Chương 1065: Thương (3)
Chương 1065: Thương (3)Chương 1065: Thương (3)
Lâu Cận Thần cảm thấy chính mình cần tiêu hóa, mấy tin tức này khiến hắn cảm thấy khiếp sợ, thậm chí có một loại cảm giác sợ hãi.
Hắn cảm thấy này vô tận trời sao, có một đôi mắt vô hình theo dõi mọi thứ của mình.
"Ha ha, bị dọa sợ rồi hải"
Cơ Băng Nhạn cười nói nếu để đồng môn thấy bộ dạng này của nàng nhất định sẽ phi thường kinh ngạc, bởi vì nàng tuy làm việc không cứng rắn và nghiêm khắc nhưng cũng ít đùa với ai.
Lâu Cận Thần nói:
"Sợ thật."
Cơ Băng Nhạn nói:
"Ta ban đầu nghe thấy mấy tin tức này thì cũng bị dọa, nhưng hiện tại lại không quan tâm, bởi vì khiến Thượng Thương chú ý chỉ có những Đạo Quân và Đạo Chủ, ước chừng ngài chỉ chú ý vào Đạo Chủ."
Nỗi lòng Lâu Cận Thần dậy sóng, hắn nhớ tới mình bỗng dưng đến thế giới này, đây là ngoài ý muốn? Là trùng hợp, hay là vận mệnh sắp xếp? Hoặc là ai sắp xếp? Hắn không biết.'Đạo hữu, đạo hữu, Lâu Cận Thần ...' Cơ Băng Nhạn phát hiện Lâu Cận Thần đột nhiên rơi vào một loại mê vọng, dường như sợ thứ gì đó. Lâu Cận Thần giật mình tỉnh lại, gió từ bên ngoài thổi vào, hắn phát hiện lưng mình rịn mồ hôi.'Không sao, ta vừa nghĩ tới một chuyện."
Lâu Cận Thần nói."Ồ, ta thấy sắc mặt của ngươi không tốt."
Cơ Băng Nhạn nói."Xem ra ta phải bình tĩnh lại, nghĩ đến một ít sự nên tâm thần hơi hoảng."
Lâu Cận Thần nói. Cơ Băng Nhạn nghi hoặc gật đầu, trong lòng nàng thì Lâu Cận Thần có pháp niệm vừa cương vừa nhu, rất là chắc chắn, ý chí càng cứng cỏi, chuyện bình thường tuyệt đối không thể nào khiến hắn kinh tâm thần. Hai người rời khỏi công báo quán. Sau đó Lâu Cận Thần và Cơ Băng Nhạn cũng không đi chỗ khác thăm thú nữa. Hai người trở lại mật thất của Cơ Băng Nhạn ở Huyền Thiên Tông. Cơ Băng Nhạn thấy sắc mặt của Lâu Cận Thần tuy khá hơn nhưng vẫn có chút tâm sự. Nàng nhịn không được hỏi, nhưng Lâu Cận Thần lại không nói gì.'Đúng rồi, trên đời này có bao nhiêu Đạo Chủ?"
Lâu Cận Thần đột nhiên hỏi. Cơ Băng Nhạn ngẫm nghĩ đáp:
"Ta không biết cụ thể có bao nhiêu, nhưng ta biết nổi danh nhất là Âm Dương Đạo Chủ lúc hắn thành đạo từng giảng một bài đạo luận, trong đó nói là thiên địa phân âm dương, nhiều pháp tu hành trong thiên hạ hiện nay đều diễn sinh ra từ mấy chữ thiên địa phân âm dương."
Lâu Cận Thần lòng máy động, nói:
"Nàng nói Thượng thương không thích người ta nhắc đến mình, Đạo Chủ này lại công khai nói 'Thiên Địa Phân Âm Dương, vậy có khi nào hắn đắc tội Thượng Thương?"
"Ai mà biết, mấy chuyện này cách chúng ta quá xa, chúng †a đừng suy nghĩ, sư phụ ta từng nói, một người nếu như biết một ít bí mật vượt xa thực lực của mình có thể chịu đựng bí mật nghĩa là tai nạn bắt đầu." Cơ Băng Nhạn nghiêm túc nói. Lâu Cận Thần cảm thấy có lý, gật đầu. Hắn không rời khỏi Huyền Thiên Tông ngay lập tức mà được Cơ Băng Nhạn giúp đỡ vào Tàng Thư Lâu. Hắn vào phó lâu, bên trong toàn là sách lung tung, không phải sách pháp thuật, nhưng có thể phong phú tư tưởng của một người, khiến một người đi càng xa, có thể khiến người hiểu rõ thế giới này. Lâu Cận Thần không làm kinh động bất cứ người nào, xem sách một tháng sau thì rời đi, quay về Ngũ Tạng tửu lâu. Lâu Cận Thần đọc sách một tháng nhưng không tìm được thứ muốn xem. Thí dụ như về sự tích của Đạo Chủ, hắn phát hiện không có một quyển sách ghi lại quỹ tích trưởng thành của Đạo Chủ. Rất ít ghi chép sự tích của Đạo Chủ, Lâu Cận Thần không tin một người tu hành trở thành Đạo Chủ một phương mà không làm việc lớn kinh thiên động địa nào.
Chuyện Hám Thiên Đạo Quân đang làm bị truyền khắp thiên địa, Đạo Chủ mạnh hơn thế mà không ai biết chuyện trước khi thành đạo. Lâu Cận Thần đoán những cuốn sách ghi chép sự tích Đạo Chủ đã bị giấu hoặc hủy rồi. Lâu Cận Thần chợt nghĩ biệt danh Hám Thiên Đạo Quân, nói theo cách của Cơ Băng Nhạn thì ngoại hiệu này là trực tiếp đắc tội với trời. Nếu thật sự mang đến kiếp vận thì đó là nguyền rủa lớn nhất cho Hám Thiên Đạo Quân. Lâu Cận Thần nhập định trong tĩnh thất của tửu lâu để bình ổn tâm trạng. Hắn đột nhiên nghe thấy những kia, lại liên tưởng việc của mình, đột nhiên trong lòng hoảng loạn, làm hắn hốt hoảng còn hơn lúc mới tới thế giới này.
Trời sao bao la vô biên này chẳng lẽ có người một tay sắp xếp số phận của ta? Lâu Cận Thần thầm nghĩ, cảm xúc lên xuống như sóng xô, đôi khi như lòng sông cạn nước. Lâu Cận Thần phát hiện ý tưởng này vừa xuất hiện đã như gắn chặt vào thần hồn. Lâu Cận Thần biết sâu trong lòng mình thật ra luôn lo và nghĩ về mặt này, bây giờ bị lời nói của Cơ Băng Nhạn bộc lộ ra, thế là nhanh chóng bén rễ nẩy mầm. Chuyện tâm linh nhất định phải giải quyết trong tâm, không thể cầu bên ngoài, đây là kinh nghiệm của hắn. Nên Lâu Cận Thần bắt đầu nhập định. Hắn nghiên cứu hoảng sợ trong lòng, cảm thụ nó, tiếp thụ nó, nói với bản thân tất cả cảm xúc này chỉ là một phần của tâm trí. Mọi vọng niệm đều đến từ vọng tưởng trong lòng, chỉ cần hàng phục nó thì vọng niệm sẽ thành một phần của pháp niệm.