Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1076 - Chương 1080: Hổ Đầu Thành (2)

Chương 1080: Hổ Đầu Thành (2) Chương 1080: Hổ Đầu Thành (2)Chương 1080: Hổ Đầu Thành (2)

Vậy làm thế nào để khiến người khác không thể né tránh đây?

Lâu Cận Thần đang suy nghĩ chuyện này, hắn cảm thấy nếu có thể giải quyết được vấn đề này, kiếm thuật của mình nhất định sẽ tiến thêm một bậc.

Thế là hắn lên tiếng:

"Tạm thời khó có thể phân thắng bại, vậy thì để sau này đấu tiếp đi, không cần ấn định thời gian hay địa điểm, gặp mặt liền tái đấu một trận."

"Ngươi cũng được coi là thiên phú vượt trội, nếu không đến Tây Phủ Kiếm Viên thì quả là đáng tiếc."

Kỷ Thanh Phong nói.

Trong lòng Lâu Cận Thần rung động, hắn lại nghe thấy cái tên 'Tây Phủ Kiếm Viên này một lần nữa, nhưng hắn cũng không hỏi mà nói rằng:

"Thiên phú trên người ta, lấy trời đất làm thầy cũng đã đủ rồi."

"Ha hai"

Kỷ Thanh Phong cười lạnh một tiếng, sau đó hóa thành một đường kiếm quang chạy trốn mất. Mà Lâu Cận Thần thì được Cơ Băng Nhạn dẫn tới Ngũ Tạng tửu lâu. Ngũ Tạng tửu lâu vẫn còn đó, không vì Lâu Cận Thần bế quan nhiều năm như vậy mà đóng cửa. Tửu lâu này cũng được coi là nơi tụ tập của người Yên Lam. Khi hai người Lâu Cận Thần và Cơ Băng Nhạn bước vào, bên trong không có khách, chỉ còn bốn nữ tử của Thiên Âm Phường ở đó, điều ngoài dự liệu là tu vi của bọn họ đã đạt đến ngưỡng Hư Cảnh rồi. Hai người lên lầu và ngồi xuống, Vương Phúc sau khi nghe tin liền tới, ngạc nhiên vui mừng mà nói:

"Phủ Quân, ngài thoát khỏi sự vây hãm rồi? Thật là tạ trời tạ đất, ta đi lấy rượu cho ngài."

Lâu Cận Thần gật đầu, ngồi xuống chiếc bàn vuông, nhìn Cơ Băng Nhạn trước mặt. Cơ Băng Nhạn nói:

"Đại chiến một trận với Kỷ Thanh Phong, cảm giác thế nào?"

"Được lợi rất nhiều."

Lâu Cận Thần nói."Ồ, sao không nói ra nghe chút xem."

Cơ Băng Nhạn nói."Thu hoạch đầu tiên chính là ta biết được kẽ hở trong kiếm pháp của mình rồi."

Lâu Cận Thần nói."Sắc bén nhưng quá lộ?"

Cơ Băng Nhạn nói “Đúng vậy."

Lâu Cận Thần nói:

"Trước đây ta nghĩ rằng kiếm phải càng sắc bén càng tốt. Ta mài giữa kiếm thuật trong vòng xoáy kia, đem kiếm mài giữa ngày càng sắc bén, tự tin trong số những người có cùng cảnh giới không ai có thể đỡ được kiếm của ta, thế nhưng sau khi chiến đấu với Kỷ Thanh Phong lại khiến ta hiểu được đạo lý sâu hơn.”

"Ồ, đạo lý gì?"

