Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1066 - Chương 1070: Trận (2)

Chương 1070: Trận (2) Chương 1070: Trận (2)Chương 1070: Trận (2)

Tuy nhiên, kiếm quang rực rỡ đột nhiên xuất hiện, đột ngột áp sát người, hắn ta lại cảm nhận được trong vùng kiếm quang kia là từng luồng ánh kiếm vô tận đang chồng lên nhau.

Hắn ta cảm thấy đau đớn, loại đau đớn đó là kiểu đau đớn khi trực tiếp bị đả thương đến thần hồn, trong lòng hắn ta lập tức dâng lên nỗi sợ hãi.

Hắn ta muốn chạy trốn thật xa, nhưng kiếm quang kia lại giống như độc kề sát xương, rực rỡ xán lạn, như hình với bóng với hắn ta, trong nháy mắt hắn ta đã chạy trốn được hơn ba mươi dặm, lơ lửng quanh co, có điều trong ý cảm của hắn ta, đường kiếm quang rực rỡ kia đã biến mất nhưng lại có một tia kiếm quang lơ lửng quanh co, kề sát trong cảm tri của mình.

Nó giống như một con đại bàng lớn đang tuần tra trên bầu trời, còn bản thân hắn ta lại giống như một con thỏ đang chạy trên mặt đất. Hắn ta cảm thấy rất lâu song lại cực nhanh, tia kiếm quang nhỏ bé nhưng mạnh mẽ kia đột nhiên hạ xuống, cảm tri của hắn ta bị phân ra làm hai, hắn ta một lần nữa muốn phân hoá ra nhiều luồng gió, nhưng dưới kiếm quang, những ý thức đó đều bị chém đứt. Lúc này, hắn ta cảm thấy mình như đang lơ lửng, mọi suy nghĩ trong lòng đột nhiên biến mất, nội tâm của hắn ta giống như ngọn nến đột nhiên bị gió mạnh thổi tắt, đến nỗi bản thân hắn cũng không trở tay kịp. Mà người ở hai bên hành lang Hoàn Oa này, bất kể là người Hoàn Long hay người Thanh Hà, trước đó căn bản không nhìn thấy bất kỳ động tĩnh nào, chỉ có một số ít người có thể mơ hồ nhìn ra một số dấu vết. Cho đến khi Ác Phong Phiến của Phong Liệt ra tay, mặc dù mọi người không nhìn thấy người nhưng lại biết được đấu pháp đang ở thời khắc then chốt từ cơn gió độc nổi lên kia. Cũng vào lúc này, mọi người nhìn thấy ánh sáng. Kiếm quang đột ngột phóng lên trời chia tách vòng xoáy hỗn độn này, vào thời khắc này, mọi người đều cùng nghĩ đến một câu nói."Kiếm phân trong đục."

Đường kiếm quang này mặc dù sáng lên đột ngột, nhưng lại lâu dài, kiếm quang chạy ngoằn ngoèo linh hoạt xuyên qua vùng hư không vòng xoáy kia. Cuối cùng, một tia tính linh quang giống như ánh tàn của ngọn lửa xuất hiện trong vùng hư không đó. Chết rồi."

"Vậy mà Phong Liệt lại chết rồi?"

Người nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc, theo mọi người thấy, nơi này là nơi mà Phong Liệt đã chuẩn bị kỹ càng, là sân nhà của hắn ta, bản thân hắn ta lại có thể hoá thành gió, rất ít người có thể giết chết hắn ta. thế nhưng trong vùng hỗn độn này, hắn ta lại chết rồi. Chết dưới kiếm của Lâu Cận Thần. Chỉ một kiếm liền phân rõ được thắng bại. Thế nhưng rất nhanh bọn họ đã nghĩ thông rồi, đến cảnh giới như hiện tại, nếu bị tóm được sơ hở, muốn giết chết cũng chỉ là chuyện trong phút chốc. Huống hồ kiếm đạo từ trước đến nay luôn sắc bén, giỏi chém giết, thường đều là một ý niệm phân sống chết. Không giết địch thì giết mình. Đột nhiên một giọng nói giận dữ vang lên."Lâu Cận Thần, ngươi dám giết Phong Thần của Phong Chi Cốc ta."

"Làm thù địch thì phải lấy mạng sống mà chống đỡ."

"Thù này không đội trời chung."

Một số bóng gió xông vào trong hành lang Hoàn Oa."Haha, kiếm trong tay Lâu mỗ vẫn chưa hết hứng, các ngươi đều xông lên đi, nếm thử thanh kiếm của Lâu mỗ."

Từng đoàn sóng gió cực lớn cuốn về phía Lâu Cận Thần, sau đó mọi người nhìn thấy một vùng kiếm quang xán lạn. Liên tục chém ra ba kiếm. Mỗi một kiếm đối ứng với một đoàn gió cuốn, thế nhưng mọi người nhìn thấy mỗi một đoàn gió đều lập tức tan đi dưới kiếm, mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng tính linh quang tiêu tán. Trong phút chốc, chỉ có người của Phong Chi Cốc khóc thảm thương mà những nơi khác thì lại không dám tiến lại gần. Mặc dù người của Hoàn Long cùng chung mối thù nhưng cũng không có ai nguyện ý đứng ra liều mạng vì Phong Chi Cốc."Dưới kiếm của Lâu mỗ không giết người vô tội, còn có người muốn kết thù?”

Giọng nói của Lâu Cận Thần truyền ra từ trong vòng xoáy kia, kiếm quang sáng rõ. Không có ai đi tìm hắn nữa mà hắn cũng không nói gì trong vòng xoáy này nữa, như thể biến mất rồi, người ở hai bên hành lang Hoàn Oa từ từ tản đi. Thế nhưng không lâu sau lại có tin tức truyền đến, Thanh Hà giới đã tập kích Hoàn Long giới. Thanh Hà giới phát động một cuộc chiến giới vực lớn rồi, mà tên trưởng môn của Ngân Hà Kiếm Phái không biết đã đi đâu kia lại là người tiên phong của lần tập kích này. Dưới kiếm của hắn ta, vô số người nuốt hận. Cuộc chiến giới vực đương nhiên không phải một sớm một chiều là có thể hạ màn, mọi người đánh đánh trốn trốn, phản công và phục kích, vây đánh hoặc đơn thương độc mã, những điều này diễn ra bất cứ lúc nào trong một vùng tinh vực. Thế nhưng, bởi vì Thanh Hà đánh lén trước, vây giết được không ít lực lượng chiến đấu cao cấp của Hoàn Long, vì vậy sau khi khai chiến, Thanh Hà bèn chiếm được thế thượng phong và đang lợi dụng thế thượng phong này để chuyển hoá thành thế chiến thắng. Lâu Cận Thần không rời khỏi hành lang Hoàn Oa kia, hắn cảm thấy ở đây là một nơi rất tốt để luyện kiếm.
Bình Luận (0)
Comment