Trùng cốc giáng lâm Thiên Nữ tông 2
Lúc này, thanh kiếm kia đi tới bên cạnh Kiếm Khởi, nhẹ giọng hỏi:
“Các ngươi, là đệ tử của Đạo Tông?”
Kiếm Khởi lập tức cúi đầu cung kính nói:
“Vãn bối là Kiếm Khởi của Kiếm Nhất Phong.”
“Kiếm Nhất Phong?” Nghe được cái tên này, thanh kiếm kia có chút bất ngờ.
Kiếm Khởi lập tức giải thích:
“Theo như vãn bối biết, Kiếm Nhất Phong là từ Đạo Tông thời Viễn Cổ phân nhỏ ra.
Chúng ta chỉ tu kiếm.”
Kiếm Lạc nghe vậy, lập tức giấu thanh đao ra sau lưng.
“Đao cũng rất tốt.” Bóng người sau thanh kiếm nhìn Kiếm Lạc, nhẹ nhàng nói.
Hắn tựa như đang nhớ lại cái gì.
Một lát sau mới hỏi:
“Đạo Tông vẫn tốt chứ?”
“Rất tốt, so với Kiếm Nhất Phong chúng ta còn mạnh hơn.” Người trả lời là Kiếm Lạc.
“Vậy là tốt rồi.” Bóng người sau thanh kiếm nói.
Sau đó hắn nhìn Lục Thủy một chút, nói:
“Sự xuất hiện của hắn đã thay đổi cục diện bế tắc, ta có lẽ đã hoàn thành chuyện nên làm.”
Sau đó, bóng người quay đầu nhìn Kiếm Lạc, nói:
“Nếu ta tiêu tán, hãy đưa ta về Đạo Tông… không, đưa ta về Kiếm Nhất Phong, được chứ?”
Kiếm Khởi, Kiếm Lạc lập tức cung kính hành lễ:
“Xin tiền bối yên tâm.”
Không cần biết đối phương thuộc Đạo Tông hay Kiếm Nhất Phong, Kiếm Khởi và Kiếm Lạc đều biết, đây chính là tiến bối của bọn họ.
Không cần phải nghi ngờ.
Bóng người phía sau thanh kiếm nhìn người đàn ông mặc đạo bào.
Hắn biết bước ngoặt đã xuất hiện.
Lần này nhất định có thể kết thúc chuyện nơi này.
Nguyệt Chi Quốc Độ sẽ không lại gây hại tới thế giới bên ngoài.
Hắn đã chờ được cự hỏa rồi.
…
Ở Thiên Nữ Tông.
Chỗ tông môn phụ thuộc, Thanh Sơn Phái.
Một đôi nam nữ tu vi không tệ lắm đang thảo luận một số việc.
“Nghe nói Thiên Nữ Tông bắt người của Trùng cốc, còn bắt đối phương làm lao động.
Này có phải có chút nguy hiểm không?” Nam tu sĩ nhìn nữ tu sĩ, tim hơi đập nhanh, nói.
“Quả thật rất nguy hiểm, nếu Trùng Cốc đến báo thù, vậy chúng ta thật sự là tai bay vạ gió.
Đại lão bọn họ đánh nhau, chúng ta có thể sẽ bị ảnh hưởng đến.” Nữ tu sĩ vẻ mặt sầu khổ đáp.
Thiên Nữ Tông có Thần Nữ, nhưng Thần Nữ đại khái sẽ chỉ quan tâm tới Thiên Nữ Tông.
Tông môn phụ thuộc như bọn hắn, rất khó khăn.
Thế nhưng còn có thể chạy đi đâu?
“Hay chúng ta ra ngoài đi tìm bảo bối?” Nam tu sĩ nói.
Lúc này ra ngoài, mặc dù không tốt lắm, nhưng dễ sống sót.
“Hình như gần đây xác thật có chỗ có bảo bối, cũng không biết tông môn có cho hay không.” Nữ tu sĩ nói.
“Ngày mai hỏi một chút, hôm nay hơi trễ rồi.”
“Được, ngày mai hỏi thử.”
“Hi vọng đêm nay chưa xảy ra vấn đề gì.”
Nam tu sĩ nói xong, lại đột nhiên nghe thấy tiếng rít.
Hai người có chút khó hiểu, quay đầu nhìn đằng sau.
Lúc này, hai người nhìn thấy một ánh sáng cực kỳ chói mắt.
Là sức mạnh cường đại phát tán tới.
Quá khủng bố.
Giây phút này, cả hai kinh hãi.
Giống như trời sắp sập vậy.
“Đây, đây là cái gì?”
“Nhanh, mau trốn đi.”
Hai người hoảng sợ muốn chạy lấy mạng, thế nhưng chân lại không nghe sai bảo.
Bọn hắn không trốn được.
Mà sức mạnh kinh khủng kia đã đến.
Trực tiếp rơi xuống chỗ hai người bên này.
Xong.
Chết rồi.
Hai người theo bản năng ôm nhau, sợ hãi khiến bọn hắn nhắm nghiền mắt lại.
Chờ đợi cái chết tới.
Chẳng qua khi hai người đang kéo căng dây thần kinh chờ đợi cái chết tới.
Thì lại phát hiện khí tức kinh khủng kia vẫn cứ ở đó, nhưng bọn hắn không chết.
Đây là có chuyện gì?
Hai người có chút tò mò, lòng hiếu kỳ đôi khi sẽ kiểm soát con người một cách khó hiểu.
Hai ngươi kia cũng vậy.
Bọn hắn lặng lẽ mở mắt ra.
Sau đó…
Bịch một tiếng.
