Lại ngồi xuống lần nữa, hắn phát hiện sách này đã hơi khác biệt, bản thân và nó phảng phất như có một mối liên hệ như có như không, có một loại cảm giác thân cận, giống như sách này chính là do mình viết vậy.
Trong lòng hắn vừa mới sinh ra ý nghĩ muốn hủy diệt nó, thế mà lại sinh ra một loại tình cảm không nỡ.
Hắn không mở sách ra, mà bắt đầu tự hỏi.
Phần đông pháp thuật trên đời này, quỷ vật cũng như thế, như Quỷ Nhãn Kính trong tay hắn, quyển sách này hiển nhiên cũng là một món quỷ vật.
Tựa như có tác dụng hấp thụ hồn phách, mặc dù hút đi cực kỳ ít, nhưng mà lâu ngày chắc chắn sẽ đoạt mạng người, hiện tại, Lâu Cận Thần đang hoài khi lúc bản thân lật xem, ý thức tập trung vào quyển lệnh cấm Thái Học này, khiến cho linh hồn của chính mình bị hút đi một phần, cho nên vừa nãy mới có cảm giác mới tỉnh lại mà có cảm giác không có sức lực, đau nhức toàn thân.
Thế là hắn đưa tay đặt lên quyển sách.
Hắn muốn dùng tinh hoa của nhật nguyệt tẩy luyện sách này.
Nhìn thử sách này rốt cuộc có bản lĩnh gì, vừa nãy lại có thể chế tạo ảo giác cho mình, muốn mình cho rằng mình bị Vân cô nương hại thành như vậy.
Loại hành vi này rõ ràng là đang châm ngòi.
Song cũng có khả năng là một loại trong số ngàn vạn tạp niệm mà mình phát ra bị sách này thâu tóm, rồi xây dựng ra ảo cảnh như vậy.
Tay đặt trên sách, pháp niệm trên tay bao phủ lấy sách như nước, cùng với sự biến hóa của pháp niệm, trở thành ánh sáng của mặt trời.
Sách lập tức dâng lên khí đen, ý đồ phản kháng Lâu cận Thần, đồng thời, Lâu Cận Thần nhìn thấy từng đợt ảo giác, sách biến ảo thành dáng vẻ Bạch Tiểu Thứ, biến ảo thành dáng vẻ Quan Chủ, biến ảo thành dáng vẻ Thương Quy An, chậm chí còn biến ảo thành dáng vẻ của cha mẹ ở trong chỗ sâu thẳm trong ký ức của mình.
Lâu Cận Thần vẫn không bị lay động, sách trong tay hắn từ từ trở nên bùng cháy.
Một luồng khói đen từ trong đó chui ra, muốn chạy trốn, Lâu Cận Thần sớm đã có chuẩn bị, một tấm gương xuất hiện trong tay hắn, đôi mắt quỷ dị trong gương mở ra, vừa chiếu vào luồng khói đen kia, khói đen đã không động đậy nữa, sau đó chui vào trong gương.
Quỷ Nhãn Kính này vốn dĩ là một món nhiếp hồn cảnh, dựa vào kính linh trong gương mà hút hồn phách của người, nhưng mà sau khi bị đôi mắt của Lâu cận thần vặn vẹo thành quỷ nhãn thì đã hoàn toàn trở thành một món quỷ vật, nhưng mà sau khi Lâu Cận Thần đưa những tạp niệm và ý niệm không thanh tịnh vào trong gương, cái gương này đã coi như là một món pháp khí, bởi vì hắn có thể khống chế được.
Quá trình này rõ ràng cũng coi như là một loại phương pháp tế luyện, chỉ là hiểu biết của Lâu Cận Thần về phương pháp tế luyện rất hạn hẹp, cho dù là lần này ở trong tổng đàn của Ngũ Tạng Thần Giáo, hắn cũng không đi đọc những cuốn sách về phương diện tế luyện pháp khí.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân là vì loại bộ sách này rất ít, dù sao thì phương pháp tế luyện mỗi một món pháp khí đều là bí mật không thể truyền cho người khác.
Diệu dụng của pháp khí Lâu Cận Thần cũng rất rõ ràng, một món pháp khí phù hợp với mình, có thể khiến một người pháp thuật thường thường nháy mắt trở nên cường đại đáng sợ.
Nghe nói còn có những người không tu luyện pháp thuật gì cả, chỉ luyện hai ba dạng pháp khí, dựa vào chúng mà hành tẩu giang hồ, thế mà hiếm có ai địch lại được.
Tay Lâu Cận Thần cầm một món "Quỷ Kính Nhãn", hắn muốn mình dựa vào Quỷ Kính Nhãn này hành tẩu giang hồ, trong ba cảnh cũng rất hiếm ai có thể chịu đựng được một phát chiếu của cái gương này.
Hắn rõ ràng cảm giác được, quỷ nhãn trong gương này có một chút biến hóa, vốn dĩ như trong bầu trời đem tăm tối, một con mắt màu đỏ nhạt mở ra, lúc này đã phủ kín một tầng sương, mặt kính biến thành không còn rõ ràng nữa.
Lâu Cận thần vẫn nhìn tấm gương, mặt gương mây mù cuồn cuộn, giống như đang nuôi dưỡng gì đó.
Hắn hướng trong kính nhìn lại, kia mây mù cuồn cuộn ra, phảng phất nhìn thấy một thanh niên nhập Thái Học Viện, bị sắp xếp đến trong phòng này, sau đó nhìn thấy lệnh cấm Thái Học của sơn trưởng, thế là hắn bắt đầu chế tác một phần lệnh cấm Thái Học khác.
Cách thức chế tác của hắn là đi vào trong rừng cấm đào một thụ tâm của một cây quỷ, dùng thụ tâm của chúng nó làm mặt bìa lệnh cấm. Lại lấy mấy loại vỏ cây giã nhỏ chế thành giấy, giấy được làm thành trước.
Lại lấy máu của một loại quái thú trong rừng cấm, điều chế thành một thứ gì đó như dược tề quái dị, lau mặt trước và mặt sau dưới tờ giấy, trước khi khô thì lau lại, lau khô lần nữa, cuối cùng đóng thành tập sách.
Dùng máu của bản thân hòa trộn với một loại nhựa cây màu đỏ, rồi viết lệnh cấm Thái Học mới.
Trước khi phần lệnh cấm Thái Học viết xong, hắn bắt đầu tiến hành tế luyện đặc biệt với phần lệnh cấm Thái Học giả, cách thức tế luyện của hắn không giống như Lâu Cận Thần lấy tinh hoa nhật nguyệt tinh hoa để rèn luyện kiếm của mình, mà là tiến vào trong rừng cấm, tiến hành một trận tế tự kỳ quái.