Chương 1033: Một kiếm phá chúng pháp (2)
Chương 1033: Một kiếm phá chúng pháp (2)Chương 1033: Một kiếm phá chúng pháp (2)
"Hắn dùng tay áo làm kiếm pháp?"
"Hai tay áo đó là song kiếm?"
"Hai tay áo cuốn là múa kiếm hóa, bước chân sãn tới phất tay áo là vung kiếm chém, đây là quét ngang, đâm chọt...'
Vương Hành Giáp lúc trước nói chuyện với Lôi Tư Triết lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, hắn ta nhìn thấy Lâu Cận Thần một bước tiến lên, phất ống tay áo đánh tan đoàn lửa hùng dũng ập đến.
Vương Hành Giáp biết người thi pháp này tu là xích nhật biến, hơn nữa tu rất thâm, pháp niệm ngưng luyện, đã được một chút đại nhật chân ý, nhưng ở trước mặt người Yên Lam này thì không khác gì pháp thuật khác, đều là phất ống tay áo đánh tan.
Ngay lúc này, trên bầu trời vang tiếng nổ lên. Đó là tiếng sấm. Tiếng sấm luôn làm kinh sợ tâm thần, người tâm thần không vững bị lôi uy làm não rỗng, cứng ngắc một giây.
Lâu Cận Thần bị nhiều pháp thuật vây công nếu khựng lại một giây thì sẽ bị đả kích và khống chế đồn dập. Nhưng mọi người chỉ thấy pháp quang trên thân thể người Yên Lam này dường như phình ra rút lại, không có một chút cứng ngắc. Có mấy kính quang chiếu hướng Lâu Cận Thần, nguyệt kính chỉ thuật, không ai có thể tránh được, cho nên Lâu Cận Thần bị gương chiếu trúng. Bóng dáng của Lâu Cận Thần hiện trong gương, nhưng người cầm gương thấy ánh sáng chói mắt chứ không có bóng dáng chân thực, không thể khống chế người Yên Lam này. Bóng dáng màu bạc mơ hồ chuyển động trong gương, vừa giống lửa vừa giống luồng sáng.
Đùng! Một tia sét từ trên trời giáng xuống. Lâu Cận Thần tiến lên một bước, sét đánh trúng nơi hắn vừa đặt chân, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất.
Lâu Cận Thần mới đứng vững lại có cái thứ hai rơi xuống, hắn tiếp tục quay người để tránh nó. Khi các đệ tử của Huyền Thiên Tông nhìn thấy Lâu Cận Thần trốn tránh thì hưng phấn lên, bọn họ cho rằng nếu né tức là Lâu Cận Thần không dám đỡ sấm sét này. Tia sét lấp lánh mơ hồ đánh xuống liên tiếp, hơn nữa càng lúc càng dày đặc, bởi vì có đệ tử khác giỏi lôi pháp rốt cuộc hoàn thành khúc nhạc dạo. Chỉ thấy toàn bộ đấu pháp tràng đều bị tia sét chiếu trắng xóa, người duy nhất ở bên trong là Lâu Cận Thần không có chỗ trốn, không ai cho rằng lúc này Lâu Cận Thần còn có thể chống đỡ được. Một giây đánh xuống mấy chục tia sét. Pháp thuật khác xen lẫn trong tia sét, còn có pháp bảo ánh kiếm và kim quang. Khi bọn họ không biết Lâu Cận Thần nên ứng đối thế nào thì thấy thân hình của hắn đã biến thành một luồng sáng.
Chỉ là ánh kiếm, chỉ thấy ánh kiếm như tơ, bay lượn trong tia sét và nhiều pháp quang, ánh kiếm này không né pháp quang, tia sét mà nghênh đón chúng nó. Nơi ánh kiếm xẹt qua, pháp quang nháy mắt tán đi, có một thanh phi kiếm nhỏ khi bị ánh sáng xẹt qua thì phát ra tiếng rên rơi xuống đất, kiếm gấy làm đôi. Ánh kiếm đi lên cao hơn, chợt lóe biến mất, sấm sét trên trời tán đi, một lôi ấn bị ánh kiếm cắt qua bỗng tối xuống, người khác thấy thế lập tức thu lại lôi ấn của mình.
Lôi Tư Triết sắc mặt đỏ bừng, bởi vì lôi ấn bị ánh kiếm cắt qua do đó mất đi linh tính là của hắn ta. Lúc này mọi người nghe thấy tiếng kiếm như có như không vang bên tai, tiếng kiếm như gió nhẹ nhàng xoay quanh. Ánh kiếm trong mắt họ xoay quanh sắp rời đi. Lúc này, bầu trời đột nhiên thay đổi, trở nên cực kỳ trong trẻo, phản chiếu ra ánh kiếm lập lòe. Đó là một loại huyền biến huyền diệu nhất trong nguyệt kính chỉ thuật của nguyệt tượng biến, nghe nói chỉ cần tu thành công nguyệt kính biến là sẽ đứng ở vị thế bất bại. Bởi vì nguyệt kính biến có thể ảnh ngược ra kẻ địch, do đó hoá sinh một thứ giống kẻ địch, cho hai bên đánh nhau.
Lúc Lâu Cận Thần mới đến Thanh Hà giới trông thấy ba người vây công hai người khác, hắn ngay lúc đó không biết ba người kia thuộc môn phái nào, nay xem ra một người chắc chắn là Huyền Thiên Tông. Bởi vì trong đó có một người thi triển một môn pháp thuật, đột nhiên xuất hiện gương, ảnh ngược một người tung nắm đấm với kẻ địch. Lâu Cận Thần thân hóa ánh kiếm đâm về phía gương trên bầu trời, trong gương xuất hiện ánh kiếm chói mắt.
Ánh kiếm như đến từ sâu trong gương, càng tới gần mặt gương thì ánh kiếm càng mạnh mẽ. Kiếm này là ảnh ngược của ta, mọi thứ của ta sao? Lâu Cận Thần không tin trong gương có thể phản chiếu mọi thứ của mình, cùng lắm là chiếu ra hình bóng bề ngoài thôi.
Khoảnh khắc tiếp xúc, ánh kiếm trong gương tán loạn, mặt gương cũng bị kiếm cắt đứt.
Nhất Kiếm Phân Âm Dương. Kiếm như thế chém xuống, kiếm được phản chiếu sao mà chiếu ra bản chất được. Chẳng những ánh kiếm phản chiếu tán đi, mặt gương cũng bị chém phát ra tiếng két. Khánh các lão tái mặt, vội bấm quyết thu gương, bầu trời trong xanh đột nhiên co lại nhanh chóng, biến thành một luồng ánh sáng bay vào tay Khánh các lão, biến thành một tấm gương. Dù nhanh chóng thu lại nhưng tấm gương vẫn không tránh khỏi bị ánh kiếm làm hỏng, ông †a cúi đầu nhìn vào gương, vết xước trên gương rất sâu, nếu không thu lại kịp thời e rằng đã bị hỏng hoàn toàn. Dù hiện tại chưa hỏng nhưng Khánh các lão lòng nhỏ máu.