Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1067 - Chương 1071: Trận (3)

Chương 1071: Trận (3) Chương 1071: Trận (3)Chương 1071: Trận (3)

Vì vậy hắn ở lại đây chứ không rời đi, tay cầm thanh kiếm nhọn ba thước, không ngừng khua vẫy.

Sau một thời gian dài vắng bóng, hắn ở đây luyện tập những chiêu kiếm mà mình đã từng luyện tập ở thế giới khác.

Thanh kiếm cơ bản nằm trong tay hắn, vung ra từng đường kiếm quang phân cắt âm dương.

Thân thể hắn nhảy lên, xoay tròn, đâm xuyên trong vòng xoáy, lúc đầu, thanh kiếm của hắn chống chọi với vô số vòng xoáy, không ngừng cắt đứt những vòng xoáy này.

Đến sau này, cơ thể hắn chuyển động theo vòng xoáy, như thể đã trở thành một bộ phận của vòng xoáy, thanh kiếm trong tay thuận theo sức mạnh của vòng xoáy mà khua vẫy.

Thế nhưng sau đó hắn lại thay đổi cách vung kiếm, mỗi một kiếm đều chống lại sức mạnh của vòng xoáy, mỗi một kiếm đều ra sức đánh tan vòng xoáy bằng một kiếm, bởi vì hắn cảm thấy kiếm pháp của mình không nên đi theo hướng mượn thế thông thường này. Con đường mình phải đi là đối mặt với khó khăn mà xông lên, Nhất Kiếm Phân Âm Dương, dưới kiếm của mình, không nên có khó và dễ, bởi vì cho dù là thứ có khó khăn đến đâu thì đều sẽ bị phân chia bởi một kiếm. Bất kể là loại pháp nào cũng nên bị phá bởi một kiếm.

Người Hoàn Long và người Thanh Hà đánh đến bên này rồi, nhìn thấy kiếm quang tung hoành đi lại trong vòng xoáy, ai nấy đều kinh ngạc tản ra, thế nhưng sau khi phát hiện người trong vòng xoáy này không ra ngoài, lại bắt đầu chiến đấu. Lúc này, người của hai giới Thanh Hà và Hoàn Long đã đánh đến nổi cáu rồi, chỉ cần nhìn thấy liền đánh giết, hầu như ai cũng có người thân bằng hữu chết trong tay đối phương, mà trên tay mình cũng hoặc ít hoặc nhiều có tính mạng của người trong giới vực của đối phương.

Người đánh tới đây không chỉ có một đôi mà còn có cả nhóm, có khi là một nhóm người ở bên này đuổi theo một hai người ở bên kia, có khi là người ở bên kia đuổi đánh người ở bên này. Một số người chạy trốn sẽ trốn vào hành lang Hoàn Oa này để thoát thân, thế nhưng cũng không có ai tới quấy rầy Lâu Cận Thần, dù sao hai bên đều biết, nếu không chọc tức người trong đây thì sẽ không có chuyện gì, nếu chọc vào thì có thể sẽ mất mạng. Vốn dĩ Hoàn Long vốn đã thua đồn dập, nhưng không biết từ lúc nào đột nhiên có một đám người tới, giúp Hoàn Long xoay chuyển thế thất bại, trong phút chốc hình thành lên thế ngang sức ngang tài, cho dù có chút bất lợi nhưng cũng không còn nằm thế bại nữa.

Trong nhóm người tới đó, nghe nói có người của Nam Đàm Tỉnh Vực, là được một vị trưởng lão họ Dư trong Phong Chi Cốc mời tới. Một ngày nọ, tinh không xuất hiện một dải ngân hà, phía ngoài dải ngân hà có một vầng trăng chiếu sáng ngân hà, đột ngột tiến vào. Ngân hà này là kiếm trận của Ngân Hà Kiếm Phái, do trưởng môn của bọn họ - Kỷ Thanh Phong làm mũi kiếm tiên phong phát động. Mà trong vùng không vực phía trước bọn họ kia lại là một vùng ánh sao mờ ảo.

Người của Hoàn Long và Nam Đàm Tinh Vực đã bố trí Mê Tinh Đại Trận, trực tiếp nghênh đấu Thanh Hà. Thế là Thanh Hà đã dùng Ngân Hà Kiếm Phái làm người dẫn đầu, tổ chức kiếm trận để phá trận, mà vầng trăng trên đỉnh đầu là Huyền Thiên Bảo Kính của Huyền Thiên tông hoá thành, ánh trăng chỉ dẫn phương hướng đột tiến của kiếm trận, không để kiếm trận bị lạc trong vùng tinh không này.

Lâu Cận Thần không biết từ lúc nào đã rời khỏi vùng hành lang Hoàn Oa kia, nhìn cảnh tượng chấn động này. Ngay cả đôi mắt của hắn cũng không thể nhìn rõ vùng tỉnh không mơ hồ hỗn loạn kia, vầng trăng do Huyền Thiên Bảo Kính hoá thành kia cũng không thể chiếu xuyên được vùng tinh quang mờ ảo đó. Hắn cũng được coi là mở mang tầm mắt về cuộc đại chiến giữa các giới vực này, kết trận thành thế mới là xu hướng chính. Một mình chiến đấu có thế nào cũng rất khó để chống chọi với cả một giới vực, trừ khi sức mạnh của người đó có thể hủy diệt cả một giới vực.

Nhưng năng lực như vậy, e rằng chỉ có nhân vật cấp Đạo Chủ mới có thể làm được. Hắn nhìn thấy dòng sông kiếm xông vào trong vùng tinh quang sương mù, lúc đầu hắn còn có thể nhìn thấy vảy của dải ngân hà, kiếm ngâm từng đợt như sóng võ, nhưng dần dần, âm thanh đó ngày càng nhỏ đi. Thế là, ở phía bên Thanh Hà có một đám người lái chiếc lâu thuyền màu vàng lao vào trong đó.

Lâu Cận Thần nhận ra đó là người của Toàn Chân Giáo. Trên chiếc lâu thuyền kia có nhiều người đứng đầy thuyền, phía trên cánh buồm khổng lồ kia lại phủ đầy phù văn, mỗi người trên thuyền đều cầm một pháp bảo lập loè ánh sáng, ai nấy đều mang theo vẻ mặt rất nghiêm túc. Sau khi chiếc lâu thuyền này đi vào, lúc đầu tinh quang sương mù đều như thể bị đánh tan, nhưng sau đó càng đi vào sâu hơn, chiếc thuyền lại bị nuốt chứng rồi, ánh bảo vật trên thuyền cũng không còn nhìn thấy rõ nữa. Lúc này, Lâu Cận Thần nhìn thấy người của Huyền Thiên tông di chuyển rồi, mấy chục người của Huyền Thiên tông tụ tập lại với nhau, khi Huyền Thiên Bảo Kính tựa như mặt trăng chiếu vào người bọn họ, những người này liền biến mất trong ánh trăng.
Bình Luận (0)
Comment