Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 915 - Chương 915: Thiếp Mời Của Lục Thủy 3

Chương 915: Thiếp Mời Của Lục Thủy 3 Chương 915: Thiếp Mời Của Lục Thủy 3

Thiếp Mời Của Lục Thủy 3

"Phốc!"

Mộ Tuyết ăn điểm tâm nhịn không được phun ra ngoài, trực tiếp phun trên mặt Lục Thủy.

Lúc này ánh mắt của nàng ửng hồng.

"Lục thiếu gia, điểm tâm nó…."

Lục Thủy mặt không biểu tình xoa xoa điểm tâm trên mặt, sau đó cầm một cái bỏ vào trong miệng.

Cay.

Chua.

Hương vị như lần trước mở ra lò vi ba.

Cuối cùng Lục Thủy ngồi xổm trên mặt đất nôn mửa.

Quyết định.

Chờ đệ đệ muội muội hắn sinh ra, hắn muốn trước đánh một trận lại nói.

Để nàng hắn hiểu được, cái gì gọi là mẹ nợ con cái trả.

————

Lâm Hoan Hoan dậy rất sớm.

Nàng chủ động liên hệ hai người bắt nàng, nói cho các nàng địa phương gặp mặt.

Chỉ cần rung động hai người kia trước, các nàng tất nhiên sẽ nói cho trong nhà.

Sau đó nàng có thể đưa ra chuyện không gả.

Muốn không gả tốt cũng tốt.

Oanh!!

Lâm Hoan Hoan đang không ngừng tiêu xài lực lượng.

Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho mình gầy đi, kéo dài thời gian.

Tối hôm qua cả đêm nàng đều không thể ngủ.

Đều là hưng phấn, kích động hại.

Sau này nàng cũng là hàng yêu diễm.

Mặc dù không mặc quần áo yêu diễm, nhưng là nàng đã có dung nhan yêu diễm, dáng người yêu diễm.

Hồi lâu sau, Lâm Hoan Hoan tiêu xài xong lực lượng.

Lúc này nàng lập tức chạy trở về gian phòng của mình, sau đó vận chuyển huyết nhục hiến tế.

"Ma pháp chiến sĩ, biến thân."

Sau khi chỉnh lý xong tư thế, Lâm Hoan Hoan lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được đang biến gầy.

Hồi lâu sau.

Nàng lại tiếp tục biến thành dáng vẻ tối hôm qua.

Duyên dáng yêu kiều, tú sắc khả xan.

Không trì hoãn thời gian, Lâm Hoan Hoan bắt đầu tìm kiếm quần áo thích hợp.

Sau khi mặc quần áo thể thao tương đối rộng rãi.

Lâm Hoan Hoan nhìn mình trong gương, cảm giác chính là tiểu tỷ tỷ điềm đạm đáng yêu nhà bên.

"Phải đi tìm các nàng, để các nàng bị dọa phải thông báo trong nhà."

Bất quá lần này nàng cảm giác khí tức có chút hỗn loạn, lực lượng cũng không ổn định.

Đại khái là tiêu xài lực lượng quá gấp gáp.

Nhưng đều không là vấn đề.

Trông thấy hai vị kia trước lại nói.

Nàng hẹn xong thời gian lập tức sắp đến.

Dù sao nàng cũng không biết mình có thời gian bao nhiêu.

Trong rừng cây, Lâm Hoan Hoan đứng bên hồ nước chờ đợi.

Nơi này chính là địa phương nàng ước định.

Chỉ là có vẻ như không thấy đối phương đâu

"Đều qua thời gian hẹn, vì cái gì còn chưa đến?"

Trong nội tâm nàng có chút không hiểu.

Nếu không đến, không chừng nàng sẽ biến trở về.

"Ngươi là ai?"

Đột nhiên âm thanh vang lên ở sau lưng nàng.

Trong lòng Lâm Hoan Hoan vui mừng, vừa mới dự định quay đầu nói chuyện, chỉ là rất nhanh nàng liền phát hiện chính mình vô pháp động đậy.

Bị những người kia cầm cố lại.

"Là ta."

Nàng lập tức nói.

Giống như biến gầy, giọng nói cũng biến hóa rất nhỏ.

Bất quá vẫn có thể nghe được.

"Ngươi có thể ở đây, nói rõ biết Cửu công chúa Băng Thủy Cơ của chúng ta đang ở đâu, nàng đâu?"

Âm thanh phía sau lại một lần vang lên.

Sau đó Lâm Hoan Hoan cảm giác chính mình động đậy

Trực tiếp bay ra phía sau.

Rất nhanh nàng phát hiện chính mình bay đến trước mặt hai nữ tử mặc màu trắng nhuyễn giáp, chính là hai nữ nhân bắt nàng.

Hai nữ tử này một người cột đuôi ngựa cao, một người hất lên tóc, tư thế hiên ngang.

Dung mạo cũng nhìn rất đẹp.

Xem ra phi thường trẻ tuổi.

Tu vi tứ giai.

Trên thực tế đã hơn một trăm tuổi, Lâm Hoan Hoan biết.

