Lục Thủy quay về Lục gia, cuối cùng bọn họ cũng không ăn món điểm tâm ngọt. Không chỉ không ăn được, Lục Thủy còn thấy Mộ Tuyết đã viết rất nhiều trong sổ ghi chép của mình.
Đương nhiên, nửa đường Lục Thủy đã mua những thứ khác cho Mộ Tuyết ăn. Sao hắn có thể để Mộ Tuyết đói bụng được chứ.
Cứ đi dạo chơi như vậy, một ngày cũng trôi qua.
"Thời gian ở bên Mộ Tuyết đúng là trôi qua nhanh thật." Lục Thủy trở lại tiểu viện của mình, thấy trời đã tối.
Bởi vì cả ngày hôm nay chỉ đi dạo chơi với Mộ Tuyết nên hắn đều vẫn chưa luyện Hữu Vi Pháp, càng đừng nói đến Vô Vi Pháp.
Muốn đi chơi cùng Mộ Tuyết cần trả giá thật lớn. Chẳng qua chỉ với cái giá này hắn không thèm để ý.
Ở kiếp trước, hắn đưa Mộ Tuyết đi xem những thứ đẹp mắt, đi ngắm những cảnh đẹp chưa từng thấy. Kiếp này, cũng giống vậy.
Ở kiếp trước chưa đi ngắm biển hoa, kiếp này chắc chắn có thể nhìn thấy. biển hoa ở núi Đông Lâm, có vợ chồng Hứa Phương quản lý, sẽ không có vấn đề gì xảy ra. Đây là nhờ hắn đổi lấy từ việc ép chữa bệnh cho con gái vợ chồng họ.
"Lúc nào mới là thời điểm thích hợp để đi xem?"
Đây cũng là một vấn đề phiền phức đối với Lục Thủy. Vì kế hoạch lớn, chuyện này chỉ có thể hoãn lại. Nhưng cũng không mất nhiều thời gian. Khoảng hơn bốn tháng.
Sau đó Lục Thủy không còn nghĩ tới nữa. Tiếp tục đọc sách.
Ngày mai để Chân Võ đi hỏi xem bọn Kiếm Khởi có đang ở Thu Vân tiểu trấn hay không. Nếu như không, thì bảo bọn hắn đến Thu Vân tiểu trấn một chuyến. Thực sự không tìm được ai. Thiên kiêu bực này như Kiếm Khởi, Tam trưởng lão sẽ thích thôi, nhỉ?
Nếu hắn phủi sạch, thì Tam trưởng lão sẽ tống hắn vào sông Phong Sương mất.
…………
Ban đêm.
Lục Thủy vẫn tiếp tục đọc sách.
Lúc này Chân Võ đi vào trong tiểu viện, nhưng hắn không quấy rầy Lục Thủy, mà đứng chờ ở một bên. Chờ tới khi nào thiếu gia tạm dừng thì hắn mới có thể mở miệng. Nhưng Chân Võ chưa phải chờ bao lâu, Lục Thủy đã khép lại sách.
"Tìm được người rồi?" Lục Thủy hỏi.
Vừa lúc hắn cũng đọc xong quyển sách này.
Nếu Chân Võ không gặp phải chuyển cần xử lý thì sẽ không tới quấy rầy hắn. Chân Võ sẽ tích lũy dần rồi báo cáo lại một thể. Lần này y đến gặp hắn rất có thể đã có kết quả của việc đi tìm người rồi.
"Đúng vậy thiếu gia, chúng ta tìm được bốn người cực kỳ phù hợp." Chân Võ cung kính đáp.
"Cực kỳ phù hợp?" Lục Thủy có chút ngạc nhiên.
Là ai sẽ khiến cho Chân Võ dùng hai từ cực kỳ đây? Hơn nữa còn là đến bốn người. Hắn còn đang có ý định bảo Chân Võ tìm đến đám Kiếm Khởi.
"Đúng vậy, ngoài ý muốn chạm mặt bọn họ." Chân Võ nói tiếp.
"Là ai?" Lục Thủy có chút hiếu kỳ.
"Kiếm Khởi, Kiếm Lạc, Sơ Vũ, Kiều Càn." Chân Võ nói xong thì bồi thêm một câu giải thích:
"Chúng ta trùng hợp thấy được Sơ Vũ, sau đó biết được bốn người bọn họ đều đnag ở Thu Vân tiểu trấn. Cho nên hỏi thăm bọn họ có nguyện ý hợp tác cùng thiếu gia hay không."
"Thế mà lại là bọn họ." Lục Thủy nói khẽ.
Hợp tình hợp lý đến ngạc nhiên.
Hắn vốn là định để Chân Võ tìm bọn họ, ai mà ngờ Chân Võ tìm được hết. Nhưng không ngờ còn có cả Kiều Dã. Không phải hắn ta đang vội vàng chuẩn bị hôn lễ của mình sao?
À, thân là thiếu gia không cần động tay làm gì ha. Dù sao hắn ta cũng không phải làm cái gì. Chờ đến lúc đó đi phát thiếp mời là được rồi. Những thứ khác người trong tộc sẽ sắp xếp giúp hắn thật tốt.
Ba vị trưởng lão với chuyện như này hẳn xe nhẹ đường quen rồi. Nhưng thời gian gần đến như vậy, không lý do gì mà hắn lại ở đây.
"Cả bốn người bọn họ đều đồng ý à?" Lục Thủy hỏi.
