Chương 1052: Loan Điểu Kiếm Tượng (1)
Chương 1052: Loan Điểu Kiếm Tượng (1) Chương 1052: Loan Điểu Kiếm Tượng (1)
Hồ Minh Dực cảm thụ thần lực hùng dũng như nước của Hắc Dực, thần lực như con suối phun trào khiến hắn ta càng
lúc càng tự tin.
Hồ Minh Dực lấy ra pháp bảo đắc ý của mình, Thôn Thiên Hồ Lô.
Đây là một hồ lô đá màu trắng xám, miệng hồ lô có đồ án âm dương.
Hồ Minh Dực chĩa miệng hồ lô về phía Hội Kiếm Lâu, lớn tiếng nói:
"Lâu Cận Thần, ta gọi ngươi một tiếng, ngươi có dám đáp lại không?”
Có người biết bí mật của Thôn Thiên Hồ Lô, biết không thể đáp lại, nhưng đều cho rằng Lâu Cận Thần không biết, hơn nữa Lâu Cận Thần là người Yên Lam, có lẽ không rành về pháp bảo, rất có thể mắc mưu, mọi người đều nín thở tập trung nhìn.
"Ha hai"
Từ Hội Kiếm Lâu truyền đến một tiếng cười lạnh nói:
"Ta sẽ tặng ngươi một câu pháp quyết, cảm mà có ứng là pháp, ta đáp lại ngươi liệu ngươi có chịu nổi không?"
Tùy theo Lâu Cận Thần đáp lời, Hồ Minh Dực hớn hở, hắn †a cảm thụ Thôn Thiên Hồ Lô đã khóa chặt khí cơ. Hồ Minh Dực cười to bảo:
"Ha ha, Lâu Cận Thần, vào hồ lô của ta đi!"
Nhưng trong tiếng cười lớn của hắn ta có một ánh kiếm bắn tới, vệt sáng giống như chui ra từ hư vô xa tít, tia sáng cắt âm dương, chớp mắt đã đến gần người. Khoảnh khắc đó Hồ Minh Dực cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, trong ánh kiếm giống như bị Thôn Thiên Hồ Lô hút tới, lại cho cảm giác có thể xẻ hồ lô ra. Giây phút này trong lòng Hồ Minh Dực sinh ra hoảng loạn, không đợi kịp hành động thì ánh kiếm đã chém hư không trước mặt hắn ta theo kiểu huyền diệu mà cứng rắn. Mắt Hồ Minh Dực thấy kiếm dường như chém hai đường, một kiếm chém vào hồ lô, tim hắn ta đau nhói, Thôn Thiên Hồ Lô trên tay đã vỡ ra, chưa kịp làm cái gì thì đường kiếm thứ hai chém xuống.
Mọi người có mặt đều nhìn thấy cảnh tượng này, cơ thể của Hồ Minh Dực dường như bị một thanh kiếm xẻ làm đôi. Mọi người nhìn thấy ánh kiếm bỗng bùng nổ thành khổng lồ, chỉ có một số ít nhìn ra là hai kiếm, một kiếm phá mở hồ lô, một kiếm chẻ đôi thân thể của đối phương, khi kiếm đến gần thì trên người Hồ Minh Dực dâng lên pháp quang hòa cùng đôi cánh đen trên bầu trời. Nhưng vẫn bị một kiếm phá mở, như rèm thưa không thể ngăn ánh sáng, không có chút tác dụng phòng thủ. Tuy Hồ Minh Dực là đàn chủ giống Hồ Thiên Dực nhưng không nổi tiếng, tuy nhiên hồ lô của hắn ta rất mạnh, nhiều người khi đụng phải hắn ta đều né tránh đáp lại, không để bị hồ lô của hắn ta ám toán. Nhưng Lâu Cận Thần trả lời, đáp lại này là kiếm trả lời, theo lực hút của Thôn Thiên Hồ Lô bay đi, nhưng một kiếm phá hồ lô, đồng thời lại một kiếm giết người.
Chuyện này vẫn chưa kết thúc, khi mọi người kinh ngạc, họ thấy thanh kiếm đã hướng lên trời. Bọn họ thấy kiếm đó không phải kiếm mà là thanh kiếm khí."Thanh kiếm đó!"
Một đệ tử Huyền Thiên Tông kêu lên, hắn ta nhận ra thanh kiếm này từng tỏa sáng tung hoành vô địch trong đấu pháp tràng của Huyền Thiên Tông. Kiếm biến thành một luồng sáng lấp lánh đâm về phía cánh đen che đậy Tinh Vũ. Cánh đen tỏa sáng, trên đó có đôi mắt màu đỏ thẫm. Ánh kiếm còn chưa tới gần, bỗng rạch phía dưới đôi cánh đen, như rạch bụng con cá vô hình. Khoảnh khắc đó mọi người nhìn thấy bên dưới cánh đen khổng lồ cư nhiên có một người. Người đó sắc mặt xanh đen, cứng ngắc, hai mắt đỏ tươi. Đôi cánh đen to lớn kia dường như mọc ra từ lưng người đó."Đó là ... Thanh Diện Hộ Pháp của Hắc Dực Thần Giáo?"
Có người giật mình kêu lên, bởi vì đó là hộ pháp xếp hạng hai trong Hắc Dực Thần Giáo. Không ngờ Thanh Diện Hộ Pháp sớm thỉnh Hắc Dực Thần buông xuống người mình, đủ thấy hắn ta cực kỳ muốn giết Lâu Cận Thần. Sau khi Thanh Diện Hộ Pháp lộ ra thân hình thì nâng tay điểm về phía vệt kiếm. Đầu ngón tay Thanh Diện Hộ Pháp bắn ra ánh sáng như điện quang về phía ánh kiếm. Khi điện quang bay tới, ánh kiếm vẽ đường cong huyền diệu né tránh, nhưng tia điện nổ tung bao phủ kiếm. Khoảnh khắc hồ quang điện rơi xuống trước kiếm thì thân kiếm rung khẽ, kiếm dâng lên một cái bóng kiếm chém vào tia điện. Kiếm vẫn bay về phía Thanh Diện Hộ Pháp cực nhanh. Thanh Diện Hộ Pháp mặt không cảm xúc, lại vươn tay điểm, thốt ra một chữ:
“Trạchl"
Tùy theo một tiếng pháp chú, toàn bộ hư không đột nhiên biến hữu hình, giống như biến thành đầm lầy. Lần này Thanh Diện Hộ Pháp không có trực tiếp công kích kiếm kia mà đổi hư không quanh kiếm, điều này cũng có thể đạt được mục đích khóa phi kiếm. Thanh Diện Hộ Pháp biết sự đáng sợ của †u sĩ kiếm đạo là kiếm, đó là ưu điểm cũng là khuyết điểm, chỉ cần khóa kiếm của tu sĩ kiếm đạo là đối phương như cọp không răng, không đáng e ngại. Hư không bỗng nhuộm màu. Ánh kiếm như sợi chỉ đột nhiên mơ hồ, Thanh Diện Hộ Pháp rõ ràng cảm thụ được ánh kiếm lấp lánh, mỗi vệt kiếm đều cắt mảnh hư không này. Nhiều lớp ánh kiếm chồng lên nhau, trong lòng Thanh Diện Hộ Pháp linh cảm nguy hiểm. Thanh Diện Hộ Pháp mới nghĩ như vậy thì ánh kiếm mông lung bỗng ngưng tụ.