Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 914 - Chương 914: Thiếp Mời Của Lục Thủy 2

Chương 914: Thiếp Mời Của Lục Thủy 2 Chương 914: Thiếp Mời Của Lục Thủy 2

Thiếp Mời Của Lục Thủy 2

Đông!

Đông Phương Lê Âm dùng cổ tay gõ con trai mình, nói:

"Cha ngươi già ở đâu?"

Lục Thủy: "..."

Mấy cái năm mươi người.

Chỉ có già mới có thể phản bác.

Lục Thủy nghĩ trong lòng như vậy.

Nhưng hắn không nói.

"Ừm, không cần đi." Đông Phương Lê Âm nhìn Lục Thủy chân thành nói:

"Ngươi thân là trưởng tử Lục gia, có thể đại diện toàn bộ Lục gia.

Lúc phát thiếp mời, ngươi chính là Lục gia.

Đây là lúc trước gia gia ngươi nói cho cha ngươi.

Năm đó cha ngươi chỉ đi mấy nhà.

Bất quá cuối cùng, ta và cha ngươi cũng sẽ đi một chuyến."

Lục Thủy: "..."

Đây ý là để ta làm tộc trưởng sao?

Tộc trưởng bị quản?

Tướng không có binh?

Không, ta cự tuyệt.

Đương nhiên, hắn cự tuyệt làm tộc trưởng, phát thiếp mời hắn sẽ không cự tuyệt.

"Chỉ hai nhà này sao?" Lục Thủy hỏi.

"Còn có người chính ngươi muốn phát." Đông Phương Lê Âm hiếu kỳ nói:

"Nhi tử có bằng hữu sao?

Người không giống, kiểu dáng thiếp mời không thể giống nhau."

"Có một chút." Lục Thủy gật đầu.

Hắn xác thực muốn mời một ít người.

"Có bao nhiêu?" Đông Phương Lê Âm cũng biết con trai mình quen hai ba người.

Nàng đã giúp con trai của nàng nghĩ kỹ thiếp mời bạn bè.

Đến lúc đó người cũng sẽ về đến một nơi.

Như vậy không cần đối mặt một ít trưởng bối thế lực lớn.

Không có áp lực.

Lục Thủy suy nghĩ, phát hiện không ít, đám người Sơ Vũ liền bốn tấm, Đau Răng tiên nhân, thạch đầu nhân, A Man, Lam Dạ quốc, một nhà Hứa Phương, Nhạc Phong bọn họ vân vân.

Trong lúc nhất thời còn đếm không hết.

Sau đó Lục Thủy nói với Đông Phương Lê Âm:

"Nương, ngươi chuẩn bị trước cho ta một trăm tấm đi."

Đông Phương Lê Âm: "..."

Con trai của nàng lúc nào quen biết nhiều người như vậy?

Bất quá nàng vẫn gật đầu:

"Được.

Chờ tiếp còn muốn cùng Mộ gia thương lượng kiểu dáng cụ thể."

Bọn họ dự định hai nhà dùng kiểu dáng giống nhau.

Bất quá sẽ có một chút khác biệt nhỏ bé.

Có đôi có cặp.

Nhi tử thành hôn là một chuyện vui vẻ, Đông Phương Lê Âm cao hứng.

"Mẫu thân còn có chuyện khác?" Lục Thủy hỏi.

Thành hôn còn có một số chuyện vụn vặt cần hắn bận rộn, nhưng không sớm như vậy.

Cuối cùng một hai tháng đi.

Hiện tại cũng chỉ có mẹ hắn đề cập với hắn trước, thời gian phát thiếp mời kỳ thật không sớm như vậy.

Đợi đến thời điểm đi Xảo Vân tông và Đông Phương gia.

Hắn thuận tiện phát cho người khác.

Vẫn nên nhìn tình huống.

Khi đó Mộ Tuyết khả năng đang ở Mộ gia.

"Còn có một việc, Tiểu Tuyết Nhi để ta mang cho nàng một bàn điểm tâm, ngươi đưa cho nàng."

Nói xong Đông Phương Lê Âm gọi Kỳ Khê tới.

Lúc này Kỳ Khê bưng một bàn điểm tâm.

Tiếp nhận điểm tâm, Đông Phương Lê Âm liền đưa cho Lục Thủy nói:

"Giúp mẫu thân đưa qua đi."