"Ta chính là Băng Thủy Cơ."

Lâm Hoan Hoan lập tức nói.

Nàng đến là để hai người kia biết, chính mình biến thành xinh đẹp, chính mình cũng có tiềm chất yêu diễm.

Không thể kém hơn mấy vị tỷ tỷ.

Để hai người này kinh ngạc liên hệ trong nhà.

Đùng!

Ba tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên.

Lâm Hoan Hoan cảm giác chính mình xinh đẹp trên mặt truyền đến nóng bỏng cảm giác.

"Coi chúng ta ngốc sao? Cửu công chúa là dạng gì chúng ta không biết?" Nữ tử cột đuôi ngựa cao thu tay lại lạnh giọng nói.

"Thế nhưng ta thật sự là Băng Thủy Cơ, ta chính là Cửu công chúa của các ngươi." Lâm Hoan Hoan giải thích nói.

Đùng!

Vừa mới nói xong, một bên khác nữ tử hất tóc lên, cũng tát một bàn tay lên Lâm Hoan Hoan.

"Còn diễn, nếu Cửu công chúa có dung mạo như ngươi đã sớm tìm chúng ta khoe khoang."

"Ta đây không phải đến khoe khoang sao?"

Đùng!

"Còn dám thuận chúng ta nói theo."

Lâm Hoan Hoan khóc nhìn hai người trước mắt, nói:

"Vậy các ngươi muốn sao mới tin tưởng ta? Ta thật sự là Băng Thủy Cơ."

Đùng!

"Nói cho ta, Cửu công chúa trốn ở đâu?"

"Các ngươi vì cái gì không tin ta? Ta biết Băng Thủy Cơ có chín tỷ tỷ, còn biết nàng ở Băng Nguyên tuyết vực nước đá cung, còn biết nàng có mấy mẹ kế."

Đùng!

"Cả gan làm loạn, lại dám điều tra Vực chủ chúng ta."

Lâm Hoan Hoan cảm giác mặt mình đều bị đánh không dễ nhìn.

"Vậy, vậy các ngươi chờ một lát, chờ một lát liền có thể biết."

Nàng chờ một lát, hẳn là có thể biến trở về.

Đùng!

Lại một cái tát.

"Còn dám kéo dài thời gian."

"... ."

Lâm Hoan Hoan khóc.

Nàng làm sao cảm giác trước kia cũng từng nhận tội này rồi?

Không đúng, lần này không có Mộ tiểu thư, không có Mộ tiểu thư, vậy không phải nàng không có ai cứu sao?

Kiều Càn thu thập đồ đạc, mặc áo bào đen, không đội mũ.

Bởi vì quá dễ thấy.

Trả chỗ ở, hắn định rời đi Thu Vân tiểu trấn.

Hắn không có ý định trực tiếp rời đi từ trên đường lớn

Bởi vì hắn không xác định, hôm nay muội muội của hắn có rời đi không.

Đi xe lửa Kiều gia xếp hạng hắn xe lửa trước.

Rất dễ dàng gặp người Kiều gia.

Dù sao Kiều gia cũng không chỉ có một mình muội muội của hắn.

Kiều Càn đi ở m trong rừng cây, chỉ cần đi vòng qua liền sẽ trực tiếp đến nhà ga phụ cận, mà tầm mắt tốt, có thể biết đám người muội muội của hắn có ở đây không.

Hắn quan sát qua cánh rừng cây này, bình thường có rất ít người đi qua nơi này.

Chỉ là vừa mới đi không bao xa,

Đột nhiên hắn nghe được có người ở một bên kêu to:

"Ta không biết, ta không biết, các ngươi đừng đánh nữa, đánh nữa ta liền xấu."

"Không muốn chịu da thịt đau đớn thì nói cho chúng ta biết Cửu công chúa ở đâu."

"Ta cái cũng không biết, ta nói cái gì các ngươi cũng không tin."

Kiều Càn nhìn một bên, phát hiện những người kia cách hắn cũng không xa.

Mà hắn nhìn sang, người bên kia cũng nhìn qua.

"Hai tứ giai? Mà vừa nãy không phát giác được khí tức của các nàng.

Hỏng bét."

Cuộc chiến tao ngộ này, hắn không am hiểu.

Mà hai cái tứ giai, trốn đứng dậy rất khó nói có thể xảy ra vấn đề gì không.

Cần phải nghĩ biện pháp để hai người kia kiêng kị.

Từ đó thoát hiểm.

Hai nữ nhân bắt Lâm Hoan Hoan cau mày, các nàng thế mà không phát giác được có người tới gần.

Người này không đơn giản, các nàng trong lúc nhất thời thế mà nhìn không thấu.

Tu vi gì?

Các nàng quyết định thử một lần, vừa có vấn đề lập tức lui.

Khu vực Lục gia, các nàng thật sự không dám quá làm càn.

Chuyện lần trước rõ mồn một trước mắt.

Một kiếm đáng sợ kia, sẽ hù chết người.

Bình Luận (0)
Comment