Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1083 - Chương 1087: Tổ Chức Sát Thủ (3)

Chương 1087: Tổ chức sát thủ (3) Chương 1087: Tổ chức sát thủ (3)Chương 1087: Tổ chức sát thủ (3)

Hắn đứng ở cửa nhìn vào bên trong, chỉ nhìn thấy kiếm quang của một người màu đỏ, kiếm quang của một người khác thì ẩn mật, lộ ra ngẫu nhiên nhưng lại giống như gió lạnh đột nhiên xuất hiện.

"Bằng hữu ở phía ngoài tại sao không vào cùng đấu vài hiệp?”

Người phía trong đưa ra lời mời.

Lâu Cận Thần cũng không khách khí, dùng đại tiểu như ý chi thuật chui vào bên trong.

Chỉ là vừa vào trong hốc cây, hắn liền phát hiện hốc cây cực lớn nhưng lại rất chân thực, có thể nhìn thấy rõ những mảnh vụn cây mục nát ở rìa vách hang, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy một con côn trùng đang gặm nhấm ở đó.

Lâu Cận Thần từng nghĩ rằng hốc cây tuyệt đối không thể quá nhỏ, nhưng sử dụng đại tiểu như ý chỉ pháp này ở hốc cây mà không làm cho hốc cây sụp đổ và mất cân bằng mà nó vẫn có thể luôn tồn tại, đó là điều mà không phải pháp thuật bình thường có thể làm được. Khi hắn xuất hiện, hai đường kiếm quang vốn còn đang giao tranh với nhau kia lập tức cuộn về phía hắn. Kiếm quang như lụa, chập chờn bồng bềnh, vừa giống như một làn gió vừa giống như một tia lửa, trong nháy mắt đã lao tới.

Trong các loại pháp thuật, kiếm thuật nổi tiếng với tốc độ, giỏi đánh lén, rất dễ động thủ đột ngột đánh cho người khác trở tay không kịp và giết chết người khác trước khi họ lấy pháp bảo ra. Vì vậy, để biết được năng lực của một tu sĩ kiếm đạo, trước tiên phải xem phản ứng của hắn ta lúc bị đánh lén là có thể biết được chút ít. Kiếm quang trên người Lâu Cận Thần bùng nổ, thân thể hắn biến mất trong kiếm quang.

Bất kể là đấu pháp hay đấu kiếm, chỉ cần giải quyết được người thi pháp thi kiếm, pháp bảo và kiếm của đối phương còn có thể có tác dụng gì nữa chứ? Mà cho dù là pháp thuật, pháp bảo hay là bảo kiếm, mục đích đều là để bảo vệ thân thể.

Vì vậy, có mấy cách thức đấu pháp. Một là tấn công từ xa, nếu ta nhìn thấy ngươi ở một nơi rất xa, ta có thể thi pháp đánh ngươi, mà ngươi nhìn thấy ta rồi nhưng không đánh được ta. Hai là người ẩn thân khiến người khác tìm không thấy. Ba là như kiểu hôm nay đây của Lâu Cận Thần, thân hợp vào trong kiếm quang, kiếm người hợp nhất, ánh kiếm xuyên qua các lỗ chân lông trên người hắn, như thể một mặt trời nhỏ vậy. Tựa như có hàng ngàn hàng vạn kiếm quang xuyên vào trong hư không của hốc cây này, mà hai người kia cũng đồng thời ẩn thân vào trong kiếm quang, người kiếm hợp nhất, vào lúc này bọn họ lại cảm thấy ẩn kiếm của mình bị phá rồi.

Bởi vì bọn họ cảm nhận được kiếm quang giống như mặt trời này dường như có thể xuyên thủng mọi nơi ẩn náu. Không, không phải là phá bỏ ẩn náu mà là kiếm quang kia của hắn có thể chia cắt hư không, phá vỡ hình tượng bề ngoài, phá vỡ kiếm quang của mình. Bọn họ tỉnh ngộ, song thân thể lại thoát khỏi trạng thái ẩn kiếm kia rồi, lộ thân hình ra ngoài, một người trong số đó tay cầm một thanh kiếm đỏ như lửa, người còn lại thì tay cầm một thanh kiếm trong suốt. Hai người trông không còn trẻ lắm, họ trông giống như những người bình thường ở độ tuổi hơn bốn mươi. Người cầm thanh kiếm đỏ rực mặc một thân pháp bào đỏ như lửa, có bộ râu màu đỏ, mà người cầm kiếm trong suốt kia lại có khuôn mặt trắng trẻo và không có râu, hai người bọn họ đều ngạc nhiên nhìn Lâu Cận Thần, quan sát đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Bọn họ vốn chỉ là nhìn thấy có người ở bên ngoài liền mời vào.

Đối với hai người bọn họ mà nói, đánh nhau với người quen không bằng đấu một trận với người lạ. Tuy nhiên, người cầm hỏa kiếm ra tay trước, người còn lại thì ấn nấp ở một bên, chuẩn bị xem xét tình hình trước rồi tính, thế nhưng lại không ngờ rằng trốn đi cũng không thể trốn được."Thật là kiếm pháp hay, không biết kiếm pháp này của các hạ có tên gọi không?"

Tu sĩ cầm kiếm đỏ rực kia vừa đút kiếm vào vỏ vừa nói."Ồ, kiếm pháp này tên là Âm Dương Cát Hôn Hiểu', thực ra cũng chỉ là một thức kiếm pháp mà thôi."

Lâu Cận Thần nói."Kiếm pháp nằm ở việc tinh thông, không nằm ở việc nhiều hay ít, bọn ta học được rất nhiều kiếm pháp, nhưng đối mặt với kiếm pháp này của các hạ, nghĩ hết tất cả kiếm pháp rồi nhưng không có cái nào có thể ngăn cản, quả thực là kiếm pháp hay."

Người mặt trắng không râu kia nói:

"Không biết tôn tính đại danh của các hạ là gì?"

"Tại hạ Lâu Cận Thần, là người mới đến Kiếm Viên, vừa mới đến tổ kiến xem mấy bộ kiếm pháp liền bị đuổi ra ngoài."

Hai người nhìn nhau cười, một người nói:

"Haha, Lâu Cận Thần sư đệ không biết đấy thôi, kiến chúa trong tổ kiến này có trách nhiệm trông coi kiếm điển, mà mỗi một bộ kiếm điển trong đây đều không tầm thường, tràn đầy kiếm ý, sẽ ảnh hưởng đến tâm trí người xem, vì vậy khi trên người ngươi ngưng tụ quá nhiều kiếm ý mà kiếm điển mang lại sẽ bị kiến chúa đuổi ra ngoài, đợi ngươi tiêu hóa được những kiếm ý kia xong liền có thể vào lại."
Bình Luận (0)
Comment