Chương 1034: Một kiếm phá chúng pháp (3)
Chương 1034: Một kiếm phá chúng pháp (3)Chương 1034: Một kiếm phá chúng pháp (3)
Khánh các lão tức giận quát:
"Thật can đảm, dám bị thương linh kính của ta!"
Mắt trái của Khánh các lão bỗng rực cháy, giống như có thái dương giấu trong hốc mắt.
Khánh các lão chỉ tu hai loại huyền thiên biến pháp, lại có thể trở thành một vị các lão, có thể thấy tạo nghệ với hai môn pháp này sâu cỡ nào.
Khánh các lão tu nguyệt tượng biến và xích nhật biến, hai biến kết hợp có tên là Danh Nhật Nguyệt Huyền Biến, nghiên cứu hai thứ là có thể chạm đến âm dương đại đạo.
Xích nhật cháy trong mắt trái, thoáng chốc trên trời có thêm một thái dương, nhưng thái dương này chỉ chiếu vào một người.
Người đó là Lâu Cận Thần tán đi ánh kiếm, hiển lộ thân hình. Hắn nhìn nơi đâu là chỗ đó bị xích nhật đốt. Không thể nào tránh né. Lâu Cận Thần cảm giác có một vầng thái dương đột nhiên xuất hiện chiếu rọi ngũ tạng lục phủ của mình, thêm một lúc nữa e rằng nước trong nội tạng sẽ bị khô cạn. Hắn vẫn không mở miệng nói chuyện, hắn biết, lúc này muốn nói gì thì phải đánh bại người mạnh nhất ở đây đã, nếu không thì căn bản không có tư cách nói chuyện. Lâu Cận Thần thở dài một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Cơ Băng Nhạn đứng ở nơi đó không nhúc nhích. Hắn thật sự chỉ đến thăm bạn, không ngờ rơi vào âm mưu như vậy. Hắn biết, nếu như chính mình không cách nào tẩy rửa hiềm nghi, Cơ Băng Nhạn cũng hết đường làm điện chủ ngoại sự điện. Lâu Cận Thần không muốn như vậy, cho nên hắn cần mở miệng nói chuyện, mà muốn nói chuyện phải khiến người ở đây ngậm miệng. Cho nên hắn động, nhưng hắn vẫn không lấy kiếm ra, ngón tay thành kiếm đặt giữa hai chân mày, một kiếm lên từ tâm ra từ miệng, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện thái dương bị kiếm hiện từ tâm chém tan. Lâu Cận Thần rạch tay về phía Khánh các lão. Kiếm chỉ rạch từ xa nhưng Khánh các lão cảm giác nguy hiểm lớn, ông ta giống như không kịp ứng đối bị kiếm cắt thành đôi.
Vách núi sau lưng Khánh các lão nứt một đường. Nhưng người bị cắt đôi không ngã xuống, ngược lại nhanh chóng mọc ra thành hai người hoàn chỉnh. Hai người này giống y như đúc, đều là bộ dạng của Khánh các lão, đồng thời thi pháp. Một người trên tay tụ ra một đoàn ánh sáng mặt trời, một người tụ ra đoàn ánh sáng mặt trăng. 'Nhật Nguyệt Huyền Biến!"
Nhiều người có mặt đều biết pháp thuật độc môn đắc ý của Khánh các lão là Nhật Nguyệt Huyền Biến, pháp tu hành này không được ghi lại trong Tàng Pháp Các, trừ phi bái Khánh các lão làm thầy, được ông ta thích mới được dạy Nhật Nguyệt Huyền Biến chi pháp này. Hai Khánh các lão lắc người rồi hợp lại với nhau, hai loại pháp quang vàng và bạc trong tay họ hóa thành huyền quang hai màu như vòng xoáy. Khánh các lão vung tay lên, huyền quang hai màu vàng bạc vụt qua, hư không yên tĩnh, dường như hết thảy âm thanh đều bị pháp ý mạnh mẽ này cắn nuốt. Lâu Cận Thần chân chính cảm thụ được nguy hiểm, hắn phát hiện huyền quang này có pháp vận đáng sợ khó tả. Mọi thứ dường như chậm lại. Hơi thở mang theo chút thời gian nhưng lại không thể giải thích rõ ràng. Lâu Cận Thần không né, bởi vì hắn biết trốn không thoát, vô luận là che giấu hay là trong khoảnh khắc đi đến ngoài mấy nghìn dặm thì huyền quang vẫn sẽ đuổi theo tới nơi. Đành cứng rắn đỡ.
Đương nhiên hắn sẽ không đỡ trực diện, vô luận đối mặt pháp thuật gì hắn đều tự tin vào kiếm thuật của mình. Hắn vẫn dùng ngón tay làm kiếm, nhưng trên kiếm chỉ có ánh kiếm mông lung lơ lửng trong hư không, hắn bước chân tới trước, ngón tay chém xuống, một kiếm thức cơ bản rất tiêu chuẩn rất đơn giản, nhưng ai nhìn thấy cảnh này sẽ cảm thấy rằng thiên địa sẽ bị hắn cắt ra. Kiếm chỉ của hắn chém chính xác vào huyền quang hai màu bạc vàng đan xen. Nhất Kiếm Phân Âm Dương! Lâu Cận Thần dùng kiếm pháp mà mình tu hành nhiều năm thử pháp thuật đắc ý của các lão Huyền Thiên Tông. Hắn cảm giác được kiếm ý của mình bị ăn mòn, giống như nhìn thấy thời gian trong thiên địa lướt nhanh đi, như thể rơi vào dòng sông thời gian, không thể nhúc nhích, trong khi mặt trời và mặt trăng luân phiên, chớp mắt nghìn năm. Nhưng ý nghĩ nhất thời này giống như vọng tưởng. Một ánh kiếm xẹt qua bầu trời thời gian nghìn năm như vĩnh hằng.
Mặt trời và mặt trăng tan rã. Mọi người xôn xao vì ai cũng nhìn thấy nhật nguyệt huyền quang vỡ ra từng tấc dưới kiếm chỉ. Một số người trong số họ đã nhìn thấy nhật nguyệt huyền quang của các lão, cơ hồ không ai có thể ngăn trở, bị chém vào người chớp mắt cướp đi thọ nguyên, già nua chết ngay. Nhưng nó tan rã dưới kiếm chỉ của người Yên Lam này. Huyền quang hai màu bạc vàng đan xen đầu tiên là bị kiếm tách rõ hai màu, rồi tan vỡ như bong bóng. Lâu Cận Thần khen:
"Pháp thuật hay!"
Mọi người lại một lần nữa nghe thấy khích lệ, lại cảm thấy hắn vẫn đang mỉa mai. Khánh các lão ở bên kia thì ôm đầu mình, lảo đảo lui về phía sau hai bước, dựa vào vách tường thở hồng hộc.