Nhã Nguyệt ôm Nhã Lâm, Đường Y mang theo Nhã Nguyệt không ngừng lui lại, ở sau lưng các nàng đang có người không ngừng công kích.
Đường Y không ngừng phòng ngự. Cũng may đối phương không mạnh như vậy. Miễn cưỡng có thể ứng phó. Nếu như không có mang theo hai nữ nhi, có lẽ nàng đã chạy thoát rồi. Nhưng đây chính là nữ nhi của nàng, sao nàng có thể không quan tâm được?
Nhưng không trốn được bao lâu, bất chợt sau lưng truyền đến tiếng có người công kích. Công kích còn chưa tới, Đường Y đã nhận ra lực lượng này rất cường đại.
Mạnh hơn nàng.
Oanh! ! !
Lực lượng đó tiến đến, Đường Y toàn lực đối kháng.
Phịch một tiếng, Đường Y trực tiếp bị đánh lui ra một khoảng cách.
Nhã Nguyệt giật nảy mình. Lập tức ôm Nhã Lâm chạy đến bên người mẫu thân nàng, lo lắng nói:
"Mẫu thân, người không sao chứ?"
"Mẫu thân." Nhã Lâm cũng có chút sợ sệt, kêu lên.
"Không có việc gì, các ngươi đi trước." Đường Y có chút gian nan đáp lại.
Đối phương quá mạnh, nàng căn bản không thể so sánh được.
"Không cần tách ra chạy trốn, các ngươi không thể thoát được đâu." Lúc này, một nữ dưỡng cổ nhân xuất hiện ở phía trước Đường Y các nàng.
Đi theo sau lưng nàng ta còn có ba người.
Đường Y bên này là bọn hắn trọng điểm chiếu cố đối tượng, không có khả năng để cho người ta chạy thoát.
"Nghe nói ngươi là người Mộ gia?" Cái kia nữ tính dưỡng cổ nhân nhìn xem Đường Y hỏi.
Đường Y mày nhíu lại xuống, nàng không biết đối phương là có ý gì.
Đến cùng là nhằm vào Đường gia, hay là tại nhằm vào Mộ gia.
Nàng đã là người của Đường gia, cũng là người Mộ gia.
Nhưng là nàng hai cái nữ nhi chỉ có thể coi là Mộ gia.
"Tiền bối đến cùng muốn hỏi gì?" Đường Y bình phục một chút vừa mới trùng kích, âm mặt hỏi.
Đối phương đã phong tỏa nàng phụ cận đường, lấy thực lực của nàng, rất khó thoát đi, trừ phi. . .
Đường Y tay xuất hiện một viên đan dược.
Thân là người của Đường gia, tất nhiên nàng cũng từng tu độc.
Về sau, Mộ Trạch không thích, nàng mới chuyển tu thứ khác.
Người khác là không người thích tu độc, bởi vì nói dễ ảnh hưởng đến người xung quanh, bao gồm cả con cái.
Đường Y từ bỏ, nhưng là nàng vẫn còn có rất nhiều tri thức liên quan. Tỉ như dùng độc tiêu hao tính mạng của nàng để nhận được lực lượng cường đại.
Nếu mà bắt buộc, nàng sẽ không do dự.
"Khi đến Đường gia, có người giao cho ngươi thứ gì sao?" Nữ dưỡng cổ nhân nhìn Đường Y, hỏi.
"Ta không hiểu tiền bối đang nói cái gì, chúng ta mới vừa tới Đường gia, lại đột nhiên bị truyền tống đến nơi này. Không biết tiền bối có hiểu lầm điều gì hay không?" Đường Y nhìn đối phương, lên tiếng hỏi lại.
Nàng thật sự không biết đối phương đang nói cái gì. Nhưng nàng biết, khẳng định là nàng bị cuốn vào ân oán giữa dưỡng cổ nhân và Đường gia.
Hẳn là đối phương đang tìm đồ vật nào đó. Mà bây giờ đối phương hoài nghi thứ đó ở chỗ nàng. Đây không phải một tín hiệu tốt. Bởi vì chuyện đối phương nhận định, cho dù nàng phủ nhận ra sao thì cũng chẳng mang đến tác dụng lớn.
"Có hay không có, hi vọng các hạ đi theo chúng ta một chuyến. Để bảo đảm ba vị được an toàn, hi vọng mọi người ăn cổ trùng của chúng ta." Nữ dưỡng cổ nhân lấy ra ba viên đan dược.
Bên trong cả ba viên đan dược đều có chứa cổ trùng. Bọn họ chỉ cần ăn nó là có thể mang người về.
Đường Y cau mày, ăn cổ trùng của đối phương có khác gì đi chịu chết đâu? Còn không bằng liều mạng mang theo nữ nhi chạy khỏi nơi này.
Đường Y nhìn nữ dưỡng cổ nhân kia, nhanh chóng ném ra một kiện pháp bảo. Ngay lúc ném pháp bảo ra, trong nháy mắt Đường Y chọn làm nổ pháp bảo.
Oanh!
Lực lượng khổng lồ trùng kích, trực tiếp ngăn cản những người kia lại. Đường Y không chút do dự, mang theo Nhã Nguyệt và Nhã Lâm né ra.
Hô một tiếng.
Sau một khắc, lực lượng chấn động bị nữ dưỡng cổ nhân kia tản ra.
"Đuổi theo, ta muốn xem xem, nàng ta có bao nhiêu pháp bảo để ném." Nữ dưỡng cổ nhân vẻ mặt lạnh như băng, nói.
Mà lúc này, vừa lúc Đường Quân đã nhận ra Đường Y. Hắn nhìn tộc trưởng giằng co với dưỡng cổ nhân, thì bắt đầu thử lùi lại.
