Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1062 - Chương 1066: Gió Độc Thét Gào (1)

Chương 1066: Gió độc thét gào (1) Chương 1066: Gió độc thét gào (1)Chương 1066: Gió độc thét gào (1)

Lâu Cận Thần ngồi chín năm.

Chín năm qua trong chớp mắt.

Việc làm ăn của Ngũ Tạng tửu lâu không tốt lắm, người Yên Lam lại đây không được bao nhiêu khi so với toàn bộ Thanh Hà giới vực.

Hơn nữa ít người ra vào trời sao, đa số người Yên Lam còn mắc kẹt ở giới nội.

Lúc Lâu Cận Thần đi ra toàn bộ tửu lâu im ắng, chỉ có một người ngồi ở đó uống rượu.

"Phủ Quân, ngài đã xuất quan."

Nói chuyện là Vương Phúc, là người lúc ấy nói sẽ quản †ửu lâu giúp Lâu Cận Thần.

Trước kia Lâu Cận Thần tịnh không nhận biết hắn ta, nhưng mấy năm nay Vương Phúc làm khá tốt, hắn ta dường như rất thích làm những việc này.

Lâu Cận Thần hỏi:

"Ừ, mấy năm ta bế quan có xảy ra chuyện gì không?"

"Cũng không có việc lớn gì, là Thanh Hà giới và Hoàn Long ma sát gay gắt hơn, thường đánh nhau trong trời sao."

Vương Phúc nói. Những thứ này đều nằm trong dự đoán của Lâu Cận Thần. Lâu Cận Thần hỏi:

"Có người Yên Lam chúng ta tham gia không?"

"Có, một số tích cực, số khác thì không."

Vương Phúc nói. Lâu Cận Thần vừa nghe liền hiểu người đại khái là muốn cố gắng nhanh chóng dung hợp, hoặc là trong lòng đã dung hợp với Thanh Hà, muốn biểu hiện tốt hơn. Không tích cực thì là chưa dung hợp."Nhưng còn có một việc ta vẫn luôn không có nói cho Phủ Quân."

Vương Phúc nói. Chuyện gì?"

Lâu Cận Thần hỏi."Có người gửi thư khiêu chiến Phủ Quân”

Lâu Cận Thần hỏi:

"Ồ,ai vậy?"

"Hoàn Long, Phong Thần hiện nay của Phong Chi Cốc, Phong Liệt!"

"Phong Thần đương đại?"

Lâu Cận Thần hỏi. Toàn bộ tửu lâu vắng tanh, chỉ có một người đang ngồi uống rượu bên cửa sổ. Ngoài ra còn có bốn nữ tu của Thiên Âm Phường đang chơi đàn phía sau tấm rèm, vẫn là điệu khúc khổ đại cừu thâm, có điều vì giai điệu mềm mại nhẹ nhàng nên cũng có thể chấp nhận được."Phong Chi Cốc có một tước hiệu Phong Thần, trong phái luôn cạnh tranh lẫn nhau, mà Phong Thần thế hệ này tên là Phong Liệt, vào hư không một trăm hai mươi năm, nghe nói phong pháp của hắn ta đã đạt được đến ý nghĩa thực của gió. Một ý niệm khơi dậy gió tà trong cơ thể người khác, khiến gió tà này xâm chiếm ngũ tạng, trong nháy mắt có thể biến ngũ tạng thành tro bay."

Đối với ngũ tạng ngũ hành chi pháp, Lâu Cận Thần cũng rất hiểu biết, hắn biết trong ngũ tạng ngũ hành, gan thuộc gió, khi gió trong gan nảy nở thì nội tà tự sinh, thâm nhập khắp nơi, lúc trước khi rời khỏi Yên Lam giới, hắn đã lĩnh giáo qua phong pháp của Phong Chi Cốc rồi. Theo hắn thấy, phong pháp có thể nói là cường đại, ở bên ngoài giống như một con dao, có thể cắt thép cạo xương, bên trong thì làm loạn ngũ tạng. "Có thời gian hẹn sẵn không?”

Lâu Cận Thần hỏi."Không có, bọn họ nói đợi ngài xuất quan, thời gian do ngài quyết định, địa điểm cũng do ngài quyết định."

Vương Phúc nói.'Vậy thì một tháng sau, địa điểm sẽ là nơi giao hội giữa Hoàn Long và Thanh Hà, địa điểm cụ thể hơn thì để bọn họ quyết định đi, ta không thạo nơi đây."

Lâu Cận Thần nói.'Được."

Vương Phúc nói:

"Phong Chi Cốc có người đang đợi ở chỗ chúng ta đây."

Ánh mắt của Lâu Cận Thần rơi vào người đang uống rượu bên cửa sổ, đối phương nghe đến đây, tức quay đầu lại nói:

"Ta còn tưởng người được mệnh danh là kiếm tiên của Yên Lam giới đang trốn đâu không thấy, thì ra là thật sự đang bế quan."

Lâu Cận Thần nhìn đối phương, có thể cảm nhận rõ một luồng gió từ trên người hắn ta, nó bay ra từ trong lỗ mũi, bao quanh bên người hắn ta, có thể cảm nhận được một luồng gió cuồn cuộn nhưng có trật tự trong người hắn ta.

"Người của Phong Chi Cốc, ta đã gặp qua bốn vị, đã từng giết hai vị, khi tức trên người ngươi và bọn họ là cùng một nguồn gốc."

Lâu Cận Thần nói. Sắc mặt đối phương thay đổi, nói:

"Lâu Cận Thần, ta ngưỡng mộ ngươi là nhân vật nổi tiếng ở Yên Lam và Thanh Hà, nhưng ngươi lại nói năng ngông cuồng như vậy." "Chẳng qua là gặp người và có cảm nhận như vậy, đều là lời thật mà thôi."

Lâu Cận Thần lãnh đạm nói:

"Trên người ngươi và người ta từng giết đều có tử khí giống nhau."

"Không ngờ Lâu Cận Thần được mệnh danh là kiếm tiên lại còn biết về mệnh lý."

Người kia nói.'Không phải ta biết mệnh lý mà là nếu ngươi nói thêm một câu nữa, ngươi sẽ phải chết ở đây."

Lâu Cận Thần nói. Người kia không cảm nhận được sát khí của Lâu Cận Thần, bởi vì Lâu Cận Thần đã có thể thu lại hết tâm ý rồi. Thế nhưng hắn ta không dám cược nếu mình nói thêm một câu thì có sẽ chết hay không.

Hắn ta ngậm miệng lại, xoay người, bước ra khỏi cửa, đi thẳng về Hoàn Long giới vực.

Trong lòng Vương Phúc cảm khái, người của Phong Chi Cốc, Hoàn Long giới này đợi ở đây hai năm rồi, không phải chỉ đơn thuần là đợi ở đây, người này cũng giao đấu với người của Yên Lam giới tới đây uống rượu, chưa từng bại trận, đây cũng là nguyên nhân vì sao tửu lâu lại vắng vẻ như vậy. Bởi vì rất nhiều người tới đây đều bị người của Phong Chi Cốc này đánh, lại không thể tìm lại thể diện, chỉ có thể lựa chọn không tới nữa.
Bình Luận (0)
Comment