Quỳ xuống.
Cả hai bị dọa đến tê liệt.
Bởi vì phía trước bọn họ đang đứng thình lình một đám người, thực lực mỗi người đều mạnh đến cực hạn, dường như chỉ một người tùy tiện thổi một hơi, bọn hắn sẽ lập tức bị hủy diệt.
“Hai vị biết tới Thiên Nữ Tông đi đường nào không? Muốn gặp Chưởng môn của Thiên Nữ Tông thì phải có thủ tục gì không?” Cầm đầu người này là một người đàn ông đeo mặt nạ.
Ở phía sau hắn, tất cả những người kia đều đeo mặt nạ.
Đúng vậy, người tới chính là nhóm người Cố Chính Phong của Trùng Cốc.
Mang theo mặt nạ là vị trên mặt bị thương.
Đi suốt đêm tới là vì muốn diệt… diệt ba người tùy ý gây chuyện kia.
“Ở, ở phía sau, phía sau.” Nam tu sĩ gian nan mở miệng nói.
“Còn thủ tục thì như nào?” Cố Chính Phong hỏi.
Hắn cũng không muốn chọc tới cái Thiên Nữ Tông đáng chết này.
Lần này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trùng Cốc có thể sẽ giải tán.
Lão tổ mà chạy trốn, còn mình hắn thì làm sao bây giờ?
Hắn đương nhiên cũng muốn đi trốn theo Lão tổ.
Ở lại để chờ chết à?
“Bên trong, đi nửa đường sẽ thấy người canh gác, nói với các nàng một chút, là được.” Nữ tu sĩ lắp bắp nói.
Cố Chính Phong không hỏi thêm nữa.
Trực tiếp mang người rời đi.
Nhìn những người siêu khủng bố này đi về phía Thiên Nữ Tông.
Bọn hắn cảm thấy Thiên Nữ Tông đã xong rồi.
Trốn ư?
Trốn không được, chân vẫn còn mềm.
…
Ly Thường đang ở Thiên Nữ Tông đột nhiên nhìn về phía chân trời, nàng cảm thấy có một luồng sức mạnh lớn đang dao động.
“Thật nhiều cường giả.” Hải Yêu Ly Thường đột nhiên nói.
Tố Loan bên cạnh còn đang thương lượng về chuyện liên minh, nghe vậy thì có chút khó hiểu nhìn Hải Yêu Ly Thường.
Nàng không phát hiện ra.
Đương nhiên, vì tu vi nàng thấp.
Lúc này, Diệp Thu Yến đi tới:
“Các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị một chút, người Trùng Cốc đã tới chỗ chúng ta, rất nhiều.
Mà còn là những người mạnh nhất.”
Nghe được câu này, Tố Loan bị dọa đứng bật dậy.
Lại, lại tới?
“Ta đi tìm Chưởng môn.” Tố Loan lập tức nói.
“Ta đi thông báo cho Nữ Vương.” Hải Yêu Ly Thường cũng nói.
Nàng cảm giác người tới lần này sẽ rất khó giải quyết.
Sớm biết đã tìm mấy người Cửu giai tới chơi.
Địch ngang nhiên đánh tới như vậy, mấy người Hải Yêu hiếm khi có việc làm.
Diệp Thu Yến: “...”
Không cần trực tiếp đi tìm Chưởng môn như vậy chứ?
Ba người kia thật ra vừa mới nói rằng, nếu như người của bọn hắn đến, sẽ không khiêm tốn như thế.
Cũng sẽ không muộn như vậy mới tới.
Nhìn vậy cũng không phải đến đánh nhau.
Tóm lại, ba người kia chắc chắn không có quả ngon để ăn.
Hy vọng những người kia đừng có vừa đến đã tỏa ra uy thế.
Bọn hắn cũng là sau này mới biết, chỉ cần có khí tức Cửu giai, Chưởng môn Thiên Nữ Tông sẽ quỳ.
Thật sự là không nói lý.
Cái này rõ ràng là cách dùng bình thường.
…
“Chưởng môn, Chưởng môn, không xong rồi.” Nam Trưởng lão trực tiếp chạy đến trước mặt Chưởng môn Thiên Nữ Tông.
Lúc này, Tố Loan cũng ở đây.
Nam Trưởng lão vừa đến liền thấy sắc mặt của Chưởng môn Thiên Nữ cực kỳ kém.
“Có phải là người của Trùng Cốc đến không?” Chưởng môn Thiên Nữ lập tức hỏi.
Nam Trưởng lão gật đầu, có chút bối rối nói:
“Bọn họ đang ở dưới chân núi, nói muốn gặp Chưởng môn.”
Chưởng môn Thiên Nữ hít một hơi thật sâu, sau đó nói:
“Các ngươi trước không nên gấp, ta đi gặp bọn họ, dập đầu một cái trước, có lẽ bọn họ sẽ không làm khó chúng ta.”
Nàng từng bước đi ra bên ngoài, ngừng một chút, lại nhìn về phía Tố Loan và Nam Trưởng Lão, nói:
“Các người đừng đi cùng.”
Quá nguy hiểm.
Lúc này, thân là Chưởng môn, nàng nên đi đối mặt.
Nam Trưởng lão liền trực tiếp đi theo.
Tố Loan cũng không do dự, bây giờ căn bản không phải lúc trốn tránh.
Khi lấy được tin tức từ chỗ Lạc Phong, bọn nàng đã bị dọa đến hồn phách không còn.
Trùng Cốc thế mà phái tới mấy người khủng bố như vậy.
Mà mỗi một người đều không hề kém hơn so với ba tên trước kia.