Mấy ngày nay, Lâu Cận Thần không để ý những chuyện khác, chỉ một lòng tu hành, nghe giảng, đọc sách, dạy học, nhưng mà sau khi việc thanh danh kiếm thuật của hắn lưu truyền giữa các học sinh, liền có các học sinh hỏi giảng lang kiếm thuật khác, đồng thời cũng hỏi về kiếm thuật của Lâu Cận Thần ở giảng đường kiếm thuật.
"Yển sư, ngươi cảm thấy kiếm thuật của Lâu giảng lang thế nào?" Có một học sinh hỏi ở giảng đường.
Bình thường gọi giảng lang là sư đều là một loại tôn xưng, sư như cha, đương nhiên là tôn quý.
"Đúng vậy, Yển sư, ngươi nói thử xem ạ, nghe nói Lâu giảng lang được xưng là kiếm hào, không biết có phải thật không?" Lại có học sinh truy hỏi.
"Gần đây sổ tay tu luyện kiếm thuật do hắn viết chỗ nào cũng có, rất nhiều người đều đang tu tập đấy!"
Yển Dịch năm nay hơn ba mươi tuổi, cũng không lớn hơn là bao nhiêu so với Lâu Cận Thần, hắn đương nhiên biết Lâu Cận Thần, còn từng gặp hắn ở một pháp hội kiếm thuật, nhưng cũng không có quá nhiều giao thiệp, Lâu Cận Thần không nói nhiều, mà hắn tự nhận là tiền bối, cũng không có đạo lý đi chủ động kết bạn với Lâu Cận Thần.
Đương nhiên, hắn tuân thủ lễ nghi cơ bản ngay từ đầu, nói trường kiếm chi thuật của Lâu Cận Thần vẫn là rất có giá trị, nếu tập luyện một chút, có thể tôi luyện ý chí, gia tăng dũng duệ chi niệm của bản thân.
Nhưng mà sau đó khi hắn nghe nói có học sinh cảm thấy phương pháp tu tập kiếm thuật của Lâu Cận Thần cực kỳ tốt, phải được đưa vào làm môn tu hành kiếm thuật bắt buộc, hắn liền hơi tức giận, nói: "Trường kiếm chi thuật chẳng qua chỉ là kiếm thuật đã bị đào thải, các ngươi có thể tham khảo, nhưng mà không cần phải đi luyện tập cái kia quá độ, như thế sẽ lãng phí việc học, một kiếm hoàn nhanh như thiểm điện, có thể giết địch cách cả mấy dặm, người cầm kiếm ngay cả người cũng không gần được, cho dù kiếm thuật của hắn mạnh mẽ thì sao chứ?"
Lời bàn này vừa ra, trong lòng rất nhiều giảng lang cảm thấy là đúng, đương nhiên ngoài miệng cũng sẽ không nói gì cả.
Nhưng mà trong các học sinh lại đều sôi nổi bàn tán, có người trực tiếp chạy tới chỗ Lâu Cận Thần, nói lại những lời Yển Dịch nói, hơn nữa giải thích ý tứ của bọn họ, sắp xếp lại ngôn ngữ lần nữa.
Lâu Cận Thần sau khi nghe qua, bèn thuận miệng nói: "Trường kiếm chi thuật quả nhiên là khó học khó tinh, nhưng trường kiếm chi thuật cũng có chỗ ảo diệu, có lợi ích cho tu hành pháp căn bản."
Lời bàn luận của hắn vừa ra, liền lại có học sinh nói lại lời của Lâu Cận Thần cho Yển Dịch nghe, sau khi Yển Dịch nghe xong, cũng nói với các học sinh đừng nghe Lâu Cận Thần nói bậy, nói hắn chỉ là đang kiếm cớ cho kiếm thuật lạc hậu của mình mà thôi.
Đương nhiên hắn cũng không nói thẳng ra như vậy, cũng không có chỉ đích danh Lâu Cận Thần, nhưng sau khi bị các học sinh khác thuật lại cho Lâu Cận Thần nghe thì chính là ý tứ thẳng thắn như vậy...
Lâu Cận Thần cười cười, cũng không trả lời, chỉ nói sẵn lòng nghe thì tiếp tục nghe, không muốn nghe có thể rời đi.
Vốn dĩ không có mấy học sinh, sau những lời này cũng không ít người, chỉ là vẫn lưu truyền như cũ.
Sau khi việc này đã lên men vài ngày, cũng đã hơi đổi vị, trong đó có mấy giảng lang khá thân quen với Lâu Cận Thần liền hỏi Lâu Cận Thần sao lại xảy ra mâu thuẫn với Yển Dịch.
Lâu Cận Thần hơi khó hiểu, hắn nói: "Ta và hắn cũng chưa từng nói chuyện, sao lại nói là mâu thuẫn?"
Hiển nhiên, những giảng lang khác cũng không cho rằng như vậy, tuy chỗ của Lâu Cận Thần gió êm sóng lặng, nhưng mà khu vực bên ngoài hắn lại dâng lên một làn sóng dư luận.
Có người nói, nếu trường kiếm chi thuật và ngự kiếm thuật có tranh luận, không bằng đánh nhau một hồi, người thắng là người đúng.
Lâu Cận Thần cũng nghe được câu nói này, hắn cũng không hiểu sao lại truyền thành như vậy, bản thân cũng chưa từng nói trường kiếm chi thuật của mình là đúng.
Hơn nữa, Lâu Cận Thần căn bản không có hứng tranh luận những thứ này.
Nhưng, rất nhanh Lâu Cận Thần đã nghĩ tới một khả năng, đó chính là người của giáo hội Đông chi thần có lẽ có sự giúp đỡ trong này.
Nhưng mà sau khi hắn nghe ngóng tiếp, lại phát hiện Yển Dịch này cũng không phải người của phủ Quốc sư, cũng không phải người của giáo hội Đông chi thần, đều không có liên quan gì với bọn họ, ngược lại là xuất thân của hắn khá bất phàm, chính là xuất thân từ nhà họ Yển trong kinh.
Thật ra Lâu Cận Thần cũng không biết những cái này, đều là Tiết Bảo Nhi nói cho hắn biết, mà Tiết Bảo Nhi hỏi Lâm Đại Thanh, Lâm Đại Thanh mấy ngày nay đều ở cùng Cổ Ngọc, chưa từng tới bên giảng đường của Lâu Cận Thần, bởi vì Cổ Ngọc từ trước tới nay vẫn luôn vòng qua nơi này từ xa.
Từ chỗ Tiết Bảo Nhi mới biết, các thế hệ nhà họ Yển đều tu Vũ Hóa Đạo, chỉ là Vũ Hóa Đạo nhà họ yển hắn lại là nhật nguyệt đều có, rất là huyền ảo.