Song, hiện tại xem ra vị giảng lang Tiểu Lâu này, tu vi kiếm thuật của bản thân có lẽ thật sự rất cao, đáng tiếc, trượng kiếm chi thuật đã lạc hậu hơn thời đại.
Lâu Cận Thần người chưa vào phòng chứa sách, đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua chỗ ở của mình.
Hơi nhíu nhíu mày, có một tia cảm ứng, nhưng cũng không rõ, trong phòng có kiếm, có gương, còn có một quyển sách tu hành kiếm thuật mới viết. Hơn nữa lần này viết sách trút xuống ý chí của hắn, hắn không biết được gọi là pháp khí hay không, nhưng hắn cảm thấy có lẽ có thể trở thành một món dị vật.
Không phải loại quỷ vật đáng sợ kia, cũng không phải pháp khí, vậy có thể coi là dị vật, không phải vật tầm thường là vì dị.
Nếu như có ai dám động vào kiếm và gương của hắn, hắn lập tức sẽ biết. Nhưng không hề động, vốn muốn trở về nhìn xem, lại nghĩ lại, lúc này trở về chỉ sợ cũng không tìm thấy người lén lút tiến vào phòng của hắn, không bằng lần sau xếp đặt lại một chút.
Thế là hắn vẫn tiến vào phòng chứa sách, lần này hắn bắt đầu tìm sách liên quan tới luyện khí đạo.
Sách luyện khí đạo rất nhiều, mặc dù luyện khí đạo ban đầu chỉ có một bản, nhưng lại có rất nhiều người tiến hành phân tích quyển sách này, cũng có diễn giải khác biệt với nội dung trong nó, chính là từ những diễn giải này sinh ra các pháp tu hành khác.
Đại đa số pháp tu hành đều là từ một số cốt yếu tu hành của luyện khí đạo mở rộng nghĩa ra.
Trong đó Phái Bí Dược, chủ yếu chính là từ một câu "Hợp âm dương chi tinh thành đại dược" mà mở rộng nghĩa ra. Lại thêm giữa thiên địa, nuốt các loại dược tề vốn là phụ tu chi pháp. Chỉ là loại cách thức chậm rãi luyện dược càng thần bí và phức tạp hơn một chút, chậm rãi hình thành một phái, hơn nữa trong đạo Bí Thực, riêng phần con đường tấn thăng con đường đã có rất nhiều môn phái hình thành.
Cuối cùng Lâu Cận Thần lựa chọn một quyển "Thiên địa khí luận". Lúc hắn từng ở Vọng Hải Đạo Các, giáo dụ Vương Xuân Phong từng hỏi hắn từng xem qua "Thiên địa khí luận" của Nhạc Chân Nhân không, lúc ấy hắn nói chưa xem. Về phần tại sao Vương Xuân Phong lại hỏi như vậy, khả năng có mấy nguyên nhân. Một trong số đó là hắn hết sức tán thành những gì viết trong sách này. Còn có một nguyên nhân chính là Nhạc chân Nhân này có ảnh hưởng cực lớn ở một cấp độ nào đó.
Liên quan tới sự tích Nhạc Chân Nhân, Lâu Cận Thần ở bên ngoài Vọng Hải Đạo Các cũng chưa từng nghe qua, nhưng là ở đây có sách của hắn, Lâu Cận Thần đương nhiên là lấy ra xem.
Lật ra, trong đó trang thứ nhất đã bị người khác viết chữ cực nhỏ, nhìn kỹ: "Xem cuốn sách này xong, chúng ta phải hành lễ làm đệ tử của Nhạc Chân Nhân! Bàng Tắc."
Cái này thế lại là lời sơn trưởng để lại, Lâu Cận Thần thật bất ngờ.
Lâu Cận Thần ôm thái độ học tập, bắt đầu xem từng trang một.
Vừa xem thì đã bị chìm đắm vào đó.
Quả nhiên là chữ chữ châu ngọc, mỗi ý tứ của một đoạn văn đều tạo nên suy tư vô hạn cho người đọc.
Hắn ngồi trên mặt đất, nghiêm túc đọc, đọc đến không biết thời gian trôi qua, bên cạnh có người đi qua, lại tránh ra, trong tai nghe thấy bước chân đang qua lại, đó là những người đọc sách khác, ngoài ra, chính là yên tĩnh hồi lâu.
Yên tĩnh thường thường sẽ làm cho người ta coi nhẹ thời gian, lại có lẽ, vốn không có thời gian, đơn giản chỉ vì dấu vết của con người hoạt động vừa lúc miêu tả sự tồn tại của thời gian.
Sách cũng không phải quá dài.
Lâu Cận Thần sau khi xem xong, chỉ cảm thấy sương mù giữa trời đất dường như lập tức tan đi rất nhiều. Đồng thời lại chứng thực một số suy nghĩ trong lòng hắn, khiến hắn càng xác định được rõ ràng con đường phía trước.
Quyển "Thiên địa khí luận" này chủ yếu nói, thế gian vạn vật từ khí cấu thành, từ "khí" trong này đã có ý nghĩa vượt xa khỏi khái niệm khí bình thường.
"Khí" lại chia rất nhiều loại, giống như nói, thế giới này từ nguyên tử, ly tử, quang tử, điện tử, vân vân... tạo thành giống nhau.
Cái này khiến cho một loại kiêu ngạo nào đó vẫn luôn ở sâu trong nội tâm Lâu Cận Thần trong giờ phút này đã bị đánh rớt.
Pháp lực của người cũng được gọi là một loại khí giữa trời đất, có thể kết hợp với các loại khí khác giữa trời đất, hình thành đủ loại pháp thuật, thải luyện vào trong thân thể, lại không ngừng cải biến thể xác tinh thần.
Quyển "Thiên địa khí luận" này rõ ràng là từ phương hướng căn bản nhất giải cấu trúc thế giới này, nhưng loại giải cấu trúc này, hắn tin tưởng, không có bao nhiêu người xem hiểu, người xem hiểu nhất định có được cảnh giới cực cao.
Trong lòng Lâu Cận Thần cũng sinh ra mọi loại suy tư.
Tri thức từng đọc không nhất định có thể dùng ngay tới, nhưng chỉ cần có được, tựa như một giọt nước nhỏ đọng lại trong trí nhớ, theo thời gian trở thành một dòng sông tri thức dài.
Trong Cổ phủ, một con quạ đen đang bay thấp, trên chân quạ đen quắp một phong thư, xoay quanh một vòng trong sân của Cổ mẫu,"quạ" một tiếng kêu xong thì ném thư trong móng vuốt xuống.