Cơ Băng Nhạn tò mò hỏi. Nàng phát hiện, Lâu Cận Thần bị nhốt nhiều năm như vậy nhưng vẫn không hề thay đổi, không có kiểu âm trầm và u sầu chán nản kia mà vẫn tràn đầy sinh lực, hay nói cách khác là kiếm ý tung bay, vừa nói đến tu hành là thao thao bất tuyệt.'Khi ta mới nhập môn ở Yên Lam giới, sư phụ đã từng dạy ta một đoạn kiếm quyết." Lâu Cận Thần nói."Hỏa Linh Quan, Yên Xuyên Quan Chủ?” Cơ Băng Nhạn nói, nàng biết sự tích của Lâu Cận Thần ở

Yên Lam giới, đương nhiên cũng biết Yên Xuyên Quan Chủ. "Đúng vậy, lúc đó khi ta mới bước vào tu hành, đoạn kiếm

quyết kia ảnh hưởng đến việc tu hành của ta trong rất nhiều

năm, có thể nói là một trong những pháp cơ bản của ta."

Lâu Cận Thần nói."Ồ, ta muốn nghe, rốt cuộc là kiếm quyết gì."

Cơ Băng Nhạn nói."Xuân ở hoang dã, hạ ở trong mắt, thu ở kinh lạc, đông kiếm khí giấu vào tâm ta, chờ thời cơ hành động, kiếm khởi từ tâm hải, chém đứt quỷ thần thấy núi xanh.

Lâu Cận Thần chậm rãi niệm ra:

"Vốn dĩ ta tưởng rằng mình đã hoàn toàn lý giải được và đã làm được rồi, nhưng hiện tại nhớ lại, ta không chỉ chưa làm được việc chém đứt quỷ thần thấy núi xanh mà ngay cả kiếm khí giấu vào tâm cũng không làm được."

"Ý ngươi là kiếm ý của ngươi sắc bén nhưng quá lộ, không giấu đi?"

Cơ Băng Nhạn nói. Đúng vậy, ta không giấu đi, vốn dĩ ta nghĩ rằng ta cảm ngộ âm dương mà tu thành kiếm thức Nhất Kiếm Phân Âm Dương thì kiếm thuật đã nhập vào tâm rồi, hiện tại mới biết không phải như vậy, đây chỉ có thể coi là kiếm thuật này của ta đã nhập môn rồi, ở mắt, ở kinh lạc rồi."

"Mà kiếm khí giấu vào tâm, không nằm ở việc vào tâm mà nằm ở việc giấu. Cho dù hiện tại kiếm khí của ta đã vào tâm rồi, nhưng chưa đạt được chân lý của sự giấu đi thì cũng khó đạt được tiến bộ."

Lâu Cận Thần nói. Lúc này Vương Phúc đã bưng một vò rượu đến và nói:

"Phủ Quân, đây là rượu đã được cất giấu hơn bốn mươi năm, chỉ chờ Phủ Quân trở về uống thôi!"

Hắn ta rót rượu cho Lâu Cận Thần và Cơ Băng Nhạn, rượu trong bát cực kỳ trong, phản chiếu ánh đèn trong lâu. Cơ Băng Nhạn gật gật đầu với hắn ta, tiếp tục nói:

"Ngân Hà Kiếm Phái có một cảnh giới kiếm thuật, tên là Kiếm Tâm Thông Minh, người đạt đến cảnh giới này có thể thấy trước nguy hiểm, có thể cảm nhận được người khác nguyền rủa mình, mà kiếm ý của ngươi lại rất mạnh, bị hắn ta dự cảm được cũng là chuyện bình thường."

"Ồ, vậy Huyền Thiên tông các cô có pháp thuật như vậy không?”

Lâu Cận Thần hỏi."Đương nhiên là có, ta có Nguyệt Tượng Biến của Huyền Thiên tông, là một môn tượng biến chi thuật mà rất nhiều người phải tu hành trước tiên, bởi vì trong Nguyệt Tượng Biến có một thức gọi là Kính Nguyệt Thức, có thể phản chiếu hết thảy mọi nguy hiểm có thể tồn tại."

Cơ Băng Nhạn nói.
Bình Luận (0)
Comment