ngoài không yên ổn lắm, nhưng mà bị phát hiện cũng không sao, dù sao bọn hắn không phát hiện được ta."

Lục Thủy không để ý lắm chuyện những người kia phát hiện trên tổ địa có biến hóa, cũng không thèm để ý việc bọn họ biết lão trượng nhân có biện pháp giải quyết.

Dù sao không có liên quan tới hắn, vậy là được.

Về những chuyện khác, cứ giao cho lão trượng nhân đi.

Nghĩ đến lão trưởng nhân hắn là sẽ không bán hắn.

Dù sao cũng không bán được.

"Các hạ đã xử lý tốt chuyện bên ngoài?" Cửa đối diện lại một lần nữa truyền ra âm thanh.

Lục Thủy vừa mới ra tay, sức mạnh có chút dao động, phía đối diện phát giác được cũng không ngoài ý muốn.

"Đúng vậy, một chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn." Lục Thủy nhìn cánh cửa phát sáng, tiếp tục nói:

"Ngươi nói tên họ ngươi không hoàn chỉnh, là sao vậy?"

Người bình thường sẽ nói mấy lời này sao?

Chỉ có người đặc biệt mới nói chuyện đặc biệt như vậy.

Họ tên không hoàn chỉnh, tức là tên họ chính là một bộ phận của người kia, không cách nào chia cắt.

Cho nên người đối diện chắc chắn không phải người bình thường.

"Ngươi nghe qua về Lục chưa?" Âm thanh từ đối diện truyền tới.

Lục Thủy đang ngồi trên ghế sửng sốt một chút.

Hắn chưa từng nghe cái tên Lục này từ miệng người sống.

Sau đó Lục Thủy có một suy đoán khác.

"Chắc ngươi sẽ không nói cho ta rằng ngươi là một phần của Lục chứ?" Lục Thủy lập tức hỏi.

Nếu như là như vậy thì có khi có thể lấy được chút tin tức từ phía đối phương.

Nhưng mà rất nhanh sau đó Lục Thủy liền bị gạt đi.

Đối diện truyền đến âm thanh:

"Không phải, chỉ là cảm giác cái tên Lục này rất quan trọng, thế nhưng mà ta lại không thế nào nhớ kỹ được, cho nên muốn hỏi các hạ một chút."

Lục Thủy: ". . ."

Trong lúc nhất thời hắn có suy nghĩ sẽ không tiếp tục nói chuyện với người kia nữa.

Nhưng mà đối phương có thể nhớ kỹ người tên Lục, có thể nói thực lực không tồi, mà có khi cũng là người của thời kỳ của Lục.

Tại sao một người đang sinh sống ở thời đại của Chân Thần lại phải đối mặt với Khởi Nguyên Thạch của Mộ gia?

"Ngươi nhớ được bao nhiêu phần về Lục?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

"Hình như là cho ta trông coi thứ gì đó , nhưng là cụ thể là cái gì, tại sao lại để ta trông coi thì ta không nhớ nổi." Cửa đối diện truyền đến thanh âm nghi hoặc.

Lục Thủy có thể hiểu được đối phương tại sao muốn hỏi chuyện của Lục, chỉ nhớ rõ được chừng này, chắc chắn thâm tâm muốn biết rằng cuối cùng là Lục để hắn trông cái gì.

"Ngươi bây giờ ở đâu?" Lục Thủy hỏi.

Nếu đối phương cái gì cũng không nhớ rõ, vậy có khả năng là đang ở ngay tại nơi mà anh ta cần canh giữ.

Đương nhiên, nếu như đối phương ngay cả chuyện mình đang ở đâu cũng không biết, những chuyện kia đều là bí ẩn.

Qua được một lát, đối diện liền truyền ra thanh âm:

"Ta ở Mê Đô."

"Mê Vụ Chi Đô?" Lục Thủy nghe được cái tên này liền nhíu mày lại.

"Không, là Mê Đô." Đối phương chỉnh lại.

"Mê Đô với Mê Vụ Chi Đô khác nhau ở chỗ nào sao?" Lục Thủy hỏi.

Hai chữ Mê Đô được ghi trên danh sách Thí Thần cho nên Lục Thủy vẫn còn có chút để ý.

Thế nhưng mà theo như đối phương nói, Mê Đô với Mê Vụ Chi Đô dường như không giống nhau lắm.

Kiếm Nhất cũng chỉ là để hắn đi Mê Vụ Chi Đô xem một chút, nói là Mê Đô và Mê Vụ Chi Đô liên quan đến nhau.

"Mê Đô là Mê Đô, Mê Vụ Chi Đô là Mê Vụ Chi Đô, cả hai có liên quan, nhưng lại hoàn toàn khác biệt." Đối diện giải thích.

Lục Thủy nhìn cánh cửa phát sáng, thấp giọng hỏi:

"Mê Đô là người hả?"

"Có thể phải, cũng có thể không, nếu như ngươi muốn biết thì tự mình đi xem Mê Đô một chút đi." Thanh âm ở đối diện bắt đầu nhỏ dần.

Dường như là tín hiệu đang dần dần biến mất.

Trong lúc nhất thời Lục Thủy không nói gì, Mê Đô có vẻ đặc biệt hơn so với hắn nghĩ, nhưng là muốn biết về Mê Đô, lại cần phải đi đến Mê Vụ Chi Đô.

Đây không phải điều mà hiện tại hắn có thể làm được.

Mà đối phương cuối cùng là trông coi cái gì, Lục Thủy cũng không có cách nào biết được.

Bởi vì hắn không có cách nào đi Mê Đô.

Đúng vậy, theo Lục Thủy nghĩ, đối phương hẳn là người trong Mê Vụ Chi Đô.

Nhưng mà Lục Thủy vẫn là muốn đảm bảo một chút:

"Ngươi có biết tên cụ thể cả vị trí của ngươi không?"

Nghe được câu này, đối diện trầm mặc một lát.

Sau đó mới thở dài một tiếng:

"Không biết, nhưng mà ta biết nơi này là một cái đảo nhỏ."

"Vậy ngươi có cách nào nói ra tên họ của ngươi không?" Lục Thủy hỏi.

Đối phương cho vị trí, đối với Lục Thủy mà nói thì không có chút tác dụng gì.

Một hòn đảo, thế giới này có đến bao nhiêu hòn đảo cơ chứ.

Mà dảo mà đối phương lại nói chắc chắn không phải đảo bình thường, vậy thì càng khó tìm được.

Cho nên, biết một vị trí không xác định, còn không bằng biết chính xác tên họ.

Cái này có khi còn có thể tìm gặp được hắn.

Dù sao mấy chuyện gần đây hắn gặp được đều có liên quan đến đồ vật thời kỳ Viễn Cổ, lỡ đâu lại có tin tức về người này.

"Không được, chúng ta chỉ có cùng một chỗ mới là hoàn chỉnh, mới chia sẻ được những chuyện mà chúng ta biết. Còn không thì ta cũng chẳng biết mấy bộ phận kia gọi là gì." Cửa đối diện truyền đến thanh âm.

Lục Thủy cau mày.

Tu chân giới vẫn còn có người có thể đạt được cảnh giới này ư?

Trong nhất thời hắn cũng không nghĩ ra được.

Ở kiếp trước hẳn cũng không gặp được.

Về phần ghi chép, ngược lại là cũng có chút tương tự, nhưng mà cũng không có phóng đại như vậy, mà nguyên nhân hình thành đều khác biệt.

Cho nên tình huống cụ thể của đối phương như nào, hắn tạm thời không cách nào kết luận.

Nếu để cho hắn nghiên cứu một chút. . . Hừm, cũng không có hứng thú nghiên cứu cho lắm.

Chẳng giúp được gì cho hắn cả.

Lục Thủy không tiếp tục hỏi nữa, thời gian còn lại cũng không nhiều, trước tiên hỏi cho rõ xem đối phương với Mộ gia có quan hệ gì đi.

Bình Luận (0)
Comment