Song, trước đó ở pháp hội chào tân, Lâu Cận Thần cũng chưa từng nhìn thấy hắn.
"Có người muốn giết ta." Lâu Cận Thần nói trước.
"Ta đương nhiên biết, thế nhưng bọn họ đến bây giờ mới có người động thủ, cũng làm cho ta hơi ngạc nhiên." Hỏa Phái nói.
"Tại sao?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Tên của ngươi đã sớm treo ở Hắc Trạch Các, có người treo thưởng ngươi, chết hay sống không cần quan tâm, chết một ngàn kim, sống hai ngàn kim, ngoài ra có kèm theo một số linh tài và đan dược." Hỏa Phái nói.
"Sao trước đó ngươi không nói với ta?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Ngươi cần phải biết những cái này sao? Trong lòng ngươi đã sớm ngờ tới sẽ có loại chuyện này xảy ra rồi, hơn nữa trong mắt ta, người dưới Hóa Thần tới tìm ngươi, chẳng qua là tới tặng mạng cho ngươi thôi, mà người Hóa Thần ra tay, ngươi biết hay không biết cũng không khác biệt." Hỏa Phái nói.
Lâu Cận Thần nghe xong thấy cũng đúng, sau đó nói: "Thế thi thể này làm sao bây giờ, giết người ở đây sẽ như thế nào?"
"Ta là người tuần đêm ở Thái Học, người này chết thì chết rồi, tất cả ở nơi này đều ở trong mắt sơn trưởng, mà một người đào tẩu, sơn trưởng sẽ tìm được hắn." Hỏa Phái nói.
"Vậy ta cần làm chút gì sao?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Ngươi chỉ cần đi về nghỉ là đủ." Hỏa Phái xách theo đèn lồng đứng ở nơi đó, hắn tựa hồ rất có kinh nghiệm với việc xử lý những chuyện này.
Lâu Cận Thần đi về chỗ ở, lúc quay đầu thì nhìn thấy Hỏa Phái vẫn cầm đèn lồng đứng ở nơi đó.
Sau khi hắn đi không được bao lâu, một khoảng mặt đất đột nhiên bắt đầu nhúc nhích, chậm rãi nuốt cả thi thể vào lòng đất. Cây dây leo mọc lại cũng bị chìm xuống đất.
Lâu Cận Thần trở lại chỗ ở không lâu sau, liền có người gõ gõ cửa.
Lúc mở cửa, chính là Hỏa Phái đứng ở đó.
Sau khi để đối phương đi vào, bởi vì trong phòng cũng không có nước trà, chỉ có thể mời hắn ngồi xuống, đồng thời đi thẳng vào vấn đề hỏi hắn có chuyện gì.
Cũng may Hỏa Phái cũng không thích khách sáo, hắn mở lời nói: "Ý tứ lúc đầu của đại trưởng lão là để ngươi tiến Thái Học tránh khỏi tranh đấu của phủ Quốc sư phủ và giáo phái Đông chi thần, còn có thể đọc sách tu hành ở đây. Nhưng bây giờ nơi này đã thành chiến trường của phủ Quốc sư và giáo phái Đông chi thần, bọn họ đều đang lôi kéo thái độ của sơn trưởng."
Lâu Cận Thần nghe lời này, thầm nghi ngờ hỏi: "Giáo hội Đông chi thần và phủ Quốc sư phủ rốt cuộc là có mâu thuẫn gì?"
"Ngươi từng nghe nói về câu nói thế giới này quá lạnh cứng chưa?" Hỏa Phái hỏi.
"Nghe nói rồi."
Lâu Cận Thần đáp, hắn lại nhớ tới trước đó từng xem một quyển sách trong phòng chứa sách, trong đó nói vốn dĩ giữa trời đất là một mảnh sương mù, lúc đó, nghe nói khắp nơi đều là thần nhân, vạn linh cùng sinh sống, ai nấy đều thần dị phi thường.
"Phủ Quốc sư đưa ra một loại phương pháp, lấy toàn bộ núi sông của Càn quốc làm căn cơ, dẫn xuống bí linh hư ảo, tiến hành phong sắc với bọn họ. Từ nay về sau khiến núi sông trở nên thần bí, chỉ núi sông mới có "Thần", người tu hành mới có thể thần tráng, mới có thể chân chính tấn hóa thành tồn tại cấp bậc cao hơn." Hỏa Phái nói.
"Vậy cái này và giáo hội Đông chi thần lại có quan hệ gì chứ?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Người của Đông chi thần giáo cho rằng chỉ cần xây thêm thần miếu của Đông chi thần là được, chỉ cần cử hành tế tự thịnh đại, liền có thể dị hoá được núi sông, thay đổi trời đất."
Hỏa Phái nói: "Hai loại phương pháp đều bày ở trên bàn của đại vương, nhưng vẫn không nói lựa chọn cái nào, thế là trận ám chiến này bắt đầu."
"Quốc sư đưa thư nói, đây là âm mưu của người Đông chi thần giáo tiếp đón Đông chi thần giáng lâm thế gian, mà giáo hội Đông chi thần thì phủ nhận, đồng thời nói phủ Quốc sư chỉ muốn mình đột phá cảnh giới, nếu như thành công, đến lúc đó hắn chính là thiên hạ đệ nhất nhân."
Lâu Cận Thần nghe, hắn cảm giác phương pháp của bọn họ được hay không còn khó nói, nhưng vạch trần lẫn nhau gì đó rất có thể đều là thật.
"Chẳng trách, vậy với sơn trưởng thì sao?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Bởi vì sơn trưởng từng là tịch sư của đại vương, ông mặc dù không tham dự triều chính, nhưng nếu như ông có thể ra mặt nói chuyện, chính là gia tăng phân lượng trong lòng bệ hạ." Hỏa Phái nói.
"Như vậy, sơn trưởng là thái độ gì đây?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Không biết, thái độ của sơn trưởng xưa nay đều không biểu lộ." Hỏa Phái nói.
"Thái độ của sơn trưởng không biết, như vậy ngươi đây, ngươi vì sao lại muốn giết ta?" Lâu Cận Thần đột nhiên hỏi.
Hắn vừa thốt lên xong, bầu không khí cả phòng liền cứng đờ, ánh lửa trong đèn lồng của Hỏa Phái nhảy lên dữ dội.
Đời người sợ nhất là cái gì?
Người được hỏi khác nhau sẽ có câu trả lời khác nhau.
Trong đó có lẽ sẽ có người nói là sự xấu hổ không lời giữa hai người, nhưng lúc này hai người ngồi trong phòng cũng không có nửa điểm xấu hổ. Bất kể là ai đang muốn mạng của người kia, hoặc là bị khi người muốn mạng, cũng không cảm thấy xấu hổ. Bởi vì kẻ giết người sẽ sóng lòng trào dâng, muốn kẻ bị giết sẽ chỉ sợ hãi trong lòng.