"Đúng vậy, chỉ cần thiếu gia không có vấn đề gì thì bọn họ cũng không có vấn đề." Chân Võ đáp.
Đều là người quen từ trước, chắc chắn bọn họ không có vấn đề.
"Ngày mai ta đến gặp bọn họ." Cần phải gặp nhau một lần, Lục Thủy còn muốn dẫn bọn họ đến chỗ Tam trưởng lão để lão xem xem như nào. Cho nên có một số việc phải nói cho rõ ràng.
"Tạm thời bọn họ đều đang ở tiểu trấn. Cho nên thiếu gia có thể gặp họ bất cứ lúc nào. À, đúng rồi." Nói đến đây, Chân Võ suy tư, rồi tiếp tục nói:
"Sơ Vũ bảo ta chuyển một câu cho thiếu gia. Nói là vị tiền bối kia bảo hắn chuyển cáo cho thiếu gia."
Tiền bối?
Thiên Cơ?
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn:
"Là gì?"
"Trong không gian cửa đá, ở nơi cực kỳ xa xôi, mặc kệ bên trong xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không dính dáng đến bên ngoài." Nói xong, Chân Võ dừng lại, nói tiếp: "Nguyên văn là vậy."
Những lời này chắc chắn bọn Sơ Vũ sẽ không hiểu, còn Chân Võ hắn có lẽ cũng hiểu được chút ít. Xác suất cao là vấn đề về thân phận. Nhưng hắn vẫn chưa nghĩ thông một chuyện. Cho dù thực sự can thiệp đến địa phận của Lục gia cũng sẽ không bị nhận ra. Nói thiếu gia lo lắng thân phận bị bại lộ, có cảm giác không có lý.
Dù sao cũng không thể lo lắng về những điều không tốt ở Thu Vân tiểu trấn, đúng chứ?
Thiếu gia có thể tùy tiện dẫn sự tồn tại như cuối đạo tới tiểu trấn, thấy kiểu gì cũng khó có khả năng là lo lắng cho tiểu trấn.
"Là vậy à."
Lục Thủy cảm thấy cái người Thiên Cơ này thật có ý tứ. Rõ ràng không tính đến hắn, lại có thể biết hắn muốn biết cái gì. Đây là liên tiếp đến đại đạo mạch lạc rồi? Quả nhiên không đơn giản chút nào.
"Còn gì khác nữa sao?" Lục Thủy hỏi.
Chuyện Thiên Cơ nói là thật hay là giả, đến lúc đó hắn sẽ đi kiểm tra một chút. Nhưng tạm thời là yên tâm. Chí ít có đầy đủ lý do để đi vào. Sợ nhất đó là sau khi đi vào, thì phát hiện không có thể tùy tiện ra tay. Vậy còn chẳng bằng ở nhà đi chơi với Mộ Tuyết.
"Tạm thời không có." Chân Võ đáp.
Sau đó hắn lui ra ngoài.
—— ——
Quần đảo Tiên Đình trên không trung.
Năm năm bóng người đồng thời xuất hiện trôi nổi trên hòn đá.
"Nghe nói cửa đá Lục gia đã mở ra, người của chúng ta đã chuẩn bị xong chưa?" Tiền bối chủ trì công việc hỏi.
"Đã đi, nhưng cụ thể tới nơi nào còn cần tiền bối đi liên lạc giúp." Thính Vân Tích đáp lời.
Gần đây, Vân Đoan Tam Tiên khôi phục rất nhanh, cộng uy năng cả ba người vào với nhau cũng không phải là đối thủ của nàng.
Nếu như trong cửa đá có thứ mà bọn họ cần, như vậy, chiến lực của Vân Đoan Tam Tiên sẽ tăng thêm rất nhiều. Thực lực kinh người.
Nàng ta không thể trêu vào.
Tiền bối chủ trì công việc gật đầu. Thật ra, bên trong Tiên Đình đã có không ít vị tiên thức tỉnh, nhưng năm người bọn hắn ép không được. Nếu như không có Chiến Thần ép xuống, bọn hắn hoàn toàn không có cách nào.
Tinh Ti Tiên Quân ở đây, vậy thì càng tốt.
Nhưng năm người bọn họ trước mắt cứ chuẩn bị lấy điều kiện cần thiết mà làm việc. Nếu như bộ hạ cũ của Tiên Đình muốn tiếp nhận công tác của bọn họ, bọn họ còn vui mừng thay. Bởi vì công tích bọn họ cũng đủ rồi. Giờ chỉ chờ Đế Tôn thức tỉnh.
Nhưng người có thể có tư cách tiếp nhận công việc trong tay bọn họ, trước mắt chỉ có Chiến Thần. Chiến thần căn bản chẳng thèm để ý đến bọn họ.
Tinh Ti Tiên Quân lúc ấy cũng không có ý định can thiệp vào chuyện của bọn họ.
Tóm lại, hai vị Tiên Quân này, vẫn luôn cho rằng hết thảy cứ lấy bọn hắn làm trung tâm là đủ rồi. Những Tiên Nhân khác tạm thời không quyền lên tiếng.
Tất nhiên, có một vài tiên nhân cũng không dễ gọi.
Thật ra, bọn họ vốn cho rằng chỉ cần thức tỉnh một cái là đã gia nhập hội nghị, cho đến tận khi bọn họ đến ranh giới biến hóa. Thế nhưng Tinh Ti Tiên Quân cũng không để bất luận người nào ảnh hưởng đến quyết định của bọn hắn. Cho nên thành viên bọn họ chưa bao giờ từng có thêm.