Ngay trong nháy mắt lúc Đường Quân muốn lui, Miêu Hồ vốn đang đùa giỡn, động.
Sức mạnh của hắn lập tức bộc phát, công kích Đường Quân.
Nhìn thấy Miêu Hồ động thủ, Đường Thiên Vũ cũng không có mảy may chần chờ, trực tiếp đánh trả.
Oanh một tiếng, lực lượng vô cùng cường đại bộc phát. Đường Quân bị vây bên trong lực lượng, khó mà thoát nổi.
Một đòn này qua đi, Miêu Hồ đùa giỡn nhìn Đường Quân, khẽ cười nói:
"Vị đạo hữu này, vội vã đi đâu?"
Đường Quân cau mày nhìn Miêu Hồ đùa giỡn, nhất thời không nói gì.
Hắn không thể nói mình đi cứu nữ nhi được.
Đường Thiên Vũ không nói gì, chỉ là nhìn Miêu Hồ đùa giỡn. Đối phương rất mạnh, mạnh đến nỗi khiến hắn không thể nào coi nhẹ một tơ một hào.
Hắn chợt nhận ra, độc trên người mình không ảnh hưởng chút nào đến Miêu Hồ đùa giỡn.
Tất cả mọi người cao thủ dùng độc, chỉ là hình thức không giống nhau thôi.
Cổ độc tơ độc không kém chút nào so với hắn.
Miêu Hồ đùa giỡn nhìn về phía một vị trí dưới núi nào đó, nói:
"Vị đạo hữu này có phải nhìn thấy các nàng rồi hay không?"
Đường Thiên Vũ lúc này cũng quét mắt nhìn vài nơi, phát hiện là Đường Y. Nữ nhi Đường Quân, phu nhân Mộ Trạch Mộ gia.
Nếu là người bình thường, hắn chắc chắn sẽ không nhớ kỹ như vậy. Nhưng Mộ gia cưới Đường Y, thân là tộc trưởng Đường gia, hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai. Dù sao Mộ gia không thể so với Đường gia kém cỏi của bọn hắn được. Nếu để cho đối phương xảy ra chuyện ở Đường gia, hắn làm sao có thể bàn giao.
Xem ra, chỉ cần nghĩ biện pháp để Đường Quân xuống dưới.
"Nếu như ta công kích các nàng, các ngươi đoán nó sẽ như thế nào đây?" Nói xong, Miêu Hồ đùa giỡn duỗi ra một ngón công kích đám người Đường Y đang chạy trối chết.
Luồng sức mạnh mạnh mẽ trong nháy mắt gào thét đi tới.
Đường Quân kinh hãi, muốn ngăn cản một kích kia, nhưng là thực lực của hắn kém nhiều lắm, vốn không thể bắt kịp.
Oanh! !
Một tiếng vang thật lớn, công kích cường đại kia bị cắt đứt.
Là Đường Thiên Vũ.
Mà vừa lúc này Đường Quân trực tiếp thoát khỏi chỗ đứng, phóng về phía Đường Y. Thế nhưng là vừa mới rời khỏi ngọn núi thì đã bị lực lượng cường đại bức lui trở về.
Một bóng người xuất hiện ở đằng trước Đường Quân, vô cùng cường đại.
"Cổ trùng phân thân?" Trên mặt Đường Thiên Vũ mang theo khói mù.
Hắn toàn lực có thể ngăn chặn Miêu Hồ đùa giỡn, thế nhưng thêm một phân thân nữa thì lại khó khăn. Đây là phân thân đã tiệm cận tới tu vi lục giai, Đường Quân không cách nào chống cự.
"Không có những thực lực này, làm sao có thể đối mặt nói chuyện với gia chủ Đường gia?" Miêu Hồ đùa giỡn cười cợt, mang theo ý trêu tức.
Những người này để ý người phía dưới như vậy, vậy thì chắc chắn thứ đò đó có thể đang nằm trên người các nàng.
Phải xem người của bạn họ có bắt được đối phương hay không, nếu như không thể thù hắn sẽ tự mình ra tay.
Lúc này, Đường Y mang theo Nhã Nguyệt và Nhã Lâm, thấy mình sắp bị đuổi kịp.
Nàng đã không còn pháp bảo gì có thể phát nổ.
Cuối cùng Đường Y lấy ra viên đan dược chuẩn bị đã lâu kia.
Đây là một viên đan dược màu xích hồng. Một khi đã nuốt nó vào, thì không có con đường thứ hai nữa.
"Ngươi trốn không thoát đâu." Giọng nói từng đằng sau truyền đến. Thanh âm này càng ngày càng gần, cảm giác áp bách cũng càng ngày càng mạnh.
Đường Y biết, nếu còn không quyết định thì sẽ không thể kịp được nữa.
Nàng cúi đầu nhìn xuống hai nữ nhi có chút sợ sệt, nhìn Nhã Lâm ôm Hỏa Vân Thú đang kinh hãi, cuối cùng không có chút do dự nào nữa, ăn đan dược màu xích hồng.
"Mẫu thân." Nhã Nguyệt không phải trẻ con, tất nhiên nàng biết đan dược này không đơn giản. Vả lại, nàng nhìn thấy ánh mắt của mậu thân khi nhìn nàng chất chứa điều luyến tiếc. Như vậy khiến trong lòng nàng cực kỳ bất an.
"Không cần lo lắng, không có chuyện gì." Đường Y nhẹ giọng an ủi.
Giờ khắc này, đan dược xuất hiện tác dụng, trên người nàng bắt đầu phát ra lực lượng cường đại.