Chương 1088: Thư (1)
Chương 1088: Thư (1)Chương 1088: Thư (1)
Lâu Cận Thần lúc này mới hiểu rõ, người mặc áo bào đỏ kia lại cười nói:
"Có thể làm quen ở Kiếm Viên là có duyên rồi, không bằng chúng ta cùng nhau đi uống một chén chúc mừng."
Lời này đương nhiên là đang nói với Lâu Cận Thần, vừa hay Lâu Cận Thần cũng muốn biết thêm nhiều chỉ tiết hơn trong Kiếm Viên này, đương nhiên là hắn đã đồng ý.
Ngay lập tức, ba người ra khỏi Kiếm Viên, đến một tửu lâu ở phía bên ngoài, tìm một phòng riêng.
Hai người kia lại lần nữa trịnh trọng giới thiệu bản thân.
Một người trong số đó tên là Hà Cát, một người tên là Công Thúc Phóng, đều tới từ các giới vực khác nhau, đều đến đây để học kiếm pháp.
Sau đó lại nói đến mấy vị kiếm khách nổi tiếng nhất hiện tại trong Kiếm Viên, trên khuôn mặt hai người đều có mấy phần khao khát, có điều nói đến Lâu Cận Thần thì lại nói Lâu Cận Thần có thể so sánh với bọn họ. Lâu Cận Thần cũng muốn mở mang tâm mắt một phen, xem xem mấy vị kiếm khách cao cường trong lời nói của bọn họ là như thế nào.
"Sư đệ mới tới, hẳn là chưa phải chấp hành nhiệm vụ của Kiếm Viên, chí ít phải sau ba năm mới cần thiết, như vậy có thể yên tâm xem kiếm pháp mấy năm rồi."
Hà Cát mặc áo bào đỏ nói.'Nhiệm vụ của Kiếm Viên rốt cuộc là nhiệm vụ gì vậy?”
Lâu Cận Thần thực ra không muốn chấp hành nhiệm vụ gì cả, hắn chỉ muốn xem sách kiếm pháp quý thôi.'Lâu sư đệ xem ra biết rất ít về Tây Phủ Kiếm Viên nhỉ."
Công Thúc Phóng cười nói, hắn ta mặt trắng không râu, nụ cười mang theo chút âm trầm này nếu người lạ nhìn thấy thì trong lòng sẽ cảm thấy sợ đến nổi da gà.'Quả thực không biết."
Lâu Cận Thần nói:
"Vẫn mong hai vị sư huynh giải đáp."
"Tây Phủ Kiếm Viên đầy rẫy kẻ thù trong tỉnh vũ, bởi vì Tây Phủ Kiếm Viên này có thể được xưng là vườn sát thủ lớn nhất trong tinh vũ, chúng ta được gọi là viên đỉnh cắt đầu, ra khỏi Kiếm Viên, tốt nhất đừng nói mình là người của Kiếm Viên."
Hà Cát giải đáp. Lâu Cận Thần kinh ngạc, hắn không ngờ kết quả lại như vậy. Trước đây vậy mà Cơ Băng Nhạn lại không nhắc tới, có lẽ nàng chỉ biết Tây Phủ Kiếm Viên là điện đường cao nhất của kiếm sĩ, nhưng lại không biết Tây Phủ Kiếm Viên này là tổ chức sát thủ lớn nhất trong tinh vũ. Điều này thật sự khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên."Tây Phủ Kiếm Viên là tổ chức sát thủ lớn nhất trong tinh vũ, là điều mà tất cả mọi người trong tinh vũ đều biết sao?"
Lâu Cận Thần hỏi.'Đương nhiên không phải, Lâu sư đệ đừng hiểu lầm, Tây Phủ Kiếm Viên chúng ta quả thực là điện đường tu kiếm mà tu sĩ kiếm đạo khao khát, làm một số chuyện đều là tự nguyện, đời kiếm khách ta, cho dù ra vào tinh vũ cũng không mất đi bản chất hành hiệp trượng nghĩa."
Công Thúc Phóng nói. Thế nhưng lời này được nói ra từ miệng của Công Thúc Phóng lại khiến Lâu Cận Thần có chút cảm giác lời nói không phù hợp với khí chất."Mặc dù nói là tự nguyện nhưng ngươi xem trong tổ kiến không phải có rất nhiều phòng kiến tối tăm đúng không, kiếm pháp bí tịch trong đó là những thứ cao hơn một bậc so với những nơi khác, nhưng nếu muốn đọc thì phải có đuốc nghĩa hiệp mới có thể ở trong đó đọc bí tịch."
Hà Cát nói.'Đây là quy tắc do ai định vậy?"
Lâu Cận Thần không nhịn được mà hỏi."Đương nhiên là Hổ Quân, Hổ Quân nói người học kiếm nếu mất đi tấm lòng nghĩa hiệp, dập tắt đi ngòi lửa chính nghĩa thì không xứng sử dụng kiếm."
Công Thúc Phóng nói.
"Vì vậy những kiếm khách khác vào Vườn Kiếm cho dù đã giết người cũng sẽ không coi mình là sát thủ?”
Lâu Cận Thần lập tức lĩnh ngộ được điểm này.
"Đương nhiên, chúng ta không vì tiền tài mà giết người, cũng không vì ân oán mà giết người, càng không vì một số sở thích mà giết người, chúng ta chỉ vì chính nghĩa mà động kiếm."
Hà Cát nói. Lâu Cận Thần nghe thấy hắn ta nói như vậy, trong lòng có một loại cảm giác tỉnh thần chấn động. Luyện kiếm nhiều năm trời, tâm tính của con người dần dần sẽ bị năm tháng bào bằng, sẽ bị pháp thuật chiếm đầy, từ đó mất đi trái tim lúc bắt đầu tu hành kia."Vậy không biết hai vị đã có được ngọn đuốc nghĩa hiệp chưa?"
Lâu Cận Thần không khỏi hỏi. Hai người đưa mắt nhìn nhau, Hà Cát lại nói:
"Không giấu gì Lâu sư đệ, hai người bọn ta đang định cùng nhau đi làm một trận."
"Vậy Lâu mỗ mượn chén rượu này chúc hai vị sư huynh kiếm đáo thành công."
Lâu Cận Thần cầm chén rượu trên bàn lên, chúc về phía hai người.
"Ha ha, kiếm đáo thành công!"
Hai người cười và nâng chén rượu lên. Ngày hôm nay là ngày Lâu Cận Thần bắt đầu quan sát học tập kiếm pháp bí tịch trong Tây Phủ Kiếm Viên này. Nói chung, hắn vào căn phòng nhỏ bên trong xem ba bộ, sau đó đi ra ngoài, suy nghĩ đi suy nghĩ lại trong đầu một hồi, tiêu hóa những ý cảnh và suy nghĩ trong đó rồi lại tiến vào xem. Đủ loại kiếm pháp bí tịch khác nhau, ở trong đây hắn thật sự thể nghiệm được pháp của thế gian vạn vật đều có thể nhập kiếm, pháp vốn không có cao thấp, nhưng sau khi nhập vào kiếm liền khác nhau tùy từng người.
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn