Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 339 - Chương 339: Đối Thoại Ở Cổ Phủ (3)

Chương 339: Đối thoại ở Cổ phủ (3) Chương 339: Đối thoại ở Cổ phủ (3)

Thi Vô Tà lặng lẽ nói: "Người đâm làm Cổ nhị gia bị thương chưa chắc là người đã giết hắn, toàn thân sương hàn này của hắn cũng là trí mạng, giống như cảnh tượng lúc Hàn Thủ Nguyên chết mà ta chứng kiến ở Tam Giang Khẩu."

"Ồ." Cổ mẫu liếc nhìn Thi Vô Tà một cái, bà khó mà nói ra Cổ Thuận đã gia nhập giáo hội của Đông chi thần, người của Đông chi thần sẽ không giết hắn ta, nếu như nói chính là nói rõ cho mọi người biết, Cổ phủ trong cuộc ám tranh giữa Đông chi thần và Quốc sư đã gia nhập bên Đông chi thần.

Đây cũng là người của giáo phái Đông chi thân, nguyên nhân vì sao lại không xua tan được hàn khí bên trong thi thể.

Loại hàn khí này muốn xua tan được, trừ phi dùng pháp thuật hỏa tính đặc biệt, nhưng mà sau khi xua tan hàn khí, thi thể như vậy nhất định sẽ hư thối theo, hơn nữa sẽ làm cho vết tích kiếm khí ở giữa trán tan đi.

Người của giáo hội Đông chi thần không gửi kịp thời vì muốn để hàn khí xâm nhập vào xác chết, muốn khiến cho Cổ mẫu nếu muốn điều tra hung thủ tạo ra vết thương do kiếm thì phải để cho người ta biết Cổ Thuận đã tham gia giáo hội của Đông chi thần.

"Ngươi không cần phải quan tâm sương hàn trên người hắn, bà già này sẽ đi tìm người của giáo hội Đông chi thần lý luận, ngươi chỉ cần biết nói có biết vết thương do kiếm này hay không thôi." Cổ mẫu hiển nhiên đang muốn ép Thi Vô Tà bày tỏ thái độ.

Bà biết, người nhà họ Thi không biết nói dối, mà Thi Vô Tà lại là tiểu bối, mà bản lĩnh đã bất phàm, cho nên bà mới chỉ đích danh Thi Vô Tà tra vụ án này.

"Ta và Lâu Cận Thần tiếp xúc không nhiều lắm, không thể xác định được." Thi Vô Tà nói.

"Tiếp xúc không nhiều lắm? Lại dẫn hắn đến biệt quán Hồng Diệp tìm người, ngay cả làm công tử Lệnh Duẫn mất mặt cũng làm." Cổ mẫu nói, Thi Vô Tà biết Cổ mẫu đang bất mãn với câu trả lời của mình.

"Sở dĩ ta có thể đi cùng với hắn là vì ta từng âm thầm nhờ hắn giúp tiễn một người đi." Thi Vô Tà nói.

"Ồ, có thể nói cho bà già này biết là loại người nào có thể nhận được sự ưu ái của hai vị thanh niên tài tuấn các ngươi không." Cổ mẫu nói.

Lúc này Thi Vô Tà nhìn thoáng qua Tiết Bảo Nhi cùng đi tới mà lại không hé răng lời nào.

Tiết Bảo Nhi hơi ngây ngẩn, nàng đã từng nói qua chuyện này với cô nãi, nhưng lúc này, cô nãi lại như không biết mà hỏi lại việc này, nàng không biết vì sao, nhưng chỉ có thể thuận theo mà nói với cô nãi: "Cô nãi, công tử Vô Tà từng chỉ điểm cho ta, bảo ta đi theo Lâu Cận Thần đi về, Lâu Cận Thần sau khi biết là công tử Vô Tà chỉ cho thì liền để cho ta cưỡi ngựa của hắn, cả đường đưa ta về đây."

"Ồ, thì ra hắn cũng không phải thật sự hành hiệp trượng nghĩ nhỉ, mà là báo đáp ân tình, Tiểu Thi à, hắn và ngươi cũng không có tình cảm gì đáng nói, ngươi chỉ quan tâm xử án khách quan là được, ngươi cũng đừng khiến cái tên Thi Bộ nhà họ Thi không dễ gì có được phải hổ thẹn nha."

Thi Vô Tà vội vàng hành lễ một cái, nói: "Cảm ơn chỉ dạy của lão thái thái."

Khi hắn lại một lần nữa đi ra khỏi Cổ phủ, trong lòng hắn lại có một loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Thi Vô Tà không khỏi nghĩ: "Cổ mẫu không hổ là trụ cột vững chãi của Cổ phủ, là định hải thần châm của Cổ phủ, không nói đến tu vi của bà đã, áp lực vô hình kia đã khiến cho ta hơi không thở nổi rồi, ý tứ câu trước câu sau liên tiếp đã áp đảo ta rồi."

Hắn nhớ lại, phát hiện cả đoạn Cổ mẫu nói là đang nói cho mình biết, Lâu Cận Thần và mình thật ra không có quan hệ gì, nói cho mình biết chuyện đưa Lâu Cận Thần đi biệt quán Hồng Diệp, cần phải dùng vụ án này để chứng minh mối quan hệ của mình với Lâu Cận Thần không phải bạn bè, chỉ là vì báo đáp ân tình với Lâu Cận Thần, cho dù có người dựa vào việc này để rêu rao thì bà cũng có thể làm chứng cho mình.

Còn có, chính là dùng thanh danh của nhà họ Thi khống chế mình, khiến cho mình kiêng dè việc nhà họ Thi vất vả lắm mới có được thanh danh, đừng kết giao với người trong giang hồ như Lâu Cận Thần, dù sao thì bà đã xác định tính cách của người trong giang hồ như Lâu Cận Thần là như vậy rồi, nói bọn họ là hạng người vô pháp vô quân.

Hắn phát hiện, rõ ràng là giúp bà tra án, lại tựa như biến thành mình đang xóa tan hiềm nghi cho bản thân.

Cổ mẫu sau khi Thi Vô Tà rời khỏi xong vẫn ở đó nhìn thi thể của Cổ Thuận nói: "Ta biết, ngươi có lẽ cũng muốn phục hưng thanh danh gia đình, nhưng mà ngươi đi nhầm đường rồi đấy, ở cùng với giáo hội Đông chi thần là bảo hổ lột da, từ khi có thần linh tới nay, chưa bao giờ có ai nhân từ, thứ bọn họ muốn là vô cùng vô tận, muốn lấy được từ chỗ của bọn họ phải trả cái giá đắt."

Bình Luận (0)
Comment