Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 338 - Chương 338: Đối Thoại Ở Cổ Phủ (2)

Chương 338: Đối thoại ở Cổ phủ (2) Chương 338: Đối thoại ở Cổ phủ (2)

Hắn quả thật là không quen, nhưng mà không có ai tin tưởng, cho dù là phụ thân hắn cũng nói: "Ngươi và bạn đi cứu chất nữ bị rơi vào hố lửa, chuyện này xét từ mặt đạo nghĩa mà nói thì rất tốt, nhưng ngươi cũng phải chú ý tới thân phận của mình, may mà lúc đó ngươi vẫn chưa nhậm chức mới, về sau nếu ngươi muốn giúp bạn bè, phải chú ý sách lược, thân ở chốn quan trường rồi, làm việc là phải hiểu được cách xoay sở."

"Ngươi xem dòng nước đó, gặp phải chướng ngại vật thì vòng quanh đi qua, nếu như không vòng được thì lại tích tụ sức mạnh, một ngày nào đó sẽ tràn qua, chỉ là trên đời này hầu hết mọi người không làm được điểm này."

Thi Vô Tà không ngờ rằng, phụ thân luôn luôn lặng lẽ kiên cường có thể nói loại đạo lý này với mình.

Hiện tại Cổ mẫu lại hỏi hắn một lần nữa, hắn vẫn nói: "Không dối gạt lão thái thái, ta và Lâu Cận Thần kia quả thật không thân quen, trước khi trở lại kinh thành, chỉ là khi Tù Thủy thành biến thành Vô Nhãn Thành từng gặp một lần mà thôi, thời điểm đó, hắn vẫn bị "bí linh" nhập thể, cũng chưa nhìn thấy ta."

"Lần thứ hai gặp Lâu Cận Thần là lúc ở cửa ra Tam Giang Khẩu, lúc ấy phương sĩ Hàn Thủ Nguyên của phủ Quốc sư chết sau khi nói chuyện với hắn, chết đột ngột. Nhưng ta và hắn tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng vì là một người nhiều năm ở Giang Châu, ta cũng có chút hiểu biết về chuyện của hắn." Thi Vô Tà nói.

"Ồ, thế xin Tiểu Thi nói kỹ một chút cho lão thái thái, hắn là dạng người gì." Cổ mẫu nói.

"Hắn là một người rất đơn giản, lão thái thái ngài hiện tại cảm giác hắn là dạng người gì, hắn chính là dạng người đó." Thi Vô Tà nói.

"Bà già này cũng chưa từng gặp hắn, chỉ là nghe lời truyền miệng, nào có thể phán đoán được một người." Cổ mẫu nói.

"Lão thái thái không bằng dùng tin vỉa hè này phán đoán thử xem hắn là loại người nào." Thi Vô tà nói.

Tiết Bảo Nhi bên cạnh Cổ mẫu không khỏi nhớ tới, ngày đó ở trong nhà trọ ở Tam Giang Khẩu, hắn ngồi ở giữa trung tâm ánh mắt của mọi người mà không hề nao núng sợ hãi, kiểu ánh mắt khi đảo mắt qua mọi người đang có mặt lúc đó, sau đó lại cả đường dắt ngựa đưa mình trở về Cổ phủ, trong lòng thầm nghĩ: "Hắn là một người không biết sợ hãi, là người thương xót và thông cảm với kẻ yếu, là người đã hứa hẹn với huynh đệ kết nghĩa, cho dù phải vượt muôn sông nghìn núi, đối diện với ngăn trở của quyền quý đương triều vẫn có thể làm được."

Cổ mẫu im lặng trong chốc lát, rồi nói: "Đây là một tên vô pháp vô quân."

"Thế thì hắn chính là một tên vô pháp vô quân." Thi Vô Tà nói.

"Ài, ta biết, người trong giang hồ lấy việc hào hiệp trượng nghĩa là mỹ đức, nhưng mà đối với triều đình mà nói thì bọn họ và yêu ma có gì khác nhau đâu? Trong lúc lêu lổng núi sông, thường xuyên muốn vào thành giết mấy người quyền quý để kiếm đại danh, bọn họ xưng hùng ngay ở nơi rừng núi, hò hét tập họp, là nhân tố không ổn định lớn nhất của triều đình." Cổ mẫu nói.

Thi Vô Tà nhậm chức ở Giang Châu xa xôi nhiều năm, từng tiếp xúc với rất nhiều tu sĩ giang hồ, đương nhiên biết trong đó có đủ kiểu đủ loại người, có một số gian trá, có một số tà ác, cũng có một số vừa chính vừa tà, nhưng mà trong đó vẫn có một số người khí phách nghĩ khí, loại người một lời có thể chặt đầu, nhưng hễ hứa là chết cũng phải làm được là người mà trong lòng hắn cũng có chút kính trọng.

Cho nên Cổ mẫu đánh đồng người trong giang hồ như vậy, Thi Vô Tà không gật bừa, mà xuất phát từ lòng kính trọng với trưởng bối nên cũng không phản bác, bèn không trả lời.

"Ngươi nói, Cổ Thuận cho dù về lý thì có sai, không nên tặng nữ nhân của mình cho người khác, nhưng mà rốt cuộc là chưa định mối, chưa có cưới vào cửa, tội của hắn cũng không đến nỗi chết, lại bị dùng cách xử phạt tư hình, ngươi là người duy trì luật pháp Kiền, là lại trị cách tân của quân thượng, phó Đốc úy Âm Dương bổ nhiệm mới nhất, việc này ngươi phải xử lý cho thật tốt, để cho triều đình nhìn cho rõ năng lực của thế hệ mới nhất nhà họ Thi."

Thi Vô Tà biết, Cổ mẫu đang nhận định Cổ nhị gia chính là bị Lâu Cận Thần giết.

"Lão thái thái có từng gặp tế ti của Đông chi thần không?" Thi Vô Tà hỏi.

"Ngươi đi theo ta." Cổ mẫu đứng dậy, dẫn theo Thi Vô Tà đi vào trong một căn hầm, sau đó Thi Vô Tà nhìn thấy một người toàn thân đã bị băng sương bao trùm.

Mà hắn rất nhanh đã phát hiện, vết thương trí mạng của người này ở giữa trán, chỗ vết thương giữa trán có kiếm ý sắc bén quấn quanh, có một luồng dương khí cực nóng, chỉ là hiện tại đang bị đóng băng.

"Tiểu Thi à, ngươi có thể xác định được vết thương do kiếm ở giữa trán này là do ai đâm không?" Cổ mẫu hỏi.

Bình Luận (0)
Comment