Lục Thủy không hề bị lay động.

"Muốn mẫu thân quỳ xuống xin ngươi không?" Đông Phương Lê Âm lại nói.

Lục Thủy: "..."

Sau đó tiếp nhận điểm tâm.

Câu tiếp theo đại khái chính là quỳ xuống, mẫu thân xin ngươi giúp một chuyện.

Không cần thiết không qua được cùng chính mình.

Lục Thủy rời đi, hắn trước một bước rời khỏi viện của mình.

Nếu ở lại, có trời mới biết mẹ hắn sẽ để hắn làm gì.

Bất quá cách ngày thành hôn xác thực gần.

Cũng coi như một chuyện cao hứng.

Chỉ là kế hoạch lớn…

Hẳn là kịp.

Nhìn Trùng cốc có thể giúp hắn thưt thực lực chân chính của Mộ Tuyết không.

Hiện tại tu vi của hắn sắp 5.3, cuối tháng này 5. 4 không có vấn đề gì, cuối tháng sau liền có thể lục giai.

Đến lúc đó hình thức liền sáng tỏ.

Đi trên đường, Chân Võ đột nhiên đi đến bên người Lục Thủy.

"Vừa đi vừa nói." Lục Thủy nói thẳng.

Cách Mộ Tuyết bên kia còn rất xa, cho nên hắn không thèm để ý.

Đi chậm một chút là đủ.

"Người của Trùng cốc truyền ra tin tức, bọn họ không trực tiếp động thủ, mà lựa chọn chính quy đến thăm.

Hải yêu gần đây dự định kết minh với Thiên Nữ tông, Trùng cốc nhân ngày đó tới cửa bái phỏng.

Căn cứ Nhạc Phong suy đoán, bọn họ muốn ngay hôm đó khiêu chiến Tử Y thần nữ.

Mà tuyệt đối là lấy cớ luận bàn.

Sở dĩ làm như thế, hẳn kiêng kị thần nữ Thiên Nữ tông đời trước." Chân Võ nói thẳng.

Bởi vì thời gian không có nhiều, hắn chỉ có thể nói nhanh.

Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.

"Thần nữ Thiên Nữ tông đời trước?"

"Đúng vậy, trước đó Thiên Nữ tông có thần nữ, mà thần nữ này cùng Trùng cốc hẳn xảy ra xung đột, Trùng cốc thua thiệt."

Lục Thủy gật gật đầu.

Thì ra Mộ Tuyết cũng đang thay thế người khác.

Bất quá Mộ Tuyết thay thế thần nữ Thiên Nữ tông ban đầu.

Mà hình như hắn là làm nhân vật ảo.

Muốn hôm nào làm Tông chủ Ẩn Thiên tông không?

Nghĩ nghĩ Lục Thủy cảm thấy vẫn được rồi.

Tông chủ Ẩn Thiên tông đang nhảy nhót ở Mê Vụ Chi Đô, có trời mới biết ngày nào hắn có thể đi ra.

Xem ra một chút không kém.

Bất quá Mộ Tuyết làm thần nữ Thiên Nữ tông lâu như vậy, thần nữ chính quy còn chưa xuất hiện.

Xem ra thần nữ kia tám thành là không ở, nếu không sẽ không quan tâm.

"Còn gì nữa không?" Lục Thủy hỏi.

"Tam đại thế lực có động tĩnh, gần đây đều có một ít động tác.

Nhưng trong lúc nhất thời không biết là đang làm gì.

Có vẻ như Chiến Vô Ảnh bỗng nhiên mạnh lên, Nhạc Phong bọn họ không dám tiếp tục chú ý." Chân Võ nói.

Xem ra Chiến Vô Ảnh và Tiên đình xác thực có quan hệ. Lục Thủy thầm nghĩ.

Đối phương đột nhiên mạnh lên, hơn nữa còn là trong một hai ngày này.

Hẳn là do thần lực của Cửu.

Xem ra những người này đều khôi phục không ít.

Mà đều đang hành động.

"Chuyện Chiến Vô Ảnh kết thúc xong để bọn họ nhìn chằm chằm tam đại thế lực, xem bọn hắn muốn làm gì." Lục Thủy phân phó nói.

Đối với Chiến Vô Ảnh, Lục Thủy không có ý định phớt lờ.

Hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ.

Bất quá…

"Có nhìn thấy ma tu Cát An không?" Lục Thủy hỏi.

"Không có, bất quá có thể thử liên hệ, có lẽ có thể liên hệ được." Chân Võ nói.

"Vậy thì liên lạc một chút, hỏi hắn có bảo hộ lực lượng gia trì không, nếu có thì mua lại." Lục Thủy nói.

Có sức mạnh của bảo hộ gia trì, như vậy dạy ma tu làm người kia sẽ rất nhẹ nhàng.

Bằng không thì có chút phiền phức.

Bất quá vấn đề cũng không lớn.

Chân Võ đáp vâng.

"Đến lúc đó thiếu gia phải đi một chuyến đến chỗ tu luyện của ma tu chí tôn sao?

Vị ma tu chí tôn kia hẳn là nhân vật thời kỳ viễn cổ, có thể sẽ có một chút manh mối." Chân Võ nói.

Nghe được điều này, Lục Thủy đột nhiên nghĩ đến tảng đá huyết hồng sắc kia.

Ma tu Huyết Trần đến từ thời kỳ viễn cổ.

Mà ma tu Huyết Trần là người trên danh sách thí thần.

Xác thực có thể đi một chuyến.

"Đến lúc đó cùng siêu cấp pháp bảo xử lý." Lục Thủy nói.

Chân Võ không tiếp tục nhiều lời khác.

Những chuyện khác không có chuyện gì để nói.

Trước mắt thiếu gia bọn họ để ý nhất, chính là ma tu kia và Thiên Nữ tông.

Mà chuyện khác cũng cũng không đủ tin tức.

Chuyện Nguyệt tộc, vậy sẽ phải đi Băng Nguyên tuyết vực.

"Đúng rồi." Lục Thủy đột nhiên nói:

"Sớm nói cho Nhạc Phong bọn họ, đầu năm hãy để lịch trình trống không."

Chân Võ sửng sốt một chút, để lịch trình trống không làm gì?

Bất quá trong chốc lát, hắn liền biết.

Đầu năm thiếu gia phải thành hôn.

Cho nên dự định mời Nhạc Phong và Nhiếp Hạo.

"Vâng."

Sau đó Chân Võ liền trực tiếp rời đi.

Đi tiếp nữa, phải đến chỗ ở của Thiếu nãi nãi.

Dù chưa nói xong, hắn cũng phải biến mất.

Lục Thủy không để ý Chân Võ biến mất, hắn một đường hướng phía trước, đi vào viện của Mộ Tuyết.

Mới vừa tới viện của Mộ Tuyết, Lục Thủy liền thấy Mộ Tuyết đang ngồi trong sân.

Lúc hắn nhìn thấy Mộ Tuyết, Mộ Tuyết cũng quay đầu nhìn lại.

Bốn mắt nhìn nhau.

"Lục thiếu gia đây là…"Nàng nhìn điểm tâm trong tay Lục Thuỷ, hơi nghi hoặc một chút, sau đó lại có chút kinh hỉ nói:

"Lục thiếu gia đưa bữa sáng cho ta sao?"

Lục Thủy: "???"

Không phải mẹ ta nói là ngươi gọi người mang đến sao?

"Ừ." Cuối cùng Lục Thủy nhẹ giọng đáp.

Mẹ ngu xuẩn của ta, ngươi cho là nhi tử ngươi sẽ xấu hổ sao?

"Thiếu gia đưa điểm tâm đến Thiếu nãi nãi kia rồi?" Đông Phương Lê Âm hỏi Kỳ Khê vừa mới trở về.

Kỳ Khê trước Lục Thủy một bước, đến phụ cận Mộ Tuyết làm bộ có chuyện bận bịu.

Thẳng đến khi Lục Thủy đi vào, mới rời khỏi.

"Đúng vậy phu nhân, xem ra nói chuyện rất vui vẻ." Kỳ Khê cúi đầu nói.

Nàng chỉ dám nhìn một chút.

Nhưng xác thực rất vui vẻ.

Đông Phương Lê Âm xua tay, để Kỳ Khê ra ngoài.

"Nhi tử ngốc khẳng định cho rằng mẹ làm khó hắn.

Nào biết được là vì nương dụng tâm lương khổ." Đông Phương Lê Âm cười lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment