Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1010 - Chương 1010: Thanh Hà Giới Vực (1)

Chương 1010: Thanh Hà giới vực (1) Chương 1010: Thanh Hà giới vực (1)Chương 1010: Thanh Hà giới vực (1)

Lâu Cận Thần dõi mắt nhìn xa nhưng chẳng thấy gì, tất cả điều này giống như ảo giác.

Lâu Cận Thần đuổi theo một lúc nhưng không gặp cự kình, hắn lại nhìn thấy một người.

Người này ngồi xếp bằng tu hành trên một thiên thạch to.

Lâu Cận Thần tới gần thì phát hiện người này đã chết, đối phương thân thể khô héo, hắn vươn tay đụng vào liền thành tro bụi.

Trong lòng Lâu Cận Thần sinh ra một chút cảm khái, nghĩ rằng không chừng có một ngày chính mình cũng sẽ như vậy, tọa hóa trời sao, lặng lẽ chết.

Nhưng chỗ người này tan biến để lại một túi báu vật tỏa ra ánh sáng nhạt.

Hắn vươn tay nhặt lên, pháp niệm xâm nhập luyện hóa túi, bên trong có một vài thứ, nhưng làm hắn động lòng là một miếng bạch ngọc hổ phù, bên trên viết:

"Bằng nhập học Tây Phủ Kiếm Viên."

Tây Phủ Kiếm Viên? Đây là nơi nào? Lâu Cận Thần căn bản không biết. Hắn cầm ngọc bội bạch hổ, pháp niệm cảm giác, trong đầu óc xuất hiện một phương hướng, cho hắn biết một địa điểm, nơi đó cực kỳ xa, xa đến mức hắn nghĩ rằng mình cả đời cũng không bay tới được. Không lẽ người này đang trên đường tới Tây Phủ Kiếm Viên thì bị mệt chết? Lâu Cận Thần không biết làm cách nào để đến đó, nhưng vì hắn đã gặp người này thì chắc xung quanh còn có người. Từ khi ra giới vực, Lâu Cận Thần chỉ thấy bóng tối bao la, gặp một người khiến tâm trạng của hắn cư nhiên sinh ra một chút sung sướng. Con người quả thực là loài động vật quần cư, lúc trong Yên Lam Giới không có cảm giác, lúc bình thường tọa quan tu hành dường như có thể tu mãi, đó là bởi vì hắn tùy thời có thể đi ra xem non sông, cảm thụ hơi người. Mà nơi này muốn gặp cũng không thấy người. Hắn đi dường như không có mục đích, kỳ thực là có một phương hướng. Mục tiêu đó là Thanh Hà giới vực.

Lâu Cận Thần không biết Thanh Hà giới vực lớn cỡ nào, nhưng hiển nhiên là giới vực gần nhất. Lâu Cận Thần đi theo cảm ứng vô hình, hắn biết cảm ứng đó đến từ Đặng Định. Tùy theo hắn ở trong Tỉnh Vũ càng lâu, dần dà cảm giác triều tịch trong Tinh Vũ. Đó là làn sóng vô hình, những hành tinh đan vào nhau có lực hút, hắn cũng nhìn thấy bởi vậy mà hình thành một ít vòng xoáy, có lớn có nhỏ, có bình tĩnh, một số thì kích động. Oong! Phía trước vang lên một tiếng động lớn, giống như tiếng sóng lớn đập vào vách đá ven biển. Đôi mắt hắn sáng lên, hắn nhìn thấy lực lượng đan xen hình thành khi hai ngôi sao lướt qua nhau, nếu một người rơi vào đó, dù không chết cũng phải lột da.

Lâu Cận Thần cẩn thận tránh né một vòng lớn, nếu đến gần sẽ dễ dàng bị cuốn vào. Đôi khi hắn sẽ nghe thấy một số âm thanh 'đinh kỳ lạ, giống như có ai đó gõ vào một khối sắt, hắn không biết âm thanh đó đến từ đâu, và đôi khi hắn sẽ nghe thấy một tiếng thở dài rất lớn. Lâu Cận Thần tìm kiếm âm thanh nhưng không tìm ra ngọn nguồn. Cuối cùng, hắn đã đến một tinh vực rực rỡ. Mảnh tinh vực này khổng lồ, nhìn từ xa như dòng sông chảy tới trước. Hắn thông qua giao cảm âm dương biết hành trình này đã trải qua hai mươi bảy năm. Ngao du trong Tinh Vũ, nếu như sinh mệnh ngắn một chút rất dễ chết ở dọc đường. Khi hắn đến gần và tiến vào tinh vực này, hắn rõ ràng cảm nhận được lực hút của tinh vực đang kéo hắn vào trong.

Trong mắt hắn thấy có mấy người đang đấu tranh sống chết trong không vực hư vô ở phía trước. Hai đánh ba, năm người đan vào nhau, không phải đánh theo cặp, đôi khi trợ giúp hoặc tấn công hoặc phối hợp với nhau, ánh sáng pháp thuật lúc thì tối tăm khi thì rực rỡ, bỗng nhiên có ánh kiếm xuyên qua trong đó. Độn thuật của mỗi người đều cực nhanh, lấp lóe không phương hướng, hoặc hóa quang hoặc ẩn độn, hay là đột nhiên vọt lên cao, kéo ra xa, có một người từng bước ép sát, những người này thân hình cũng không cao lớn, nhưng mỗi một đấm đánh ra đều là chấn động hư không. Cẩn thận xem hai người này thoạt trông như đang tấn công, nhưng họ bị ba người bám giữ nhốt vào giữa. Một trong hai người dũng mãnh như thú dữ, từng chiêu gắt gao, một nữ nhân theo sau lưng, nữ nhân ngự kiếm hành pháp theo sát hắn ta. Ba người kia tuy thường xuyên thay đổi vị trí, hoán đổi đối thủ nhưng vị trí mà họ chiếm giữ là một hình tam giác, liên tục thay đổi vị trí khi hai người ở giữa lao về phía trước. Lâu Cận Thần đứng trên một khối thiên thạch, cẩn thận xem xét pháp thuật của bọn họ, hắn phát hiện kiếm ý ẩn chứa trong kiếm pháp của nữ nhân ngự kiếm kia khá quen mắt.

Ngự kiếm thuật của Ngân Hà Kiếm Phái, kiếm ý như sóng, ánh kiếm từng lớn đẩy sóng, Lâu Cận Thần xem một lúc thì chắc chắn điều này. Nam nhân anh vũ đánh ra cú đấm trầm trọng mà sắc bén, dưới chân bộ pháp huyền diệu, có cảm giác từng bước sinh ra ảo giác, một bước áp sát. Lâu Cận Thần cảm thấy hắn ta có lẽ biết độn thuật giống 'Môn tự pháp của mình, nhưng biểu hiện hơi khác.
Bình Luận (0)
Comment