Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1034 - Chương 1035: Tự Do Đến Và Đi (1)

Chương 1035: Tự do đến và đi (1) Chương 1035: Tự do đến và đi (1)Chương 1035: Tự do đến và đi (1)

Khánh các lão loạng choạng lùi lại, che trán dựa vào vách đá, lúc đó ông ta như nhìn thấy thiên địa bị ngăn cách bởi một đường ánh sáng mỏng manh, tách Nhật Nguyệt Huyền Quang của mình.

Khi Khánh các lão nhìn ánh sáng tách huyền quang kia thì cảm giác ý thức bị phá mở.

"Chính hắn là người đã giết Hà Tòng Dung."

Lúc này, Khánh các lão tin chắc Hà Tòng Dung bị người Yên Lam này một kiếm giết chết.

Khánh các lão cho rằng mình còn bị chém thì Hà Tòng Dung trúng một nhát kiếm chết tươi cũng không lạ.

Lòng Lâu Cận Thần vốn đã trầm xuống, ngẩng đầu lên liền thấy trên cửu thiên phong vân hội tụ, hắn cảm giác lực lượng hủy diệt mạnh mẽ đang dựng dục.

Đó là sấm sét đang dựng dục. Sấm sét này mạnh hơn lôi pháp mà Lôi Tư Triết vừa thi triển rất nhiều, sét chưa đến đã khiến đấu pháp tràng này tràn ngập pháp vận hủy diệt mọi thứ. Lâu Cận Thần thở dài một tiếng nói:

"Chư vị, người này không phải Lâu mỗ giết chết."

Sấm sét trên bầu trời vẫn đang cuồn cuộn và không có ý định tiêu tan."Lâu Cận Thần này muốn giết người thì hắn đã chết vào lúc ta phá pháp, không thể nào rơi xuống đất rồi mới chết."

Lâu Cận Thần lại giải thích, sấm sét vẫn không có ý định biến mất, trái lại càng mạnh mẽ hơn, bên trong có thể nhìn thấy tia điện lấp lóe, nhưng sét chưa đánh xuống, dường như cho Lâu Cận Thần một cơ hội cuối cùng để giải thích. Lâu Cận Thần thở dài nói:

"Ta đã giải thích rồi, nhưng nếu ngươi không tin thì ta cũng đành chịu. Nhưng điều ta muốn nói là, nếu ta, Lâu Cận Thần muốn rời đi, thì không ai có thể làm gì được ta!"

Trong đám mây sấm sét cuối cùng cũng vang lên một thanh âm:

"Lâu Cận Thần, ngươi quá kiêu ngạo, Huyền Thiên Tông không phải nơi để ngươi tùy ý đến rồi đi. Hơn nữa, ngươi có thấy đám người Yên Lam sau lưng mình không? Ngươi có nghĩ bọn họ sẽ có kết cục thế nào không?"

Đám người Yên Lam ở sau lưng Lâu Cận Thần thay đổi sắc mặt. Cơ Băng Nhạn mở miệng muốn nói, lại bị một tiếng sấm rền át qua.'Ha ha ha ha ...' Lâu Cận Thần cười to, nói:

"Thật là buồn cười, bọn họ đều là đệ tử của Huyền Thiên Tông các ngươi, các ngươi lại dùng để uy hiếp ta, bọn họ năm đó bái sư Huyền Thiên Tông chớ hề hỏi ý ta, là các ngươi thu bọn họ vào môn. Nhưng làm đồng hương, nếu có một người trong số họ xảy ra chuyện vì ta thì ta sẽ giết một đệ tử Huyền Thiên Tông."

"Chư vị cứ đi thăm dò nghe ngóng, Lâu Cận Thần này từ khi tự học đến nay, bản lĩnh giết người không kém."

Giọng nói của Lâu Cận Thần truyền khắp nơi. Những đệ tử Huyền Thiên Tông phát hiện người Yên Lam này chống lại toàn bộ Huyền Thiên Tông. Lâu Cận Thần vừa thốt lời, người trong mây sét im lặng một lúc, sau đó nói:

"Lâu Cận Thần, ta nghe nói ngươi từng thoát khỏi kiếm của Kỷ Thanh Phong. Hôm nay để ta xem ngươi có bản lĩnh gì chạy khỏi Lôi Ngục của ta!" Khi người trong đám mây lên tiếng, các đệ tử phía dưới mới nhận ra Lâu Cận Thần này không phải là người vô danh. Có thể thoát khỏi kiếm của chưởng giáo Ngân Hà Kiếm Phái đệ nhất Thanh Hà, đủ thấy bản lĩnh chạy trốn của hắn cao siêu, khó trách dám mở miệng nói Nếu hắn muốn đi không ai có thể làm gì được hắn. Lâu Cận Thần đứng trong hư không, ngước đầu nhìn bầu trời, hắn mơ hồ nhìn thấy trong áng mây cuồn cuộn xoay tít có điện quang tung hoành như rắn khổng lồ. Ngay sau đó, thế giới cấp tốc biến đổi, toàn bộ thiên địa giống như bị lực lượng này giam cầm. Lâu Cận Thần cong tay trong ống tay áo, một luồng sáng lấp lánh rơi vào tay của hắn, hắn nhanh chóng chém lên đầu. Lúc này một tia chớp đánh xuống, như một thanh kiếm bén đâm về phía Lâu Cận Thần, vừa lúc kiếm của hắn va chạm tia điện thô to. Tia điện cực nhanh nhưng lại va chạm với kiếm của Lâu Cận Thần, nhiều người trông thấy cảnh này thì giật mình và khó tin. Trong lòng nhiều người, kiếm là vật dẫn sét, rất ít kiếm có thể phá lôi pháp. Mà hiện tại bọn họ nhìn thấy thanh kiếm nhỏ chạm vào tia điện thì bay khỏi tay, điện quang bám trên thân kiếm, kiếm bay lên trời cùng với tia điện, đâm về phía mây sét."Tuy Lâu mỗ giỏi về chạy trốn, nhưng càng muốn lĩnh giáo pháp thuật của các hạ."

Lời còn chưa dứt, thân thể hắn đã hóa thành một ánh kiếm, ánh kiếm như tơ đâm thẳng lên cửu thiên. Rất nhiều người thấy cảnh này đều đột nhiên sinh ra cảm giác vô lực, mọi người cho rằng kiếm bay lên thành tơ đâm trong thiên địa, tiến hoặc công, lui có thể trốn, e rằng trong thiên hạ ít ai ngăn được kiếm độn này. Ít nhất những người này nhìn thấy không ai có thể ngăn lại hắn. Nhưng bọn họ đã đoán được người xuất hiện trên bầu trời là các lão nào trong môn. Lôi Tiêu các lão. Lôi Tiêu là thái gia gia của Lôi Tư Triết, chẳng qua có quan hệ không được tốt với Lôi gia, cuối cùng ruồng bỏ gia tộc, chỉ tập trung vào tông môn, tiếp đó thành một vị các lão.
Bình Luận (0)
Comment