Trong lòng tức giận, lại không thể làm gì, hắn đối mặt kiếm thuật quỷ dị, xảo trá hết lần này tới lần khác thân hình không hiện ra của Từ Tâm, nhất thời khó khăn.
"Ơ, Tuyệt Thế Kiếm Thần à.".
Tứ đương gia chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát.
"Cần ta giúp ngươi không, chỉ cần ngươi cầu ta là được, bổn cô nương hữu cầu tất ứng." Thất đương gia giống như đang nói giỡn.
Thế nhưng Đại đương gia cùng Lâu Cận Thần đều chăm chú nhìn nàng, bởi vì Lâu Cận Thần tại thời khắc này cảm thấy nàng nói ra là sự thật.
"Hữu cầu tất ứng? Cái này tu chính là pháp thuật gì?".
Tứ đương gia làm sao mà chịu cầu, cắn răng phản kích, lại thiếu chút bởi vì nóng vội mà bị đâm trúng.
Đúng lúc này, đã có một thanh âm vang lên ở trong viện: "Các ngươi có biết làm hỏng đại sự Bí Linh giáo ta có hậu quả gì không?".
Đốc chủ ở thời điểm kiếm quang Lâu Cận Thần rơi xuống, sâu sắc lắp bắp kinh hãi, lập tức biến mất thân hình, nghĩ quan sát một chút mới ra tay, thế nhưng càng quan sát, hắn càng không có nắm chắc ra tay, cảm giác mình không ra tay thì tốt, vừa ra tay là có thể bị Lâu Cận Thần này khống chế, bởi vì hắn đứng ở nơi đó không động đậy, cũng cảm giác được lực chú ý của Lâu Cận Thần ngay ở xung quanh chỗ của mình.
Nhưng rất nhanh, thất nghĩa sĩ Hắc Phong Trại này cũng đã đến, điều này làm cho hắn càng không có suy nghĩ ra tay, chỉ là hắn cũng không sợ mình đi không được. Bởi vì một lần này ra ngoài, hắn từ tổng đường mang theo một đạo 'bí môn' tới, thông qua bí môn này, có thể đến một phân bộ ở ngoài ngàn dặm.
Cho nên, hắn mới có thể phát ra âm thanh trước khi rời đi.
"Chúng ta có hậu quả gì thì không biết, nhưng ngươi hôm nay tất nhiên phải ở lại chỗ này." Nhị đương gia lạnh lùng nói.
Đốc chủ cảm thấy càng ngày càng nguy hiểm, tuy hắn ẩn độn ở trên hư không, cũng không dám di động mảy may, bởi vì hắn cảm giác mình lúc này chính là cá trong nước, đang nấp ở phía dưới một mảnh nước bùn vẩn đục, chỉ cần mình khẽ động, nước gợn lên là sẽ nói cho đối phương biết.
Bên kia Từ Tâm bỗng nhiên dừng kiếm, cũng ẩn ở chỗ tối, nhưng phương vị kia lại mơ hồ bị khóa định rồi.
"Từ Tâm, đi."
Đốc chủ đột nhiên hô lên một tiếng, theo đó vung tay mình lên, một đạo'bí môn' phù trong tay bắt đầu rục rịch phát sáng, ở bên trong hư không nhanh chóng hóa thành một đạo ảnh môn vặn vẹo quỷ dị.
Từ Tâm không hề động, nhưng Đốc chủ cũng không quay đầu mà chui về phía ảnh môn kia.
Kiếm trong tay Lâu Cận Thần tại thời điểm Đốc chủ nắm ra một đạo hắc phù, kiếm đã xuất vỏ, phảng phất bên trong vỏ chứa ánh trăng, ở thời điểm Đốc chủ xuyên qua ảnh môn nửa người, kiếm quang của hắn kéo lê một đạo hồ quang, xẹt qua eo của hắn, lập tức cắt xuống nửa người phía dưới.
Nhưng Lâu Cận Thần theo kiếm mà động, ở khi xẹt qua bên cạnh ảnh môn, người lại mãnh liệt ngừng lại, bởi vì ảnh môn này đã tản mát ra vô số hắc quang xoắn về phía Lâu Cận Thần, lập tức quấn chặt lấy hắn.
Trong hư không dưới ánh trăng, có một ảnh môn vặn vẹo, như là do trẻ con dùng mực đậm nguệch ngoạc mà thành.
Tất cả mọi người đều kinh hãi, trong nháy mắt khi ảnh môn kia xuất hiện, mọi người cũng không có cảm nhận được sự đáng sợ, nhưng khi Lâu Cận Thần tới gần, ảnh môn thoáng chốc trở nên đáng sợ hẳn.
Nó giống như đang mai phục ở đó, ngụy trang thành quái vật tĩnh, khi con mồi tới gần bèn chớp mắt há mồm mà cắn nuốt.
Nửa cơ thể bị Lâu Cận Thần chặt đứt trên mặt đất lại tự mình đứng dậy, nhảy vào trong ảnh môn kia.
Lúc này, không có ai để ý tới nửa cơ thể đó.
Từ Tâm nấp ở một bên nhân cơ hội lặng yên không một tiếng động mà đào tẩu, vốn dĩ Đốc chủ gọi nàng cùng chạy trốn, nhưng nàng không động đậy, là vì biết ai động đậy trước chắc chắn sẽ bị lộ, sẽ gặp phải tấn công trước.
Trong phương diện chiến đấu và chạy trốn, nàng có khứu giác nhạy bén.
Nhị đương gia biến sắc, ngón tay vừa vạch, một tia thanh huy ùa ra, bên trong thanh huy có vô số văn tự xông lên ảnh môn kia, trong thoáng chốc đã bao trùm một nửa ảnh môn.
Thất đương gia vung trâm cài tóc Như Ý trong tay lên, khẽ hô: "Cắt!"
Xúc tu màu đen quấn quanh Lâu Cận Thần lập tức bị đứt mấy đoạn.
Tiếp theo ngũ đương gia thổi một trận sát phong từ miệng ra, thổi lên trên tơ đen, lập tức lại có mấy đoạn tơ đen bị đứt.
Tứ đương gia vung vẩy thanh kiếm trong tay, kiếm quang cực nhanh đáp lên ảnh môn.
Lục đương gia đi tới bên ảnh môn, vung tay mà đấm, xung quanh quyền phong như có kình phong đánh lên ảnh môn, ảnh môn chấn động, Đại đương gia vung đao chém lên ảnh môn, lại là một nhát chém tới, ảnh môn đối với hắn quả thật như một cái bóng phản chiếu, hắn hoàn toàn không đối cứng được.