Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1047 - Chương 1051: Kiếm Đáp Lại (2)

Chương 1051: Kiếm đáp lại (2) Chương 1051: Kiếm đáp lại (2)Chương 1051: Kiếm đáp lại (2)

Lộc Vô Ky còn chưa kịp nghĩ như vậy ánh kiếm đã chém vào trong tâm, như muốn xẻ tâm ông ta ra, nhưng ánh kiếm bỗng tán đi.

Một lực lượng hóa thành cuồng phong cuốn Lộc Vô Ky và lộc ra Hội Kiếm Lâu.

Lộc Vô Ky ngơ ngác đứng lên từ mặt đất, nhìn con lộc bên cạnh mình, nó cũng ủ rũ.

Một kiếm này không chỉ là phá pháp tổn thương ông ta, con lộc dưới thân ông ta cũng bị thương.

"Ngay cả lộc cũng không bỏ qua sao?"

Lộc Vô Ky đau lòng lẩm bẩm, nâng lộc to rời đi.

Những người xem bình luận xôn xao, có vẻ như không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao thì người Yên Lam Giới trong tòa nhà đã đánh bại quá nhiêu người.

"Chẳng lẽ lần này Thanh Hà giới của chúng ta không có ai có thể đánh bại hắn sao?"

Có người nói.'Người của Ngân Hà Kiếm Phái đâu?"

"Người của Huyền Thiên Tông đâu?"

"Người của Toàn Chân Giáo đâu?"

Toàn Chân Giáo, Ngân Hà Kiếm Phái, Huyền Thiên Tông xem như ba tông môn mạnh nhất Huyền Thiên Tông. Nhưng lúc này không ai trong những tông môn này xuất hiện. Mọi người không tin trong ba phái không có người biết Lâu Cận Thần đến. Hơn nữa những ngày qua cái tên của Lâu Cận Thần đã truyền ra, danh tiếng đệ nhất Yên Lam cũng truyền đến, hơn nữa hắn từng ngăn cản Thanh Hà giới kéo Thái Dương Cung đi. Hắn có sự tích từng đấu một kiếm với chưởng môn Ngân Hà Kiếm Phái, Kỷ Thanh Phong và an toàn rút lui. Ngân Hà Kiếm Phái đã có người đến, một trong số đó là sư huynh của Lương Ngọc Thành mà Lâu Cận Thần đã gặp lúc mới đến, từng báo với sư huynh trước khi mất tích, tên là Mạnh Phi Trần. Hắn ta và Tiêu Phi Quang của Ngân Hà Kiếm Phái được gọi là Song Phi Kiếm."Lâu Cận Thần này có kiếm thuật như vậy, nếu hắn muốn giết Ngọc Thành sư đệ thì không khó, xem ý trong kiếm thì hắn không phải người giết Ngọc Thành sư đệ."

"Nhưng Ngọc Thành sư đệ gặp chuyện, chúng ta vẫn nên hỏi hắn, hắn có lẽ là người cuối cùng gặp Ngọc Thành sư đệ."

"Nhưng lúc này đi hỏi thì thời cơ không tốt, nhiều người như vậy nhìn, người Ngân Hà Kiếm Phái đến mà không ra tay e rằng sẽ bị người cho rằng chúng ta sợ."

Mạnh Phi Trần nói:

"Xác thực như vậy, cho nên chúng ta còn cần đợi đã."

"Chờ tới khi nào?"

Có đệ tử hỏi. Mạnh Phi Trần trả lời:

"Đợi đến khi chúng ta có cơ hội thắng hắn."

Bên cạnh có một vị sư đệ đột nhiên tỉnh ngộ lại, nói:

"Sư huynh đang nói tới ngày vì sao biến động?”

Mạnh Phi Trần không đáp lại, đúng là hắn ta đang chờ ngày đó đến, đệ tử đồ của hắn ta lúc ấy có thể thừa dịp dung hợp vào khí cơ của hai ngôi sao, cho hắn dẫn động lực lượng sao mãnh liệt. Mạnh Phi Trần tự tin lúc ấy mình nhất định sẽ không thua, chỉ cần phá kiếm pháp của Lâu Cận Thần này, đánh bại hắn thì dễ hỏi chuyện rồi, lấy tư thái người thắng vừa thể hiện sự cứng rắn của Ngân Hà Kiếm Phái vừa đạt thành mục đích. Lại có vài người khiêu chiến trước Hội Kiếm Lâu. Một đệ tử Ngân Hà Kiếm Phái hỏi:

"Sư huynh, sao ta cảm thấy kiếm pháp của Lâu Cận Thần dường như hơi thay đổi?"

Mạnh Phi Trần nói:

"Quả thực, hắn đang luyện kiếm, thấy chư pháp mà phá pháp, không ngừng hoàn thiện kiếm thuật của mình."

Ngay lúc này, bầu trời đột nhiên tối xuống. Trời sao vốn tối tăm. Tuy trong Mãng Ngọc Đái sáng sủa, các lâu đều treo đèn, chỗ trống bên ngoài dựng cột đá tỏa pháp quang rực rỡ. Nhưng trên bầu trời cao hơn là tối đen, nhưng lúc này lại vẫn khiến người cảm thấy trời tối. Tối đây không phải bóng đen mà là áp lực đột nhiên bao trùm tâm hồn mọi người. Mọi người ngửa đầu nhìn lên cao, không biết từ khi nào trên bầu trời xuất hiện đôi cánh đen to lớn. Cánh đen khi giương rộng thì che kín Mãng Ngọc Đái. Có người lớn tiếng quát hỏi:

"Người của Hắc Dực Giáo? Muốn làm cái gì?"

Hồ Minh Dực cảm thụ địch ý của mọi người, hiểu ngay nếu Hắc Dực Thần Giáo muốn giết Lâu Cận Thần, tuyệt đối không thể khiến mọi người hiểu lầm. Thế là hắn ta lập tức bay lên bên trên Hội Kiếm Lâu, hét to:

"Người Yên Lam này hủy giáo đàn của ta, giết đàn chủ, hôm nay Hắc Dực Thần Giáo đặc biệt đến báo thù máu, không liên quan chư vị, chư vị chỉ cần xem thôi."

Hồ Minh Dực lớn tiếng nói:

"Hắc Dực Thần Giáo nhiều năm qua không có xích mích gì với chư phái, tuyệt đối sẽ không làm chuyện khiến mọi người cảm thấy nguy hiểm."

"Hừ, ngươi tốt nhất không cần làm."

Có người hừ lạnh nói. Hồ Minh Dực thầm cắn răng, nhưng cũng không dám nói cái gì, Hắc Dực Thần Giáo muốn đứng vững trong Thanh Hà giới thì tuyệt đối không thể đắc tội quá nhiều người. Hồ Minh Dực trút hết bực tức lên người Lâu Cận Thần, hắn ta đứng bên trên Hội Kiếm Lâu, cất cao giọng nói:

"Lâu Cận Thần, ngươi tập kích giáo đàn của Hắc Dực Thần Giáo chúng ta, giết đàn chủ và mười ba vị giáo chúng, hôm nay Hắc Dực Thần Giáo đến tìm ngươi báo thù rửa hận, ngươi có gì muốn nói không?"

Hồ Minh Dực muốn cho mọi người nghe và biết rằng là Lâu Cận Thần chọc vào Hắc Dực Thần Giáo trước, chứ không phải Hắc Dực Thần Giáo làm chuyện gì không tốt.
Bình Luận (0)
Comment