Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 979 - Chương 979: Rút Một Lá Bài Tarot Không? 4

Chương 979: Rút một lá bài Tarot không? 4 Chương 979: Rút một lá bài Tarot không? 4

Rút một lá bài Tarot không? 4

“Vậy để ta trước rút trước cho.”

Kiếm Khởi mở miệng nói.

Sau đó, hắn lấy ra một lá từ trong tay Lục Thủy.

Ngay khi Kiếm Khởi rút lấy tấm thẻ đầu tiên, bên trên thẻ bài liền xuất hiện ấn ký, là một đóa hoa sen.

Sau đó, khí tức của sức mạnh cũng thay đổi, biến thành khí tức của Kiếm Khởi.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được.

Bọn họ không khỏi kinh ngạc.

“Đây là mặt sau, lật xem mặt trước thử xem, xem nó là cái gì.”

Kiếm Khởi cũng không rõ lắm, lập lên xem.

Đây đúng là một tấm thẻ bài, được viền khung lại, ở giữa có chín đóa hoa sen.

Góc dưới thẻ bài được viết bốn chữ: Bộ Bộ Sinh Liên.

“Bộ Bộ Sinh Liên? Đây là thẻ bài gì vậy?”

Sơ Vũ tò mò hỏi.

Những người khác cũng vô cùng hiếu kỳ.

“Dẫn linh khí vào đi, tiếp đó thi triển một chút là biết.”

Lục Thủy mở miệng nói.

Sau đó, Kiếm Khởi liền dẫn linh khí vào.

Kế tiếp, mỗi bước hắn đi, dưới chân đều xuất hiện một đóa hoa sen.

“Có thể đi được chín bước, mỗi một bước đều sẽ lưu lại một đóa hoa sen. Tổng cộng có chín đóa, người có thể đi lên, sau đó phi hành.”

Trong lúc đi lên còn có thể khôi phục một ít linh khí, thương thế.

Cái này có hơi yếu, nhưng mà tiêu hao ít.

“Có thể sử dụng trong thời gian dài.”

Lục Thủy giải thích.

Kiếm Khởi cũng thấy vậy, nhưng mà hắn lại cảm thấy nó rất hữu ích.

Lần sau, khi có người bị thương, có thể cho người đó đi lên, vô cùng hữu ích.

Hắn còn có thể dẫn những người này bay đi.

Dù sao, bọn người Sơ Vũ, không ai có thể bay được cả.

Ngự kiếm phi hành thì không tiện dẫn theo bọn họ.

Cái này lại có thể mang tới tận tám người.

“Rút kỹ năng?”

Hiện tại, Sơ Vũ cuối cùng cũng biết rút thưởng này là có ý gì.

Những người khác cũng rất kinh ngạc.

Thì ra là rút cái này.

Việc này đặc biệt hơn nhiều so với lúc trước.

Không nghĩ rằng Nguyệt Tộc còn có thứ như thế này. Sau này, khi thấy người của Nguyệt Tộc, nhất định phải đi lên làm quen.

Không chừng lại có cơ hội rút thẻ kỹ năng.

“Vậy là rút thứ hai.”

Sơ Vũ xoa xoa hai bàn tay, hắn muốn biết bản thân có thể rút được thứ gì.

Hắn thích gì?

Nếu như có loại kỹ năng gia tăng linh cảm gì đó thì hay quá, thứ đó thích hợp với hắn nhất.

Sơ Vũ rút thưởng.

Những người khác đều nhìn qua, cực kỳ tò mò không biết Sơ Vũ sẽ rút được cái gì.

Kiếm Khởi phát hiện ra rằng thẻ bài có thể thu vào trong cơ thể, cho nên trực tiếp thu vào.

Sau đó nhìn xem Sơ Vũ rút được cái gì.

Sơ Vũ lấy thẻ bài ở giữa.

Vị trí trung tâm, có lẽ là tốt nhất.

Sau khi rút xong, khí tức ở trên đó liền biến thành của Sơ Vũ, tiếp đó phía trên xuất hiện một cánh cửa.

“Cửa?”

Sơ Vũ có chút ngoài ý muốn.

Cánh cửa linh cảm?

Sau khi Sơ Vũ lật lại mặt kia, hắn liền nhìn thấy phía trên thẻ bài này cũng chỉ có đúng một cánh cửa.

Phía dưới cũng viết bốn chữ: Bước Nhảy Không Gian.

“Bước Nhảy Không Gian có nghĩa là mở cổng không gian hả? Từ nay về sau, ta đã trở thành đại năng cửu giai?”

Sơ Vũ tò mò hỏi.

Cái này mạnh hơn lá bài của Kiếm Khởi không biết bao nhiêu lần.

Dù sao thì cổng không gian, phần lớn cũng chỉ là người cửu giai mới có thể sử dụng.

Người chưa tới cửu giai có thể sử dụng được nó, đã ít lại càng thêm ít.

Thiên phú và cơ duyên, một thứ cũng không thể thiếu.

“Đúng là có thể mở cổng không gian ngay tại bất kỳ đâu, nhưng mà chỉ có thể mở tối đa ba lần.”

Lục Thủy nhìn nó rồi giải thích.

“Tập hợp sức mạnh là cố định, kỹ năng thẻ bài càng mạnh, số lần sử dụng càng ít.

Bộ Bộ Sinh Liên dùng một trăm năm cũng không thành vấn đề gì, còn Bước Nhảy Không Gian, tối đa là ba lần.”

Sơ Vũ:

“...”

Có chút đáng tiếc.

Nhưng mà, ba lần cũng đủ rồi.

Cũng không biết phải dùng như thế nào.

Nhưng mà cho dù là dùng như thế nào, đều không thể trợ giúp cho việc viết tiểu thuyết của hắn cả.

Đáng tiếc.

Kiều Càn vô cùng ngạc nhiên, vậy mà có thể nắm giữ cả loại kỹ năng kỳ lạ này.

Lục Thủy cho bọn họ toàn bộ cơ hội rút thưởng, quả thực là đang đưa cho bọn họ cơ duyên cực lớn.

Kiếm Khởi không có đồ gì tốt cũng chẳng sao cả, Kiếm Khởi là người như thế nào, bọn họ đều hiểu rõ.

Đó là Thiên Hoa Bản tương lai.

Những người như bọn họ không thể nào so sánh với Kiếm Khởi được, cho nên quả thực là rất khó để có thể kỹ năng đặc sắc.

Nhất là kỹ năng đặc biệt cao cấp như thế.

Có điều, cái này có vẻ như xem mặt.

Kiều Càn nhìn khuôn mặt của Sơ Vũ…

Đối phương rút được đồ tốt hình như cũng là chuyện đương nhiên.

Còn Kiếm Khởi…

Kiếm Khởi quả thực là không thèm quan tâm, hắn rất thích Bộ Bộ Sinh Liên.

Còn những thứ khác, có kiếm là đủ rồi.

“Vậy đến ta?”

Kiếm Lạc hỏi.

Kiều Càn và Chân Vũ đương nhiên không hề gấp gáp.

Thứ này, có lẽ càng về sau sẽ càng tốt.

Xem thử xem những người khác nhận được cái gì, sau đó hút một chút.

Kiếm Lạc rút thẻ thứ hai.

Ngay sau khi Kiếm Lạc rút tấm thẻ, trên thẻ bài liền xuất hiện khí tức của nàng.

Sau đó xuất hiện ấn ký là một thanh đao.

“Đao?”

Kiếm Lạc có chút khó hiểu, nàng lật sang mặt chính diện nhìn.

Phía trên đúng là một thanh đao.

Phảng phất như được sinh ra giữa thiên địa.

Phía dưới cũng có bốn chữ: Một Đao Cực Hạn.

“Một đao cửu giai, vung ra có thể trảm hết tất cả mọi thứ dưới cửu giai.”

Điều kiện tiên quyết là người kia không thể vượt qua cửu giai.

Lục Thủy không nói ra câu này.

Dù sao thì người có thể vượt qua cửu giai, cũng chỉ có khoảng một hai người.

Ánh mắt của Kiếm Lạc rơi xuống người Sơ Vũ, trông vô cùng kích động.

“Chỉ có thể dùng một lần.”

Lục Thủy bổ sung một câu.

Sơ Vũ cầm bài của mình nói với Kiếm Lạc:

“Ta ba lần.”

Kiếm Lạc không thèm để ý tới Sơ Vũ.

Bây giờ, nàng hình như đã trở thành một đao tu cực kỳ lợi hại.

Nhưng mà, một đao này, có khả năng có thể cứu nàng một mạng.

Pháp bảo hộ mệnh cũng chưa chắc có thể được như thế.

Nàng phải siêng năng chăm chỉ, cố gắng xứng với một đao này.

Kiếm Khởi đột nhiên cảm thấy vô cùng áp lực, muốn đánh thắng em gái của hắn, hắn phải cố gắng bao nhiêu năm đây?

Nhưng mà hắn cũng không mấy để ý, như này thì khi em gái của hắn đi ra ngoài, cũng an toàn hơn nhiều.

“Người kế tiếp.”

Lục Thủy nhìn từng người từng người rút thưởng, có chút khó chịu.

Hắn thân là bố của may mắn, thế nhưng lại không thể tham gia.

Lúc này, Kiều Càn nói:

“Vậy để ta thử xem sao.”

Bình Luận (0)
Comment