Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1103 - Chương 1107: Sự Tự Do Trong Ngủ Say

Chương 1107: Sự tự do trong ngủ say Chương 1107: Sự tự do trong ngủ sayChương 1107: Sự tự do trong ngủ say

Hắn tưởng tượng, nếu những người trong những lôi điện trên cành cây đồng thau kia đều cùng thi triển lôi pháp, thì có mấy người có thể chống đỡ được chứ?

Điều này khiến phương hướng dự định ban đầu của hắn lập tức có chút loạn.

Hắn xuất hiện trong một vùng tinh không vô danh.

Đã rời khỏi U Vọng rồi.

Đối với hắn hiện tại mà nói, vào ra U Vọng là một việc rất dễ dàng, Nhất Kiếm Phân Âm Dương, giới hạn chia cắt U Vọng và tỉnh vũ đương nhiên là điều có thể.

Tinh không mà hắn đang ở hiện tại rất xa lạ, nhiều năm nay hắn đứng ở đó ngắm nhìn tinh không rộng lớn vô tận, tinh thể xa gần, ở xa xa có một vùng ánh sáng thế nhưng hắn không muốn đến đó.

Hắn đột nhiên muốn trở về. Khi tu luyện, hắn chỉ muốn được tự do tự tại và không muốn nghe theo sự an bài của bất kỳ ai, kể cả Đạo Chủ. Cho dù thế giới đó là do Đạo Chủ khai mở ra, mọi việc hắn làm trước đây đều do hắn sắp xếp, cho dù hắn đã biết rồi thì cũng không muốn tuân theo sự sắp xếp. Chiến đấu với Thượng Thương? Hắn không sợ hãi, hắn chỉ cảm thấy tất cả những điều này dường như không liên quan gì đến mình. Giữa bầu trời đây sao rộng lớn này, mình có thứ gì? Chẳng có gì cả, nếu có thì cũng chỉ có tấm thân xác thịt này, nhưng tấm thân này có thể chiếm được bao nhiêu chỗ chứ? Tinh không rộng lớn vô tận, hắn đột nhiên cảm thấy mệt mỏi. Hắn thuận thế nằm xuống đất và cơ thể chìm vào trong cát. Trên tinh thể hoang vắng này, không có ai biết rằng có một người đang ngủ trong tinh thể. Nếu hắn cứ như vậy mà chết đi, tinh thể này chính là nấm mồ của hắn. Hắn nằm trong đất, vết thương do lôi pháp tạo ra trên người kia bắt đầu lắng lại, khí tức của hắn từ từ hòa hợp với vùng đại địa này. Tinh thể không có sinh mệnh, giống như một người đã chết vậy. Mà Lâu Cận Thần đang ngủ say trong đó. Hơi thở của hắn ngày càng yếu đi, thậm chí giống như đã chết vậy. Bản thân Lâu Cận Thần không biết gì về điều này, hắn chỉ biết rằng mình cảm thấy rất thoải mái, không còn lo lắng hay suy nghĩ gì, tất cả đều thuộc về hắn.

Khi một người chỉ sống cho chính mình thì người này chính là người tự do nhất, bởi vì hắn sẽ không có ham muốn, mọi dục vọng đều do thế giới bên ngoài mang đến. Ví dụ, một người muốn công thành danh toại, nếu thành công, hắn sẽ cảm thấy cực kỳ vui sướng, mà loại vui sướng đó đến từ sự khen ngợi của người khác, đến từ ánh mắt của người khác. Mà khi người này sống một mình ở một nơi, hắn thậm chí không cần rửa mặt hay mặc quần áo bởi vì sẽ không có ai nói gì cả. Vì vậy, lúc này Lâu Cận Thần cảm thấy vô cùng thoải mái. Hắn không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày, khi bị chôn sâu trong lòng đất, toàn thân được bao bọc như thể đã trở về cơ thể của mẹ mình, hắn lại thấy giống như có được sự tự do thực thụ. Sinh không tự do, sống không tự do, vậy chết thì sao? Trong suy nghĩ của rất nhiều người, cái chết mới là sự tự do duy nhất. Hắn nằm ở đó như đang ngủ, nhưng cũng như đã chết. Thời gian ở trong tinh không tối tăm này không có tham chiếu, trong vùng hoang tàn này, ai có thể chứng minh được thời gian đến và đi, ai có thể chứng minh được thời gian đang trôi qua chứ? Danh tiếng của Lâu Cận Thần trong tinh vũ mới nổi lên đã biến mất rồi. Người của thế hệ này qua thế hệ khác nổi lên trong tinh không, hoặc là phù dung sớm nở tối tàn, hoặc là rực rỡ như hằng tinh. Mà điều khiến người trong vùng tinh không này cảm thấy thú vị nhất chính là một thế giới bí ẩn được phát hiện rồi. Mọi người đều nói rằng đó là thế giới bí mật do Đạo Chủ khai mở ra, Đạo Chủ muốn thông qua trí tuệ tập thể của con người của thế giới đó phân tích quy tắc thiên đạo. Sau khi các thế lực lớn trong tinh không cuối cùng cũng hiểu được khoa học kỹ thuật của thế giới đó, bọn họ vô cùng sốc.

Bởi vì thế giới trong tâm trí bọn họ tràn ngập sức mạnh to lớn, mà thế giới này lại là trí tuệ tập thể, thông qua việc sử dụng khoa học kỹ thuật, từng lớp trùng điệp, từ đó phân tích ra từng quy tắc của thiên đạo. 'Khoa học kỹ thuật' của thế giới đó bắt đầu lưu truyền ra ngoài, pháp thuật và khoa học kỹ thuật bắt đầu kết hợp với nhau. Đột nhiên, có người cảm thấy rằng kết quả này có thể không phải là điều mà Thượng Thương mong muốn. Thượng Thương ban đầu muốn tìm được thế giới ẩn giấu kia của Đạo Chủ và đào nó ra, rồi sau khi đào nó ra, những quy tắc thiên đạo được phân tích kia ngược lại sẽ khiến mọi người nhận thức rõ hơn về Thượng Thương. Đối với rất nhiều người, dường như mọi người càng biết nhiều về bầu trời, thì ngài' càng kém quyền năng hơn. Tinh không rộng lớn có thể nuốt chửng mọi thứ, tất cả dị tượng, nhìn gần thì là ánh sáng chói mắt, ở nơi xa thì lại không thể nhìn thấy được. Vì thế tinh không dường như không có nhiều thay đổi, nhưng lại thay đổi theo thời gian, tri thức trong đó lại được hấp thụ.
Bình Luận (0)
Comment